Chương 407
Cùng một biểu hiện như vậy cũng xuất hiện trên khuôn mặt của người khác, từng người từng người nghiến răng, nhìn chăm chăm vào Lâm Tử: Minh, hận không thể ngay lúc đó căn chết Lâm Tử Minh, uống máu của anh, ăn thịt của anh, gặm xương của anhl Bao gồm cả Lâm Tử hào, hắn cũng bị Lâm Tử Minh chọc tức, nắm tay rất chặt, mắt thì nhìn về hướng Lâm Tử Minh, chỉ còn lại một màu sắc đó là lạnh lùng, lạnh lùng từ trong xuống cốt.
Lâm Phong đang ở bên cạnh đang run rẩy, hắn ta chỉ là một quản lý cập ¡cao nhỏ của Thính Phong Đình, đối diện với Lâm Gia, thân phận của hắn ta giỏng như một hạt cát nhỏ bé, bây giờ hơn hai trăm thành viên của Lâm Gia đang tức giận, luồng khí mạnh mẽ đó gân như tạo ra một cơn lốc xoáy từ không, khí mỏng manh ở hiện trường, một cảm giác áp bức mạnh mẽ chưa từng có trước đây, khiến não hắn ta trồng rỗng, run rầy từ sâu thắm tâm hồn, hơi thở của hắn ta ngừng lại!
Thật ra, tật cả các thành viên của Lâm Gia đang có mặt ở đó, không ai trong số họ là người tốt hết, đều là những nhân vật đáng kính trong xã hội, không biết bao nhiêu người phải cúi đầu trước họ, đề giữ được vị trí cao trong một thời gian dài, dù cho là bản lĩnh của họ rất nhỏ bé nhưng theo thời gian, cũng sẽ nuôi dưỡng được hào quang mạnh mẽ.
Bây giờ, dưới tâm trạng hung bạo, phun trào, đem sự áp bức tới người khác là vô cùng lớn.
Chưa kể đến còn sự tồn tại của Lâm Sơn Hà, Lâm Thiểu Ánh và Lâm Tử Hào, đổi lại là người khác, kể cả là Vương Vệ Qúy, Quách Nguyện Giáp, từ sớm cũng đã sợ đái ra quân rồi.
Tuy nhiên, Lâm Tử Minh chỉ thay đổi một chút sắc thái của mình rồi ngay lập tức trở lại bình thường, vẫn là cái nụ cười bình thản đó, hoàn toàn miên dịch với một áp lực mạnh mẽ như vậy. Nhiều nhất, chỉ mới một phút trước cơ bắp với xương của anh ta có một chút chuyền động mà thôi.
Lý do tại sao anh có thể bình tĩnh như vậy, ngoại trừ sức mạnh của Lâm Tử Minh tăng. rất nhiều sau đọt huấn luyện ma quỷ ở chỗ Lão Sửu ra, nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là sự thù hận trong trái tim anh, nhưng người của Lâm Gia càng tức giận, càng phẫn nộ, anh càng thấy nhẽ nhõm, cho nên anh không sợ áp lực của Lâm Gia.
Sau một khoảng thời gian yên tĩnh ngăn, sau đó bùng nỗ ra, là những con sóng kéo lê.
“Sao có thể như vậy được!”
“Ngạo mạn, quá ngạo mạn, Lâm Tử Minh mày nghĩ mày là cái thứ gì, sao mày dám lừa gạt chúng tao như vậy?”
“Mẹ nó, ông đây không thể chịu nữa rồi, cái thứ gì vậy, nói hắn béo thì hắn lập tức thở hôn hẳn đúng không?”
” Xem ra hắn ta sẽ không ngoan ngoãn lây ra năm trăm tắm mươi chín tỷ nhân dân tệ đó đâu, chúng ta cũng không cần phải nhiều lời với hắn nữa, trực tiếp nhốt hắn lại, hành hạ hắn một trận, đến lúc đó sẽ ngon ngoãn giao sô tiền đó ra mà thôi!”
“Anh hai nói đúng, trực tiếp nhốt con quật vật đó lại, hành hạ hắn ta đến chết.”
Nhiều người đã chấp nhận đề nghị này, bọn họ bắt đầu đầy phẫn nộ, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Tử Minh, giống như nhìn miếng thịt lợn trên thớt, tùy họ băm chém vậy.
Thay vì sợ, Lâm Tử Minh cười nói với cái giọng mỉa mai: “Sao › vậy , không tiếp tục giả vờ nữa à, sẽ nỗi giận rồi xé nát mặt mình?”
Không ai nói gì cả, đêu đang chăm chăm nhìn Lâm Tử Minh, bây giờ Lâm Tử Minh dường như là kẻ thù của Lâm Gia.
Người đứng bên cạnh Lâm Phong không thê dùng run rây đề hình dụng nữa, hắn bây giờ là sợ hãi vô cùng, vì Lâm Tử Minh mà toát hết mồ hôi, đồng thời hắn cũng không hiểu tại sao Lâm Tử Minh lại to gan đến vậy, có một mình thì cũng thôi đi, lại còn cô tình chọc giận tât cả các thành viên của Lâm Gia? Lâm Tử Minh có: quá phụ thuộc không? Cần phải biết là Lâm Gia trong xã hội, sức mạnh địa vị đều có, Lầm Tử Minh dù gì cũng chỉ bắt lực lại chống đồi lại với tật cả thành viên của Lâm Gia, chưa kể đến sự tôn tại đáng sợ của Lâm Tử Hào nữa.
Không lẽ Lâm Tử Minh không muốn sống nữa.
Lâm Sơn Hà nhìn chằm chằm vào Lâm Tử Minh một cách lạnh lùng nói, “Lâm Tử Minh, lần này mày quá đáng rồi, mày thật sự nghĩ là có số tiền năm trăm tỷ nhân dân tệ đó trong tay chúng ta không thể làm gì được mày sao?”