Chương 177
Sở Phi kéo Liễu Tô Hồng sang một bên nói “Mẹ, sao mẹ kích động quá vậy? Lầm Tử Minh vẫn đang ngủ.
Liễu Tô Hồng nói: “Hắn ngủ thì làm sao, đây là nhà của tao, tao còn phải để ý hắn nữa à? Hơn nữa bây giờ là 7 giờ rồi, hắn vẫn còn ngủ, một con lợn lười biếng. ” Đó không phải vì mẹ hôm qua bắt anh ấy làm cả đống việc, bận đến tận nửa đêm” Sở Phi không có nhiều tình cảm tốt với Lâm Tử Minh, nhưng sự khó chịu của Liễu Tô Hồng đối với Lâm Tử Minh khiến cô cũng không nhìn được nữa rồi. “Được rồi được rồi, không nói về cái thằng vô dụng đó nữa, con nói cho mẹ biết chuyện của Tử Đồ Nam là sao, là cái anh chàng Tư Đồ Nam?” Liễu Tô Hồng gấp gáp hỏi
Sở Phi nhìn thấy Lâm Tử Minh trên sofa, anh ta vẫn đang ngủ, dường như không bị ồn ào, tỉnh giấc, mới bắt đầu nói ” chính là Tư Đồ Nam của bốn năm trước.”
“ Là hắn ta à, hắn không phải đi ra nước ngoài rồi, sao lại quay về rồi!” Liễu Tổ Hồng rất ngạc nhiễn, rồi nhiều chuyện nói thêm: “Phi Phi, Tư Đỗ Nam vẫn còn yêu con, Mẹ nghe nói bây giờ công ty quảng cáo Tiếp Phi rất mạnh, mỗi năm lợi nhuận thu về cũng phải hai ba trăm tỷ, con mà gả cho hắn, thì chỉ việc hưởng vinh hoa phú quý mà.”
“Mẹ! Mẹ đang nói gì vậy? Toàn những thứ nhảm nhận Sở Phi lập tức tức giận, cô không thể nào chịu nổi cái diện mạo đó của Liễu Tô Hồng, “ mẹ nghĩ con là cái gì rồi, vài ngày trước còn muốn con đi dụ dỗ chủ tịch của Tử Quỳnh bây giờ lại muốn gả con cho Tư Đồ Nam, có ai làm mẹ giống như thể không trời.
Liễu Tô Hồng không cảm thấy một chút ngượng ngùng tự nhiên nói: “Nhìn con nói kia, mẹ cũng là vì muốn tốt cho con, con cũng không còn bé bỏng gì nữa rồi, chẳng lề cử bên cạnh Lâm Tử Minh cái thằng vô dụng đó để lãng phí thời gian như? Mẹ là người từng trải, không có hại con đầu, lúc đó không phải là sớm có con, mẹ đã đi tại hôn rồi, làm gì còn phải chịu đựng bố con để chịu khổ như này, mẹ lúc đó cũng là một đóa hoa.
Sở Phi không nghe được nữa nói: “Mẹ, mẹ nói vậy có hay không? Bố đã chăm sóc mẹ rất ấn cần nhiều năm như vậy mà!” “Ân cần có tác dụng gì, tiền là nguyên tắc tuyệt đối. Liễu Tô Hồng hử lên một tiếng. sở Phi thực sự không muốn nói chuyện với Liễu Tô Hồng nữa.
Lúc này, Sở Hoa Hùng từ trong phòng bước,” hai mẹ con gái đang nói về cái gì thế, kích động vậy? “Không có gì .” Sở Phi nói vội vã, sợ Liễu Tô Hồng thần kinh phát tác, nói hết những lời vừa rồi ra, hai người lại cãi nhau. “Đúng rồi bố, chờ một chút Tư Đồ Nam đến thăm bố, chúng ta không nấu ăn nữa, ra khách sạn ăn tối đi.” Sở Phi nổi.
Phản ứng của Sở Hoa Hùng cũng rất bất ngờ: “ Tư Đồ Nam, hắn quay về rồi?”
Dạ.” Sở Phi gật đầu, đúng lúc chuộng của cũng reo lên, Liễu Tô Hồng lập tức nói: “Nhất định là Tử Đồ Nam đến để tôi đi mở cửa cho
Khi đi ngang qua ghế sofa, cố ý tát vào mặt Lâm Tử Minh một cái, quát: “Đừng ngủ nữa, đứng dậy cho tao Có khách quỹ đến nhà, dọn dẹp chỗ số pha sạch sẽ cho tạo.
Lâm Tử Minh không giả vờ thêm được nữa, nhanh chóng thức dậy, xoa xoa hai con mắt, lập tức nhìn thấy
Liễu Tô Hồng mở cửa, Tư Đồ Nam anh tuấn khôi ngô đang đứng trước cửa, đằng sau là hai vệ sĩ lực lưỡng, tay cầm rất nhiều quà các
Ôi!Đây không phải là Nam, ngọn gió nào đưa châu tới đây, vào đi vào đi.” Liễu Tô Hồng nói với vẻ mặt đầy phần khởi.
Tư Đồ Nam cũng nói với một nụ cười, “Di, cháu tới tới thăm dì và chủ
Liễu Tô Hồng thấy hai vệ sĩ cầm hai gói quà lớn, có trà, cộ rượu vang nổi tiếng, cô ta không thể ngậm miệng nồi, cười nói: “Ôi chao ôi, Nam à, không phải là dì nỗi châu, đứa trẻ này thật là, cháu đến thì cứ đến chứ mang nhiều quà cấp như vậy làm gì?”
Miệng thì nổi như vậy, chứ người thì rất thành thật nhanh chóng cầm quà về, nhìn xuống đều thấy toàn là những món quà đắt tiền, những món quà quý giá, làm cho cô ta vui mừng đến phát điên rồi. “Đây là những món quà vô dụng, hy vọng dì không chê bai chúng.” Tư Đồ Nam nói với một nụ cười, hắn ta thấy Lâm Tử Minh trên sofa ở phòng khách với mện trên người, rất rõ ràng tối hôm qua ngủ ở ghế sofa, hắn ta rất đặc ý!