Chương 487
Sau khi Ninh Vũ Ngưng bị buông ra, trong lòng ‹ cô vẫn còn một cảm giác mắt mát sâu sắc.
Không lâu sau, chiệc xe dừng lại, đên khu dân cư mà Ninh Vũ Ngưng sống, Lâm Tử Minh nói: “ Được rôi, đên nhà cô rồi, cô về sớm nghỉ ngơi đi, tôi vê trước đây.”
Ninh Vũ Ngưng bị sốc, nói: ” Chủ tịch Lâm, không phải anh đến nhà tôi sao?”
“Tôi nói tôi sẽ đến nhà cô khi nào?”
Lâm Tử Minh hỏi.
“Nhưng mà……… anh yêu câu gội đưa anh, không phải là nói tôi……. “Ninh Vũ Ngưng rất xâu hồ khi nói điều đó, cô luôn là một người nhút nhát, những lời đó đôi với cô mà nói, thực sự quá xấu hỗ.
Lâm Tử Minh nói với một nụ cười: “Cô nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ đơn thuần muôn về nhà mà thôi, được rôi, không còn sớm nữa, cô quay về đi.”
Ninh Vũ Ngưng mơ mơ: hò. hồ xuống xe, cô ta thực sự không hiểu, không phải Lâm Tử Minh muốn làm chuyện đó với cô sao?Tại sao lại bỏ đi? Có phải vì anh không thích cô? Hay Lâm Tử Minh không phải là người nông cạn như vậy?
Sau khi về nhà, Ninh Vũ Ninh vẫn cứ nghĩ về vấn đề này, dẫn đến nỗi cô ta bị mắt ngủ.
Lâm Tử Minh không nghĩ nhiều đến thế, sau khi anh về căn biệt thự ở vịnh Du Long, anh đi tắm, ngay lập tức bắt đầu điều tra Mã Long.
Tối hôm nay tiếp xúc với Mã Long, trực giác nói với anh răng Mã Long này không phải người đơn giản.
Tuy nhiên, anh đã sử dụng sức mạnh của mình để điều tra hơn một tiếng đồng . hồ, nhưng anh không tìm ra bát cứ điều gì, thông tin của Mã Long rất đơn giản, con trai của Mã Khai Vũ chủ tịch tập đoàn Côn Luân, trừ cái này ra hãn ta không có thân phận nào khác.
“Mình có thật sự nhìn sai không?”
Lâm Tử Minh cau mày.
Kiện lúc đó, ở một câu lạc bộ cao cấp, Mã long, người vừa rồi bị Lâm Tử Minh dạy cho một bài học, không về nhà để TẾ Mã Khai Vũ ngay lập tức, mà đến chỗ này, tìm đến cái người đàn ông trước mặt đang hưởng thụ dịch vụ massage.
“Đại ca, lân này anh phải giúp em, em đã bị người khác đánh!” Mã Long đang thêm dầu thêm giắm vào cải chuyện lúc nãy nói hêt một lượt……..
Người đàn ông này cũng tâm ba mươi, cơ bắp trên người hắn ta vô cùng mịn màng, cường tráng, da thịt đặc biệt săn chắc, kỹ thuật viên đang massage cho hắn ta cũng phải tôn rât nhiêu công sức, người sành sỏi mới biết hắn là võ tướng, thực lực không hề thấp.
Sau khi nghe những lời của Mã Long, hắn ta quay lưng, tát vào mặt Mã Lọng một cái bạt tai, măng mỏ: “Cái đồ vô dụng.”
Cũng đều là bị tát, sau khi bị Lâm Tử Minh tát, Mã Long đặc biệt tức giận và kiêu ngạo, nhưng mà bây giờ bị người đà ông này tát, đến đánh rắm cũng không dám, càng thêm hoảng sợ và sợ hãi, rôi tự tát cho mình hai cái, tự nói với mình hai câu, “Đại ca nói đúng, em chính là rác rƯỞi, em chính là rác rưởi!”
Nếu những người quen biết Mã Long nhìn thầy cảnh tượng này, chắc chắn sẽ bị sốc, có đánh chết bọn họ cũng không thể nào nghĩ đến, kẻ bình thường luôn kiêu ngạo như thế, lại khiêm tốn trước mặt người đàn ông này như vậy.
Người đàn ông vẫy vẫy tay, nói, “Được rôi, mày không cân phải làm cái điệu bộ đó nữa, nói cho tao, đối phương tên là gì.”
Mã Long nói ngay lập tức: “Đại ca, em điêu tra rõ ràng rôi tên hắn là Lâm Tử Minh, chủ tịch của công ty truyền thông Tử Quỳnh, cũng có chút tiên, Hiệp Phiêu Dương phải đem theo một đống ngội sao nữ đề nịnh nọt hắn. Tất nhiên, hãn là một thằng vô lại như vậy không là gì trước mặt anh hết.”
“Lâm Tử Minh?”