Mục lục
Đẳng Cấp Ở Rể - Lâm Tử Minh (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 201

“Đúng vậy!” Tư Đồ Nam gật đầu, đôi mặt hăn phóng ra một tia hặn thủ: “Hy vọng Lão Sửu có thể giúp tôi.”

Lão Sửu nói: “Nói xem, đối phương là ai, lại để mày tới cầu xin tao.”

Thực ra, Lão Sửu chính là vua ngầm ở thành phố Hoa, có thể để : ông ta đích thân ra tay, bồi cảnh của đối phương kia phải rất sâu sắc, bằng không giết gà bằng dao.

Tư Đồ Nam khẽ cắn môi nói: “Đối phương chính là một người ở rễ, là một phê vật không có học vân không có nghệ nghiệp, dạy dỗ hắn, đối với Lão Sửu mà nói dễ như trở bàn tay!”

Lão Sửu thần sắc có chút biến đổi, có chút kinh ngạc nói: “Nếu là phế vật, mày không cân tìm tao ra tay.”

Thằng Báo ở bên cạnh nói: “Tư Đồ Nam, muốn Lão Sửu ra tay cũng không phải là dễ dàng, chỉ phí rât cao, mày nên suy nghĩ cần thận.”

Tư Đồ Nam tự nhiên cũng hiểu được muốn tao giúp mày dạy dỗ một – người?” Lão Sửu hút thuốc, thản nhiên nói.

“Đúng vậy!” Tư Đồ Nam gật đầu, đôi mắt hăn phóng ra một tia hặn thù: “Hy vọng Lão Sửu có thể giúp tôi.”

Lão Sửu nói: “Nói xem, đối phương là ai, lại để mày tới cầu xin tao.”

Thực ra, Lão Sửu chính là vua ngầm ở thành phố Hoa, có thể để ô : ông ta đích thân ra tay, bồi cảnh của đối phương kia phải rất sâu sắc, bằng không giết gà bằng dao.

Tư Đồ Nam khẽ cắn môi nói: “Đối phương chính là một người ở rê, là một phê vật không có học vận không có nghệ nghiệp, day dỗ hắn, đối với Lão Sửu mà nói dễ như trở bàn tay!”

Lão Sửu thần sắc có chút biến đổi, có chút kinh ngạc nói: “Nếu là phê vật, mày không cân tìm tao ra tay.”

Thằng Báo ở bên cạnh nói: “Tư Đồ Nam, muốn Lão Sửu ra tay cũng không phải là dễ dàng, chỉ phí rât cao, mày nên suy nghĩ cần thận.”

Tư Đồ Nam tự nhiên cũng hiểu được đạo lý này, nếu Lâm Tử Minh là một kẻ phê vật, hắn tùy f tiện tìm mấy trò nghịch ngơm, có thê khiên Lâm Tử Minh bị liệt nửa người, nhưng hắn từng điều tra qua, Lâm Tử Minh có quen biết với Hàn Kim Long, dường như không phải quen biệt đơn giản, vì muôn chắc chắn, hăn dứt khoát trực tiếp đến gặp Lão Sủu, tránh kiếm thêm chuyện.

“Lão Sửu có điều không biết, kẻ phế vật rễ này không đáng đề nhắc đến, chính tôi cũng có thê ngược đãi hắn ngàn lần, nhừng tôi kiêng dè người đứng ở đẳng sau hắn – Hàn Kim Long! Hãn với Hàn Kim Long quan hệ Không đơn giản, cho nên tôi mới tìm đến Lão Sửu cao quý.” – Tư Đồ Nam nói.

Khi nghe đến đây Lão Sửu thật sự rất hứng thú: “Cư nhiên có quan hệ cùng với Hàn Kim Long? Mày nói kẻ.

phế vật ở rễ này, tên là gì.”

Tư Đồ Nam hít sâu một hơi, trong đầu xuất khuôn mặt chán ghét của lâm Tử Minh, nói từng chữ một: “Hắn tên là Lâm Tử Minh! Là con rễ của Sở gia, là một người không có học vấn không có nghề nghiệp, nhân phẩm phê vật thâp kém!”

Ống nội Sửu cười ha hả: “Tư Đô Nam, một tên phề vật có thể đe doạ ngươi như vậy, xem ra ngươi. không xử lí được liền chạy đến đây.”

Tư Đồ Nam lập tức cứng đờ, trong lòng rất căm tức, nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài, đành phải cười gượng cứng ngắc, Lão Sửu phát tay, cười nói: “Chỉ đùa một chút thôi, xem mày tức giận như vậy, người trẻ tuổi, nên khoan dung rộng lượng một chút.”

“Lão Sửu dạy đúng lắm.”

Lúc này bên cạnh thẳng Báo nghĩ tới cái gì đó, nói: “Lão Sửu, tôi đột nhiên nhớ tới, trước đây Lương Chân Thiên cũng từng bị một kẻ ở rễ đánh, cũng tên ñ Lâm Tử Minh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK