Chương 166
Sở Phi lạnh lùng nói “chỉ cần ăn một bữa cơm thôi
Không em nghĩ sao!” Tư Đồ Nam giả vờ không vui nói: “Phi Phi, chúng ta đã quen nhau quá lâu rồi, em còn không biết tôi là người như thế nào sao? Tôi giống như Hoàng Văn Hoa một tên tiểu nhân bẩn thỉu như thế như.
Mặt của Sở Phi chuyển sang đỏ lên, cô rất ngại ngùng vì hiểu lầm Tự Đồ Nam… và liên tục xin lỗi, ” Từ Đỗ Nam, tôi đã hiểu lầm anh, xin lỗi anh.” “Không sao, không sao…”
Vào lúc này, có một giọng nói từ phía sau, ” Tư Đồ tiện sinh, cảm ơn vì sự tử tế của anh, không giống anh lấy ra có 50 triệu mà tôi sẽ lấy ra 100 triệu để giúp Sở Gia vượt qua khó khăn này.”
Nghe được những lời nói này, Sở Phi và Tư Đồ Nam nhìn lại đằng sau, biểu hiện của hai bọn họ không có giống nhau. Tư Đồ Nam bị choáng một lúc, sau đó cười lớn, còn Sở Phi đã liếc mắt nhìn thấy Lâm Tư Minh mắng, “Lâm Tử Minh, Anh đang nói bậy gì vậy?”
Tại của Lâm Tử Minh rất nhanh nhậy, mặc dù anh ấy đi qua một bên, nhưng mà anh ta nghe hết nội dung cuộc trò chuyện của họ. “Tôi không nói vớ vẫn, hàng trăm triệu đô không phải là vấn đề của tôi.” Lâm Tử Minh vừa nói vừa cười với Sở Phi: “Thật ra, anh sớm đã muốn nói với em, anh sẽ lấy ra 100 triệu để đầu tư vào công ty, mà số tiền này sẽ đứng tên em. Vợ yêu, chúng ta đã kết hôn bốn năm rồi, anh vẫn chưa tặng cho em được món quà nào đàng hoàng, 100 triệu này coi như là một phần thành ý của anh.
Cuối cùng Tư Đồ Nam, không nhịn nổi nữa cười lớn: “ hahahahah…..”
Sở Phi cũng tôi sầm mặt, không có chút gì cảm động, ngược lại còn cảm thấy rất xấu hổ, muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Lâm Tử Minh đúng là ngôi sao thảm họa của cô, mỗi lần có người ngoài ở đó, anh ta đều làm cho cô mất mặt.
Bây giờ ngay cả món quà 100 triệu cũng nói ra được cô ấy không thể diễn tả được độ mặt dày của Lâm Tử Minh như thế nào nữa!
Với thân phận là chồng bốn năm của cô, Sở Phi còn không hiểu Lâm Tử Minh như, là một thằng nghèo khổ, đừng nói đến một trăm triệu đến một triệu cũng không lấy ra được.
Cô bực mình bẹo Lâm Tử Minh một cái, hạ thấp giọng, cắn rằng nói, “Lâm Tử Minh, anh có thể ít thêm một lần làm tôi mất mặt được không?”
Tư Đồ Nam nói vui vẻ, “Lâm Tử Minh, đừng trách tạo nói thắng, mày biết 100 triệu đọc như thế nào không? Những người mà tao quen biết đều là những ông chủ lớn, cũng không dám nói lây 100 triệu là quà tặng, mày thì tốt, nói một câu mà cả 100 triệu, theo như tạo biết, đến việc làm mày còn tìm không nổi đúng không? Hahah.
Lâm Tử Minh sẽ không vì sự chế nhạo của Tư Đồ Nam mà tức giận, anh sớm đã quen với việc bị người khác hiểu nhầm và cười nhạo, Tư Đô Nam, xem ra mày đã có chuẩn bị từ trước điều tra rõ ràng mọi điều về tạo. Nghĩ lại, Phi Phi sẽ xuất hiện trong dinh thự của Hoàng Văn Hoa, cũng là tính toán của mày rồi, khi Phi Phi cần người cứu thì mày xuất hiện, giống như là một vị cứu tình cứu giúp Phi Phi, thì lúc đó Phi Phi nhất định sẽ thấy cảm kích và biết ơn, lây thân báo đáp. Tính toán tốt, tính toán tốt.”
Sở Phị nghe được điều này, nụ cười trên mặt lập tức biến đổi.
Cô là người thông minh, thuận theo lời nói của Lâm Tử Minh cổ lập tức hiểu ra, thật ra Tư Đồ Nam sớm đã biết mình ở chỗ Hoàng Văn Hóa , vào lúc nguy hiểm, cần người giúp đỡ, mà Tư Đồ Nam cố ý chờ đến thời khắc quan trọng để xuất hiện, cô tự nhiên sẽ rất biết ơn . quan trọng nhất điều vô hình này sẽ mắc nợ rất nhiều tình cảm. Đồng tử của Tu Đồ Nam mở to, ngay lập tức và lóe lên trên một số bồi rồi và tội lỗi
Ánh mắt của hắn trầm xuống, rất rõ ràng, bị Lâm Tử Minh nói trúng tim đen, hắn thực sự biết trước Sở Phi sẽ ở đó, thực tế hắn đã về từ tuần trước, nhưng hắn không có gấp gáp đi tìm Sở Phi, mà hắn tìm thời cơ, tìm hiểu hết tất cả về tính cách Sở Phi xong rồi ra tay đánh vào mục tiêu
Trong thời gian này, hắn còn đặc biệt đi điều tra danh tính của Lâm Tử Minh, biết trước được tình hình của kẻ thủ thì sẽ nắm chắc một trăm phần trăm thắng trận, hắn là người rất thận trọng, làm bất cứ việc gì cũng phải năm chắc bám mươi phần trăm thắng thì hắn mới ra tay.