- Hai vị, sắp tới chủ điện, chúng ta nên nói chuyện trước đã.
Thiên Tinh liếc mắt nhìn hai người thản nhiên nói.
La Phách Hưng nói:
- Tinh tử có gì muốn nói thì nói, nhưng ta nói thẳng trước, cuối cùng mọi người dựa vào bổn sự lấy đồ vật, ngươi đừng đánh chủ ý gì khác.
Thiên Tinh cười nhạt nói:
- Lòng cảnh giác của La huynh thật quá nặng đi, nhưng ngươi nói đúng, cuối cùng vẫn phải dựa vào bổn sự mà làm, hiện tại ta chỉ muốn nói với hai vị làm sao giải quyết đồ vật bên trong.
Khi hắn nói lời này vẫn nhìn chằm chằm Vũ Mỵ Nương, tựa hồ không xem La Phách Hưng vào trong mắt.
La Phách Hưng cũng không chú ý, mà Vũ Mỵ Nương chỉ cau mày không nói gì.
- Nếu Tinh tử đã nói ra, vậy thì ngươi đã có kế sách ứng đối, không bằng ngươi nói trước thử xem các ngươi có thượng sách gì?
Nhìn La Phách Hưng giống như dạng người tứ chi phát triển ý nghĩ đơn giản, nhưng trên thực tế hắn là người thật cẩn thận vô cùng.
Thiên Tinh đáp:
- Thượng sách thì không dám nói, chẳng qua phải xem hai vị có đáp ứng hay không đi?
- Ha ha, Tinh tử có chuyện không ngại nói thẳng, cần gì quanh co đâu.
Vũ Mỵ Nương lần đầu mở miệng cười nói.
Tiếng cười của nàng như chim hoàng anh hót vang, tràn ngập vẻ thanh thúy dễ nghe, quyến rũ động lòng người như thanh âm tự nhiên, khiến người vô cùng thoải mái.
Thiên Tinh cùng La Phách Hưng nghe được đều cảm thấy không thể khống chế tinh thần của mình.
Cũng may hai người đều là đệ tử kiệt xuất, lực ý chí kinh người, chỉ khoảnh khắc đã khôi phục thần trí.
Thiên Tinh nói:
- Chúng ta đi hợp lực đối phó đồ vật bên trong, không ai được làm chuyện riêng tư, đợi sau khi tìm được đồ vật thì tiếp tục phân cao thấp, hai vị nghĩ như thế nào?
- Không thành vấn đề.
Vũ Mỵ Nương cùng La Phách Hưng đồng thanh đáp.
- Như thế rất tốt, chúc chúng ta hợp tác khoái trá.
Thiên Tinh cười nói.
Ba người thương lượng xong, ba mươi người tiếp tục đi lên núi.
Bọn họ vừa đến gần đường núi, từng đợt quang mang cấm chế lập tức tán phát ra.
Cấm chế hộ sơn nơi này còn cường đại hơn cấm chế tại Tụ Ưng Đường rách nát mấy chục lần.
Thiên Tinh nhìn thần quang cấm chế trước mặt cười nhạt nói:
- Cấm chế này tuy mạnh nhưng đã sớm bị phá hư trận nhãn, làm sao có thể ngăn cản được đường đi của chúng ta.
Dứt lời hắn lấy ra một tấm gương màu bạc, thoạt nhìn tinh mỹ, quanh thân khảm đường vân huyền ảo, thỉnh thoảng tản ra ánh sáng chói mắt, khiến người không dám dễ dàng đối diện.
- Là Ngân Chuẩn Kính, không nghĩ tới Tinh tử mang ra cả linh khí trấn tông, khó trách không có vẻ gì sợ hãi.
Vũ Mỵ Nương cùng La Phách Hưng kinh ngạc nghĩ thầm.
Vũ khí chia thành phàm, huyền, linh, thánh, thần phẩm giai.
Nhất nhị phẩm là phàm khí, tam phẩm là huyền khí, lục phẩm là nhập linh, bát phẩm là nhập thánh, thập phẩm xưng thần!
Linh khí là chỉ vũ khí mới có linh tính, lấy được liên hệ cùng chủ nhân, có thể phát huy uy lực khủng bố, cho dù cường giả hoàng cấp gặp phải linh khí cũng nhượng bộ lui binh, đủ thấy oai lực của linh khí.
Ngân Chuẩn Kính là linh khí lục giai đê cấp, là một trong những linh khí trấn tông của Quang Tinh điện.
Thiên Tinh mang ra khó trách làm hai người kia kinh ngạc.
La Phách Hưng nhìn Ngân Chuẩn Kính, trong ánh mắt không giấu được vẻ tham lam.
Thiên Tinh liếc mắt nhìn hắn nói:
- La huynh có hứng thú với chiếc gương này của ta?
Nói xong hắn lắc lắc mặt gương về hướng La Phách Hưng.
La Phách Hưng lui ra sau một bước khoát tay nói:
- Linh khí mà ai không thích, nhưng gương quá nhỏ không thích hợp người thô lỗ như ta, có lẽ càng thích hợp Mỵ Nương.
Vũ Mị Nương nhõng nhẽo cười nói:
- Ha ha, nếu như Tinh sư huynh nguyện ý đưa cho Mị nương, Mị nương tự nhiên cam tâm tình nguyện nhận lấy, hạng bạc liễu chi tư như Mị nương phải thường xuyên ăn diện mới có thể không ra ngoài dọa người, có một tấm gương tiện tay quả thực không tệ.
Nghe Vũ Mị Nương nói như vậy, trên mặt La Bá Hưng lộ ra vẻ hưng tai nhạc họa nhìn về phía Thiên Tinh.
Thiên Tinh không lộ ra bất cứ vẻ khác thường nào, ngược lại khẽ cười nói:
- Người nào không biết Mị nương tư sắc vô song, nếu như mỹ nhân như ngươi mà cũng gọi là bạc liễu chi tư, chỉ sợ thiên hạ không còn nữ nhân nào đẹp nữa rồi.
Nói đến đây hắn dừng một chút, lại nói tiếp:
- Mị nương nếu thích cái gương nhỏ này thì Tinh ta đưa cho mị nương là được, chỉ là. . . Gia sư từng nói qua, cái gương này chỉ có thể cho thê tử tương lai của ta, cho nên. . . Mị nương nếu không ngại làm vị hôn thê của ta thì Tinh tự nhiên sẽ cam tâm tình nguyện dâng lên.
Thiên Tinh nói cực kỳ rõ ràng, mặc cho ai cũng có thể nhìn ra sự thèm thuồng của hắn đối với Vũ Mị Nương.
La Bá Hưng nhíu mày một chút, có chút cảnh giác mà nhìn Vũ Mị Nương, tự hồ như sợ Vũ Mị Nương lập tức đáp ứng vậy.
Vũ Mị Nương dừng mắt trên mặt Thiên Tinh một chút, cặp mắt xếch kia có chút híp lại chút cười nói:
- Thì ra đây là tín vật đính hôn, ta sao có thể nhận được chứ, ta thấy hay là thôi đi.
Thiên Tinh bất đắc dĩ cười nói:
- Xem ra tại hạ vẫn đang không thể lọt vào pháp nhãn của Mị nương rồi, thật sự là đáng tiếc lớn trong nhân sinh.
La Bá Hưng ha ha cười nói:
- Tinh Tử ngươi tự xưng là phong lưu vô song, xem ra vẫn không cách nào đả động được Mị nương, hay là ngươi mang trấn tông kim hoàng kính của Quang Tinh Điện người làm sính lễ đi, chắc hẳn Mị nương sẽ tiếp nhận ngươi đấy.
Thiên Tinh liếc qua La Bá Hưng, thản nhiên nói:
- La huynh lời ấy hữu lễ, ta đối với Mị nương một mảnh cuồng dại, tin rằng Mị nương sớm muộn cũng sẽ cảm thụ được, hiện giờ cũng không phải lúc nhi nữ tình trường, dợi ta phá đi cấm chế ở đây đã, nhị vị phải hảo hảo thay ta hộ pháp đấy .
Dứt lời, chỉ thấy Thiên Tinh lợi dụng thuộc tính bản thân ngưng tụ trên Ngân chuẩn Kính kia, một vòng Ngân Quang lóng lánh chướng mắt liền bắt đầu tách ra
XÍU... UU!!
Trong lúc nhất thời, một phương Thiên Địa chung quanh mọi người đều bị chiếu sáng, một cột sáng bạch hoa đánh về phía cấm chế thần mang ở phía không xa.
Ầm ầm!
Bạch quang đánh lên trên cấm chế phát ra một hồi nổ tung mãnh liệt, mặt đất chung quanh cũng bắt đầu lắc lư mãnh liệt.
Sau khi cấm chế bị phá hư, trên mặt Thiên Tinh lộ ra vẻ tái nhợt, hiển nhiên một kích vừa rồi đã rút sạch đại bộ phận lực lượng của hắn.
Chín người còn lại của Quang Tinh Điện đều vây quanh lấy hắn, sợ người hai tông khác sẽ thừa cơ làm khó dễ.
Thiên Tinh rất nhanh dùng đan dược, trên mặt cũng lộ ra dáng cười nói:
- Nhị vị xin mời!
Trong mắt Vũ Mị Nương và La Bá Hưng đều hiện lên một tia không dễ phát giác, từng người tách ra mời đồng bạn của mình đến cùng hướng về phía cự đỉnh
. . .
Trên một ngọn núi khác, Lăng Tiếu bị Tử Giao Long Khâu mang vào trong lòng một ngọn núi.
Giờ phút này, Lăng Tiếu đã hoàn toàn bị lòng núi này dọa cho sợ chết khiếp.
Không nghĩ tới trong ngọn núi này lại có một nơi Quỷ Phủ Thần Công như thế.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK