Mục lục
Truyện: Thần Khống Thiên Hạ nữ thần - Lăng Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Lôi Viễn lại đứng lên, ngay sau đó liền móc ra đan dược bắt đầu chữa trị thân thể của mình. Nhưng mà hắn vẫn rất cung kính đứng ở phía sau Lăng Tiếu, không dám lại làm thêm bất cứ hành vi không thích hợp nào.

- Vương Lôi Viễn, ngươi làm cái gì vậy?

Lam Kình phi thường bất mãn mà quát với Vương Lôi Viễn.

Chu Tử Kiệt cũng ở một bên mắng

- Vương Lôi Viễn, không nghĩ tới ngươi là một tên vô lại. Ta nhổ vào, hừ, Lão Tử kết giao nhầm với hỗn đản nhà ngươi này!.

Hai người bọn họ cùng Vương Lôi Viễn chính là bằng hữu lâu năm. Sau khi đến nơi này tình cờ có thể đụng chung một chỗ, cho nên liền kết bạn mà xông qua cửa ải. Chính là trước đây vẫn còn là bằng hữu một mực xưng huynh gọi đệ, giờ lại liền thay đổi thành người nhu nhược, không chỉ có quỳ xuống trước mặt người ta, lại vẫn còn gọi người ta là chủ nhân. Thật sự là khiến cho bọn họ không chịu đựng được sự thực này.

Yến Việt cùng Liệt Hồng Oanh cũng là đồng dạng kinh ngạc không thôi, bọn họ đều không nghĩ tới Lăng Tiếu có thể bá đạo được như thế. Chỉ hai ba lần chớp mắt liền thuyết phục được một vị Thần Vương đỉnh cao, cho dù là Bán Thủy Thần cũng không thể mạnh được như hắn vậy!

- Các ngươi thì rất có khí phách sao?

Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, thân hình lại lóe lên lần thứ hai.

Lam Kình giật mình la lên một tiếng

- Tử Kiệt hãy chú ý, chúng ta cùng nhau làm một trận giết chết hắn!.

Lam Kình quanh thân lóe ra từng đợt phòng ngự giống như sóng biển. Thần đao trong tay càng không ngừng bắt đầu xoay tròn, rồi vội vàng chém về hướng tới vị trí mà hắn cảm ứng được khí tức của Lăng Tiếu.

Chu Tử Kiệt cũng ý thức được tiểu tử bị xem thường nhất kia mới là kẻ địch đáng sợ nhất của bọn hắn. Thần Kiếm của hắn cũng múa tít hướng tới tàn ảnh của Lăng Tiếu mà không ngừng chém vào.

Bóng dáng Lăng Tiếu giống như ma quỷ, chính là không gian trong điện cổ này cũng không phải rất lớn. Hai người toàn lực xuất kích, lập tức phong tỏa mọi con đường đi của Lăng Tiếu, làm cho hắn vô phương né tránh được.

Chính là, Lăng Tiếu căn bản là không có tính toán chạy trốn, hắn chỉ là muốn lại hai người hơn một chút mà thôi.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!!

Vào lúc công kích của hai người còn chưa tới, sóng âm Long Ngâm của Lăng Tiếu đã đánh thẳng về hướng tới trước mặt bọn họ.

Hai người thất thố không kịp phòng bị nện đến màng nhĩ bục ra, huyết mạch trong cơ thể chạy tán loạn, lục phủ ngũ tạng đều bị chấn đến xuất huyết.

Nhưng mà hai đạo công kích lúc trước của bọn hắn vẫn nhằm hướng tới Lăng Tiếu mà đánh.

Lăng Tiếu căn bản là không nhìn đến công kích của bọn họ, trực tiếp nện ra quyền ý cuồn cuộn, đánh tan lực lượng của bọn họ. Đến lúc bóng người rơi xuống phía trước bọn họ thì nắm đấm vô tình đã liên tiếp đánh bay bọn họ đi ra xa.

Lăng Tiếu công kích đạo nọ nối tiếp đạo kia, đúng là không cho bọn họ nửa phần cơ hội thở dốc, thật sự đánh cho bọn họ đến huyết dịch sôi trào.

Lăng Tiếu lăng không liền một cước dẫm bẹp Lam Kình dưới chân, Tỏa Hồn Chú lập tức vọt ra từ bên trong Long Phượng Thần Cô.

Lúc này, Chu Tử Kiệt cũng còn không ít ý thức, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hoảng. Hắn thật sự kéo thân thể bị trọng thương muốn lao ra ngoài điện cổ để chạy trốn.

Hắn biết lần này chính là gặp phải khúc xương cứng, đối phương có tốc độ quá nhanh. Bọn họ căn bản ngay cả lực chống đỡ cũng không có liền bị đánh cho chẳng phân biệt được đông tây nam bắc.

Bọn họ bình thường tự cho là được quyền kiêu ngạo, nay thực lực ở trong mắt người khác lại là không chịu được một kích như thế a!

Chỉ là Chu Tử Kiệt còn chưa chạy ra vài bước, Yến Việt đã là sớm một bước ngăn ở trước mặt hắn

- Đừng có vội đi a, lão đệ của ta còn chưa có lời mà!.

Chu Tử Kiệt sao có thể dây dưa cùng Yến Việt, hắn liều cái mạng già toàn lực xuất ra một chiêu muốn mau chóng ép Yến Việt sang một bên để có đường chạy.

Chu Tử Kiệt dẫu nói như thế nào cũng đều là Thần Vương đỉnh cao, Yến Việt đơn đả độc đấu cũng phất công sức một hồi mới có thể bắt được hắn. Huống chi Chu Tử Kiệt hiện tại liều mạng, lực lượng của hắn càng là khá đáng sợ!

Yến Việt cau mày một cái, toàn lực cứ như vậy ngăn cản cường chiêu của Chu Tử Kiệt. Hắn tuyệt đối không thể để cho Chu Tử Kiệt chạy thoát.

Quả nhiên, sau khi Lăng Tiếu thu thập xong Lam Kình liền nhanh chóng xông đến từ phía sau. Phong Thần Thối trực tiếp đạp cho Chu Tử Kiệt ngã lăn ở trên mặt đất.

Chu Tử Kiệt nhanh chóng lại rơi vào kết cục như là Vương Lôi Viễn cùng với Lam Kình.

Nhìn ba vị Thần Vương đỉnh cao giống như tuỳ tùng, Liệt Hồng Oanh liền cảm giác được một cơn sợ hãi. Nàng sợ chính mình liệu có thể nối gót bọn họ hay không?

Yến Việt chính là trong lòng càng ngày càng bội phục Lăng Tiếu. Trong lòng quyết định chú ý, sau này vô luận như thế nào đều phải duy trì liên lạc cùng Lăng Tiếu, tuyệt đối không thể cắt đứt mối quan hệ này.

- Lão đệ, thần vật ở đây hiện tại có thể thuộc về ngươi!

Yến Việt ở một bên hâm mộ nói.

Nếu mà hắn có thực lực như Lăng Tiếu,vậy hoàn toàn có khả năng tung hoành tất cả địa phương nơi này. Mà danh tiếng Thiên Thần Vương nhất định sẽ có được một chỗ trong tiệc cho hắn!

Liệt Hồng Oanh hiện tại cũng không dám lên tiếng. Hiện tại nàng chỉ hy vọng có thể an toàn đi ra ngoài từ nơi này liền vô cùng may mắn.

Nàng thật không nghĩ tới người trẻ tuổi này lại có thể biến thái như thế, trong lòng nàng muốn không phục cũng không được!

Lăng Tiếu khẽ lắc đầu, sau đó quay sang nhìn về hướng tới Liệt Hồng Oanh.

- Ngươi... Ngươi muốn làm gì, ta chính là người của Liệt Viêm Thương Minh. Liệt Vô Địch chính là anh ruột của ta!

Liệt Hồng Oanh trong lòng chột dạ một hồi liền vội nói. Nàng lui về phía sau một bước liền đã chuẩn bị tùy thời phá vòng vây.

Hiện tại nàng cũng bất chấp cái gì, chỉ có thể mang danh của đại ca mình ra, hy vọng có thể làm kinh động sợ hãi hai người trước mắt!

Đột nhiên, người trẻ tuổi kia nhìn nàng mà thoáng hiện ra nụ cười làm cho người ta cảm giác thân ái hòa thuận, so cùng dáng vẻ giết chóc kinh hoàng trước đây thì hoàn toàn thay đổi thành một người khác.

Trong lòng Liệt Hồng Oanh có hơi khẩn cấp giật thột một cái mà âm thầm tự nhủ "Chẳng... Chẳng lẽ người nầy coi trọng lão nương?".

Nghĩ tới đây, trên mặt nàng bỗng hiện lên một vệt ửng đỏ không sao diễn tả nổi.

Liệt Hồng Oanh là em ruột của Liệt Vô Địch không sai. Nàng có được gương mặt mê người cùng với vóc dáng người khác không thể bằng được, khiến cho người theo đuổi nàng chính là nhiều như cá dưới sông, quả là nhiều vô số kể.

Chính là, tầm mắt của nàng cũng là cực cao, người bình thường không thể lọt được vào mắt.

Nàng từng phát lời thề nhất định phải tìm một người nam nhân xuất sắc có thể có được danh tiếng Thiên Thần Vương như đại ca để làm trượng phu của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK