Chương 354
Quách Gia hối hận về cuộc hôn nhân này, làm cho gia đình họ mắt mặt, mối thù này cũng nên báo rồi, sau hôm nay Hoàng Gia không có mắt mặt.
Ngược lại, chính là Quách Gia đã bị mắt mặt, haha……
Bộ mặt của Hoàng Văn Hoa đang cười rất đắc ý , nhìn Lâm Tử Minh với một ánh mắt chế nhạo.
Đồng thời, Lâm Tử Minh từ đầu đến giờ không có nói gì hết, trên mặt anh cũng không có biểu hiện gì hết, giông như một khúc gỗ đứng đó, đơ ra Vậy.
Thật ra mà nói, mọi người đều nghĩ răng anh ta sợ quá nên khò khao ra như vậy, một con rê vô dụng thậm chí còn không : thể tìm được việc làm và chỉ có thể ở nhà để ăn đồ ăn thừa, gặp phải việc như vậy, không bị sợ hãi mới là lạ đó.
“Buồn cười lắm không?”
Và tại thời điểm này, Lâm Tử Minh cuối cùng đã nói chuyện, anh nhìn vào Hoàng Văn Hoa nhẹ nhàng, lưng anh ta thẳng đứng không có đường cong, khuôn mặt anh ta không có chút bồi rồi hay tội lỗi, nó cho mọi, người một cảm giác khó hiểu là rất mạnh mẽ.
Tiếng nói của Lâm Tử Minh không.
quá lớn, nhưng rõ ràng là tiêng nói đã lan ra khắp hội trường, mọi người đều yên lặng xuống nhìn về hướng Lâm Tử Minh, mong đợi anh ta nói điều gì đó.
Nụ cười trên gương mặt Hoàng Văn Hoa bị đơ cứng lại, hắn chỉ là ghét cái bộ dạng bình tĩnh của Lâm Tử Minh, giả vờ cái mẹ gì chứ.
“Lâm tử Minh, tao không thể không phục mày được, đúng là cái đồ mặt dày, đến lúc này rồi, vẫn còn bình tĩnh như vậy.” Hoàng Văn Hoa lại cười đùa đùa trên mặt, ” Mày vận còn muốn đầu tranh để che giâu thân phận mình là con rễ của Sở Gia à?”
Rồi hắn nói với Quách Quân Nhi, “Quách tiểu thư, đôi khi tôi không hiểu ý của cô, rõ ràng biết là Lâm Tử Minh là con rễ Sở Gia, một thằng vô dụng vậy mà vẫn ở cùng với hắn. Thái độ theo đuổi tình yêu đích thực của cô thật đáng ngưỡng mộ kể cả danh tiếng của gia đình cũng không quan trọng nữa.”
Lời nói của hăn, một từ như một con dao, đâm xuyên vào tim của tất cả thành viên nhà Quách Gia, càng thủ hận Quách Quân Nhi và Lâm Tử Minh hơn.
Hoàng Đông Cường cùng những: người khác đã điên cuồng sửa kiếm của họ không thể từ chối từ bỏ cơ hội giết người này được.
Quách Quân Nhi cúi đầu xuống, cô giỏng như một bông hoa lớn lên trong nhà kính, sức chịu đựng tâm lý của cô ây rất bình thường, không thể chịu nổi những áp lực này, ngay lúc này không thê câm được nước mắt nữa rồi.
Đột nhiên, có một bàn tay ấm áp nắm lầy bàn tay lạnh lẽo đó của cô, kèm theo một niêm an ủi nhẹ nhàng, “Đừng khóc, tôi nói tôi sẽ giúp cô tối nay, nên tôi sẽ không phá vỡ lời hứa của tôi, Quách Quân Nhi cô sẽ không bị mắt mặt.”
Nghe thấy giọng của Lâm Tử Minh, trái tim run rây của Quách Quân Nhi đột nhiên ngẩng đầu lên và thấy khuôn mặt bạo chúa của Lâm Tử Minh, làm ngập tràn sự ấm áp cho trái tim cô.
“Uk…”Cộ ấy gật đầu nhẹ nhàng, cô ấy biết rằng Lâm Tử Minh đang an ủi mình, cô ầy đã không có những hy vong nữa rôi, nhưng trái tim của cô ấy vẫn rất là ấm áp.
Hoàng Văn Hoa còn khinh miệt hơn nghĩ là Tâm Tử Minh đang phải đầu tranh đề trả đũa, đề xem những mánh khóe mà Lâm Tử Minh có thê chơi là gì nào.
Lâm Tử Minh năm tay Quách Quân Nhi, đàng hoàng nói: “Chú Quách, vừa rôi chú có hỏi cháu là mở công. ty gì, bây giờ cháu có thê nói với chú.”
Quách Nguyên Giáp hứ lên một tiếng, không có nễ mặt Lâm Tử Minh, trong lòng hắn ta, Lâm Tử Minh đã bị liệt vào danh sách đen rồi.
Dưới sân khấu, Tư Đồ Nam đứng dậy, tay câm ly rượu vang, quay quay ly rượu vang, nhìn Lâm Tử Minh tự làm trò cười.