CHƯƠNG 345
Trong một thời gian, nhiều người bắt đầu nhìn quanh, tìm kiếm một người bạn trai bí ân?
Bên trong góc Lâm Tử Minh nghe thấy Quách Quân Nhi nói vậy, anh ta cũng khá bất lực, Quách Quân Nhi này quá cứng nhắc ,thực sự không đề lại bắt cứ đường nào cho mình rút lui.
Nếu anh không phải là chủ tịch của Tử Quỳnh, không có sức mạnh trong tay, thì hôm nay đã bị Hoàng Gia hãm hiệp.
Lắc đầu, Lâm Tử Minh không còn lựa chọn nào khác ngoài nụ cười.
Anh: ta không tức giận với Quách Quân Nhi, nói thật Hoàng Gia trong mắt anh ta chỉ có một vai trò nhỏ, chưa bao giò để tâm đến. Sau đêm nay, thân phận chủ tịch của Tử Quỳnh không thê che giấu nữa rồi.
Cũng lường trước được, rất nhanh sẽ bị Sở Phi biệt được, anh là chủ tịch của Tử Quỳnh chứ không phải mạo danh.
“Quách Nguyên Giáp, anh phải giải thích cho tôi về vân đề này!”
Bộ mặt của Hoàng Đông Cường rất khó chịu, nhìn chăm chăm vào Quách Nguyên Giáp, có ý định xé nát mặt hắn.
Hoàng Văn Hoa cũng hung dữ, mặt hắn đỏ, ai cũng có thê thấy mặt hắn đang đứng trên bờ vực bùng nô, giông như một cái thùng nộ, một tỉa lửa nhỏ sẽ kích thích vụ nỗ.
Ngay cả Quách Nguyên Giáp, người đã trải qua rất nhiều sóng gió lớn nhưng cũng không thê làm gì được ngoài căng thẳng, bối rồi trong tim, không có cách nào hết, chuyện này thật vô lý đối với họ, đấy là một cuộc hôn nhân đã bàn bạc xong rồi, kết quả là Quách Quân Nhi nói là có bạn trai, cái này không khác gì căm sừng cho Hoàng Văn Hoa, đánh vào bộ mặt của Hoàng Gia.
Nói thiệt tình, hắn không ngờ rằng Quách Quân Nhi lại bướng bỉnh như vậy, không có hiểu chuyện như vậy, lại nói những lời như vậy trong một dịp như thê này, để cho Quách Gia rơi vào một tình huống thụ động như vậy!
Nếu hắn không yêu thương Quách Quân Nhi từ trong tim, thì trong lúc này hắn đã tát cho Quân Nhi một cái bạt tai, cái con bé điên khùng này, tình tình ngang bướng của mình đã gấy rắc rồi lén cho Quách Gia.
Còn về Quách Nguyên Phong, hắn còn tức giận hơn, nghĩ răng Quách Quân Nhi thật là khòng hiệu chuyện.
“Hiệu lâm, hiệu lâm, Hoàng tông, Văn Hoa, chuyện vừa xảy ra chỉ là một sự hiểu lầm.” Việc đến nước này Quách Nguyên Giáp. đã phải bỏ hệt mặt mũi xuống nói những lời dễ nghe. “Con bé hư hỏng, luôn muôn đưa ra những ý tưởng cô quái, thông minh làm cho người ta cười, haha, vẫn mong Hoàng tổng tha thứ, tha thứ cho!”
Hắn cười nhạt, diễn đạt rất giỏi, không thể nhìn thấy đầu mối từ cái nhìn đầu tiên, nghĩ đó là sự thật.
Hoàng Đông Cường hứ lên một tiếng, hắn có thể thấy những lời của Quách Quân Nhi không liên quan gì tới Quách Nguyên Giáp, có lẽ là do tính cách ngang bướng của Quách Quân Nhi, tự mình quyết định. Trong trường hợp đó, hắn không quá tức giận.
“Anh Quách, mặc dù chúng ta có một mối quan hệ rất tốt, nhưng đừng có đùa như vậy trong tương lai. Hoàng Đông Cường nể mặt Quách Nguyên Giáp, không tấn công nữa, chỉ thâm thúy nói một câu.
Quách Nguyên Giáp thở phào nhẹ nhõm nhanh chóng gật đầu: “Chắc chắn rồi!”
Hắn bắt tay Hoàng Đông Cường, bỏ hết phong độ, vốn dĩ tại buổi tiệc đính hôn này hắn dự định con gái nhà Quách Gia sẽ có thân phận cao quý hơn, nhưng vì vừa rồi Quách Quân Nhi đã gấy ra những chuyện như vậy, đã khiến cho phong độ của Quách Gia giảm đi rất nhiều, trong sự vô hình là mắt hết mặt mũi rồi. Như thé, cho dù hắn có yêu thương Quách Quân Nhị đến mấy đi nữa, cũng không thê không giận giữ, trọn mắt với Quách Quân Nhi, nói: “ Quách Quân Nhi con hôm nay bị sao vậy?”
Quách Quân Nhi nghiền răng, rất không can tâm nói: “ Bồ con đã nói với bồ rồi, con đã có người yêu rồi, hơn nữa anh ấy cũng đang ở đấy, tối hôm nay con không có đính hôn với Hoàng Văn Hoa, con đến đấy để nói với mọi người điều này.”
Quách Nguyên Giáp không nói chuyện, Quách Nguyên Giáp không thể nhìn đựơc nữa, hắn không có nê mặt mũi ai hết quát mãng: “Dâm ô!