Chương 428
Bởi vì đạo diễn này cũng là một trong những đạo. diễn của Tử Quỳnh ,, trước đây ở xa có nhìn thấy Lâm Tử Minh một lần, nếu bị nhận ra cũng là điều có thẻ.
Nếu hắn ta được nhận ra, bị anh Kì biết được thân phận của mình, chắc có lẽ sẽ bị dọa một trận mà không nói nên lời quá.
Thật ra thì Lâm Tử Minh cũng rất là ngại, lúc đó anh và anh:Kì đều là con rễ, đều rất nghèo, không được nhà mẹ chào đón, năm đó vì anh Kì lớn hơn anh vài tuổi, vận luôn chăm sóc anh, kết quả anh lắc mình một cái đã trở thành một ông chủ lớn còn anh Kì vẫn là một thằng con rễ nghèo khổ như năm đó, đợi anh Kì biệt được chân tướng sợ rằng trong một lúc khó có thể chấp nhận được.
Điều quan trọng nhất là hôm qua gặp nhau Lâm Tử Minh không có nói với anh Kì chuyện đó, bây. giò bị nhận ra, anh Kì sẽ nghĩ như thế nào đây?
Liệu có nghĩ hắn anh đang cố ý khoe khoang không?
Tự nhiên, nhiều suy nghĩ chọt lóe ra trong đầu Lâm Tử Minh.
Cũng là lúc anh chuẩn bị ám thị cho đạo diễn đừng có nói ra thân phận thật của mình, cái vẻ ngơ ngác của đạo diễn đã không còn nữa thay vào đó hắn đã trở lại bình thường, rõ ràng không có nhận ra Lâm Tử Minh, hơn nữa còn khẽ lắc đầu, cười chính mình đã quá lồ bịch, trước mặt chỉ là một thanh niên bình thường làm sao có thê là chủ tịch của Tử Quỳnh được?
Nhất là chàng thanh niên này còn là bạn của Dương Kì nữa: Dương Kì là người như thế nào vậy?
Cũng có tiêng trong giới diễn viên phụ, chạy đên tất cả các trường quay, vần luôn như vậy không vượt lên nồi, chỉ là một người trung niên nghèo nàn mà thôi, nêu đã là như vậy, Dương Kì làm sao có thể quen biết với chủ tịch Tử Quỳnh được, lại còn kéo chủ tịch của Tử Quỳ nh đến trường quay ứng tuyển lãm diễn viên phụ?
Trước đây hắn ta đã từng gặp chủ tịch Tử Quỳnh một lần, những đó là một khoảng cách rất xa, cũng tầm hai mươi mét, hắn ta không nhìn thấy rõ mặt chủ tịch Tử Quỳnh.
Vì vậy lập tức phản đoán, chàng thanh niên trẻ trước mặt mình nhiều cũng chỉ là giống chủ tịch của Tử Quỳnh một chút mà thôi, tuyệt đối không thể nào là chủ tịch của Tử Quỳnh được.
Sự thay đổi trên khuôn mặt hắn bị Lâm Tử Minh nhìn thấy, trong lòng cũng cảm thấy: nhẹ nhõm một chút, không bị nhận ra thì tốt.
Dù sao thì thời gian gần đây anh cũng khá buồn chán, anh có thể ” ‘che dâu danh tính” trải nghiệm cuộc sống.
Còn về phía anh Kì, anh sẽ lợi dụng danh tính chủ tịch Tử Quỳnh của mình để chào hỏi toàn trường quay, đến lúc đó anh ta sẽ bí mật chăm sóc anh, đóng vai chính hoặc là gì đó.
Anh ta không cần phải thân phận của mình cho anh Kì, bởi vì anh hiều rất rõ một khi anh KỈ biết được thân phận thật của anh, thì bọn họ sẽ thống) thể làm anh em được nữa. Anh Kì trước mặt anh sẽ sợ hãi, không dám đùa giỡn như trước.
Sau khi nhìn Lâm Tử Minh, đạo diễn gật đầu nói, “Được rồi, bởi vì anh là người được Dương Kì giới thiệu, thế thì tôi sẽ nê mặt Dương Kì một lần, cho phép anh vào làm diễn viên phụ.”
Dương Kì ngay lập tức rất sung Sướng, hắn nhanh chóng nháy mắt với Lâm Tử Minh kêu Lâm Tử Minh cảm ơn.
Lâm Tử Minh không có lựa chọn nào khác ngoài cách nói khéo léo: “Cám ơn đạo diễn.”
“Được.” Đạo diễn có thái độ rất ngạo mạn, không muốn nói nhiều với loại người cập thấp trong xã hội như Lâm Tử Minh, mà trước tiếp nói với Dương Kì:’ ‘ Hắn là người của, anh, anh nỏi cho hắn biết nguyên tắc của trường quay đi, kêu hãn đừng có làm loạn biết không?”
“Biết rồi, biết rồi!” Dương Kì ‘ gật đầu vội vàng, trên mặt hẳn ta đầy ngạc nhiên và háo hức, hắn ta còn hạnh phúc hơn là Lâm Tử Minh.
Sau đó, Dương Kì nhanh chóng nói hết những quy tắc làm diễn viên phụ cho Lâm Tử Minh nói đi nói lại ba lân, Sợ là Lâm Tử Minh nhớ không nỗi, phạm phải sai lầm, “ Ghi nhớ, chúng ta những diễn viên phụ, nhất định phải nhớ những quy tắc, nhất định KiôRg được phạm lồi, không tl thì danh tiếng sẽ bị xâu đi, Sẽ không dễ dàng đề nhận diễn nữa.”