Mục lục
Truyện: Thần Khống Thiên Hạ nữ thần - Lăng Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho nên nếu vị lão tổ tông kia đang ở đây, hoặc từng đi qua nơi này, tuyệt đối có thể thông qua tinh huyết cảm ứng được sự tồn tại của hắn.

Lăng Phi cùng người của Kim tộc bên cạnh đều trở nên khẩn trương.

Ước chừng qua một khắc thời gian, Lăng Tiếu mở mắt nói:

- Lão tổ tông hẳn không ở trong này, ta chỉ tìm được một ít khí tức quen thuộc, không có cảm ứng quá lớn.

Lăng Phi trầm giọng nói:

- Không nên đâu, lão tổ tông lưu lại huyết mạch nơi đây, nhất định phải lưu lại tung tích của hắn, có phải lực lượng máu huyết không đủ?

Lăng Cương cũng nói:

- Đúng vậy, nếu lão tổ tông rời nơi đây, giọt máu huyết kia chưa chắc nảy sinh cộng hưởng được với hắn!

Lăng Tiếu buồn bực!

Mỗi giọt máu huyết đều là căn cơ huyết mạch của hắn, có thể không tổn thất mới tốt, không nghĩ tới đám người này không có chút lòng đồng tình, còn muốn hắn hao tổn thêm nhiều máu huyết, đây không dễ dàng bổ trở về!

Lăng Tiếu cũng biết sự tình quan hệ trọng đại, thoáng do dự, một lần bứt ra mười giọt tinh huyết, nháy mắt tung tóe khắp không trung.

Mười giọt tinh huyết kia muốn tìm lão tổ tông ngay trong Huyền Linh đại lục là đã đủ!

Quả nhiên từ một phương hướng làm tâm thần Lăng Tiếu không ngừng dao động, nhịn không được kinh hô lên:

- Lão tổ tông có thể ở hướng kia!

- Thật sao? Vậy chúng ta lập tức đi qua!

Lăng Phi kinh hô.

Những Kim tộc nhân khác đều lộ vẻ hưng phấn.

Nếu nghênh đón lão tổ tông quay về, như vậy địa vị Kim tộc trong Thiên Vực tuyệt đối không người chống đỡ!

Lăng Tiếu gật đầu, nhìn Bại Gia Tử nói:

- Tử tử, ngươi trước tiên quay về Hoang Tùng sơn mạch gặp tộc nhân của ngươi đi, chúng ta làm xong việc sẽ tụ lại!

- Được, ta đưa thập tam đi làm khách trong tộc ta, thỉnh lão đại phê chuẩn!

Bại Gia Tử nói.

- Đi thôi đi thôi, có chuyện gì sau hãy nói!

Lăng Tiếu phất phất tay.

Ngay sau đó Bại Gia Tử gọi thập tam, quay đầu bay về hướng Hoang Tùng sơn mạch.

Nhiều năm chưa về, Bại Gia Tử cũng vô cùng hưng phấn lẫn kích động.

Lăng Tiếu cảm khái, Huyền Linh đại lục không hổ là cổ đại lục, Hỏa Kỳ Lân bộ tộc cùng Thủy Long nhất tộc đều lưu huyết mạch nơi này, có thể khẳng định ở thời viễn cổ nơi này là nơi dừng chân của họ, thậm chí có thật nhiều chủng tộc biến mất cũng từng sinh tồn ở đây, chỉ là có khi bị diệt sạch, có khi đã di chuyển.

Bại Gia Tử cùng thập tam vừa rời đi, Lăng Tiếu lập tức mang theo nhóm người Lăng Phi bay qua phương hướng kia.

Ba canh giờ sau, nhóm người Lăng Tiếu đã quay về phạm vi Trung Vực, dừng lại trên một mảnh địa giới hoang vắng.

- Nơi này là địa phương nào? Hình như bị người chiến đấu đánh vỡ ra!

Lăng Phi nói.

Lăng Tiếu không nghĩ tới tinh huyết lại dẫn hắn đi tới địa phương mà hắn từng chiến đấu, trên mặt không khỏi lộ vẻ nghi hoặc.

- Nơi này gọi là Chiến Loạn Uyên, là địa phương các hoàng triều từng đổ máu chiến tranh ở đây, sở dĩ bị ngăn cách là vì cung cấp cho một ít tuổi trẻ lịch luyện, người của Kim tộc hoàng triều chúng ta cũng có không ít tộc nhân vẫn lạc ở nơi này.

Lăng Tiếu giải thích.

- Thì ra là thế, như vậy lão tổ tông ở lại nơi này cũng là trong tình lý!

Lăng Phi lộ ra vẻ mặt sực tỉnh.

Lăng Cương nói:

- Chút thủ đoạn nhỏ này không ngăn cản được chúng ta, để ta hủy nó!

Dứt lời Lăng Cương định động thủ đem cấm chế phá hủy.

Lăng Tiếu vội vàng nói:

- Bỏ đi, chúng ta trực tiếp đi vào là được, dù sao cũng không ngăn cản được chúng ta, nơi này vẫn giữ như vậy tốt hơn.

Lăng Tiếu đã nói như vậy, Lăng Cương cũng không ra tay nữa.

Bọn họ trực tiếp mở ra khe không gian đi vào trong Chiến Loạn Uyên.

Bên trong Chiến Loạn Uyên tràn ngập oan hồn, tàn hồn, chúng không ngừng giết chóc gào thét, làm cho nơi này trở nên càng thêm đáng sợ.

Nhưng khi gặp mặt nhóm thần vương như Lăng Tiếu, chúng đều tránh lui thật xa.

Hiện tại Lăng Tiếu cũng không có bất kỳ hứng thú gì với những tiểu hồn lực kia, không có được tinh thần lực của thần vương, đối với thần hồn của hắn hiện tại không có nửa điểm tác dụng.

Nhưng ngay lúc hắn vừa đi vào Chiến Loạn Uyên, vẫn có thể nhận thấy được bên trong có tàn hồn đạt tới thánh hoàng, làm cho hắn cảm thấy vô cùng tò mò.

Có thể lưu lại lực lượng thánh hoàng, người nọ lúc còn sống tuyệt đối là không kém!

Hắn nghĩ thánh hoàng hơn mười vạn năm trước ở nơi này cũng không thể so sánh với tàn hồn kia.

- Vì sao ta không cảm ứng được sinh mệnh khí tức tồn tại? Chẳng lẽ lão tổ tông đã…

Lăng Phi cau mày lẩm bẩm.

Lăng Cương cũng chặt chẽ quan sát, cẩn thận nói:

- Ta cũng không cảm ứng được sinh mệnh khí tức!

- Không…có sinh mệnh khí tức, chỉ bất quá hắn đang ở dưới chân chúng ta, phi thường mỏng manh.

Lăng Tiếu cảm ứng được một ít khí tức quen thuộc từ dưới lòng đất truyền đến.

Khí tức này thật giống cảm giác như gặp mặt người thân, làm cho hắn cảm thấy vô cùng thân thiết.

Ánh mắt đám người Lăng Phi nóng rực nhìn Lăng Tiếu, bọn hắn có thể khẳng định Lăng Tiếu cảm ứng được chính là lão tổ tông của bọn họ.

Lúc này Lăng Tiếu tiếp tục bứt ra một giọt máu huyết, vãi xuống dưới. Giọt máu huyết lại đọng ở vị trí kia không rơi xuống đất.

Lăng Tiếu khẩn cấp truy theo giọt máu huyết, sau đó đi theo nó nhập vào trong lòng đất.

Nhóm người Lăng Phi không chút chần chờ cùng nhau xâm nhập theo sau.

Mặc dù bọn họ không phải thần vương thổ hệ, nhưng muốn dùng thần lực trực tiếp đi vào lòng đất cũng không phải là việc gì khó, chẳng qua không thể tùy ý như thần vương thổ hệ mà thôi.

Lăng Tiếu càng đi xuống càng cảm giác được khí tức kia thêm rõ ràng, trong lòng không khỏi kích động.

Một lúc lâu sau, bọn họ trực tiếp đi xuống dưới mười lăm vạn thước.

Đi đến nơi này, địa chất biến thành thêm cứng rắn, những chất liệu này phải có phẩm cấp thánh khí.

Đồng thời còn có một chút Địa Tâm Tuyền, là thánh dịch mà bất kỳ thánh giả nào cũng cần đến!

Mấy thứ này nếu đặt trong Huyền Linh đại lục là bảo vật quý giá, nhưng đối với nhóm người Lăng Tiếu không có bao nhiêu lực hấp dẫn.

- Còn chưa tới sao?

Lăng Phi truyền âm hỏi Lăng Tiếu.

Tốc độ của họ không ngừng giảm chậm lại, địa chất càng thêm cứng rắn, chỉ sợ muốn đi xuống sâu hơn nữa chính họ cũng khó thể phá vỡ loại địa chất này.

Huyền Linh đại lục trải qua vô số vạn năm thời gian, nham thạch địa chất đã biến thành tinh thạch, là loại thạch hình thành kết giới cho Huyền Linh đại lục, không phải dễ dàng phá hủy.

Lăng Tiếu đáp:

- Đã sắp đến, kiên trì thêm một hồi!

Lúc này Lăng Tiếu đã lấy ra Kim Long thương đi phía trước mở đường, hắn nhất định phải tìm được lão tổ tông.

Nhưng khi họ đi tới dưới hai mươi lăm vạn thước, thần khí không cách nào tiếp tục phá vỡ kết giới.

Lăng Tiếu cảm ứng được chỉ đi thêm một vạn thước là có thể tìm được người, bây giờ nên làm thế nào mới được!

- Nơi này đã là nơi sâu nhất của Huyền Linh đại lục, tinh thạch có thể so sánh với cường độ thần khí đỉnh cấp, muốn phá hủy thật không dễ dàng!

Lăng Tiếu thở dài nói.

- Nếu không dùng bán cổ thần khí đi!

Lăng Cương xen vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK