Chương 458
Hàn Tuyết Phân đắc biệt không chịu nồi biểu hiện này của Lâm Tử Minh, cô ta cũng quay ra nói với Vương Vinh Mẫn: ˆ Đúng đó Vinh Mân, cháu không phải nói là muôn mua cho Hiên Nhi của chúng tôi một căn biệt thự ở vịnh Du Long sao?”
Vương Vinh Mẫn vẫn không có nói gÌ hết, sắc mặt hắn rất tối tăm, trong lòng cũng rất hoảng loạn, lần này hắn đã bị mất hết thể diện rồi.
Sở Huyên là một người thích thể diện, tình huống như hiện nay, cô ta thực sự cảm thây rất mất mặt, cũng không còn có lý trí, bắt đầu đòi hỏi Vương Vinh Mân mua cho cô ta một căn nhà.
Nhưng kết quả là, trực tiếp làm cho Vương Vinh Mân thây phiên phức, đã đây cô ta qua một bên rôi hét lên: “
Mua cái mông ấy! Ông đây lấy ở đâu ra nhiều tiền như thế được?”
Nói xong, hắn ta đứng lên, nhanh chóng đi mất……..
Bỏ lại Sở Huyên và Hàn Tuyết Phân ở lại đó mà cực kì mất mặt.
Sở Huyện ngớ. ngắn luôn rôi, cô hoàn toàn không ngờ răng Vương Vinh Mẫn lại bỏ mặc cô ta như vậy mà bỏ đi, phải biết là, trước lúc đến đây, cô đã làm hết sức mình đề phục vụ cho Vương Vinh Mẫm vô cùng thoải mái, Vương Vinh Mẫn cũng đã đồng ý với CÔ ta, nhất định sẽ mua một căn biệt thự ở vịnh Du Long cho cô ta, để làm phòng cưới cho bọn họ.
Nhưng mà bây giờ, . Vương Vinh Mãn đã thực sự đã bỏ cô ta lại đó mà bỏ đi rồi, cái này thật sự đã vượt qua dự liệu của cô ta.
“Ài! Vương Minh Mẫn gi” mắt rồi?”
Hàn Tuyết Phân không hài lòng hét lên.
Sở Huyện chạy ra ngoài tìm Vương Vinh Mân, nhưng đã không nhìn thấy Vương Vinh Mẫn đâu nữa, lúc này cô ta hoàn toàn hoảng loạn.
Tất nhiên, Liễu Tô Hồng : sẽ không từ bỏ cơ hội ‘báo thù này, cô ta tung mộ loạt những nắm đâm ra, trả lại những sự chê diêu mà Sở Huyên và Hàn Tuyết Phi trước đó.
” ƠI Vừa rồi không phải có ý mua một biệt thự lớn hay sao, tại sao bây giờ người lại bỏ chạy mất rồi?”
“Chỉ có ba ngàn năm trăm tám mươi tám vạn nhân dân tệ, có nhiều nhặn gì đâu, còn không so được với cái căn biệt thự vừa rồi ba ngàn tắm trăm chín mươi chín vạn nhân dân tệ của tôi nữa, sao mây người có chút tiề như. thể mà cũng không lấy ra được vậy.”
Bác nói này Sở Huyện, cháu quen biết ông chủ lớn gì vậy, bác thấy là cháu bị lừa rôi đó, thật là đáng thương mài”
Nghe những lời đó, tâm lý của Sở Huyện hoàn toàn sụp đồ, cô ta làm sao có thê ở lại đó được nữa, khóc ngay tại chỗ rồi chạy ra ngoài.
Hàn Tuyết Phân một xanh một trắng, bây giờ những lời của Liễu Tô Hồng như là một con dao làm cho cô ta vô cùng khó chịu, trước mặt bao nhiêu người như vậy mọi người đều đang chế diễu họ, chỉ chỉ trỏ trỏ họ, cho dù da mặt cô ta có dày hơn nữa cũng không thê ở lại đó được nữa, hoảng loạn bỏ chạy.
Liễu Tô Hồng đã giải thoát được những tức giận, đi đên trước mặt Lâm Tử Minh, nở nụ cười tươi nói: “Tử Minh, con từ khi nào trở nên có tài như vậy? Đến căn biệt thự đắt như vậy cũng có thể mua được, mẹ cảm thây tự hào về con.”
Lâm Tử Minh cười nhưng không nói gì, lúc này, Sở Phi đi đến nói: “Chuyện vừa rồi, cám ơn anh đã giúp đỡ, bây giờ anh đã mua nhà rồi còn rất nhiều việc phải làm, tôi đi trước đây không làm phiền anh nữa.”
Nói xong cô kéo Liễu Tô Hồng dời đi.
“Này, Phi Phi, con kéo mẹ đi đâu thế?
Chúng ta vừa mua một căn biệt thự còn chưa đi vào xem nữa.”Liễu Tô Hồng nói.