Chương 227
Cô cắn môi, không thể kiểm soát được năm. lầy tay mình, Vương Vệ Qúy đến rồi, thế có nghĩa là chủ tịch Tử l0 cũng sẽ có mặt?
Điều quan trọng nhất là Vương Vệ Qúy đã đến công ty Thịnh Khoa vào lúc này, cũng có nghĩa là chủ tịch của Tử Quỳnh vần luôn quan tâm cô, biết là bây giờ cô gặp nguy hiểm, cần người giúp đỡ thì chủ tich của Tử Quỳnh lại xuất hiện, cũng giống như lần Nhi ra tay giúp đỡ cô!
Thành thật mà nói, cô ấy không tin rằng Tử Quỳnh. muốn đầu tư vào Sở Gia là vì ý kiên của Vương Vệ Qúy, điều đó là không thể. Bởi vì cô rất rõ ràng, nó một công ty nhỏ trước Tử Quỳnh, không đáng được nhắc tới, cách nhau rất xa , Tử Quỳnh sẽ không đầu tư gì hết. Vả lại Thịnh Khoa không còn giá trị gì mà đầu tư nữa! Nhưng Vương Vệ Qúy đã đến, chỉ có một lý do, là ý của chủ tịch của Tử Quỳnh.
Suy nghĩ về điều này, tim cô ấy bỗng nhiên hoạt đông lại,tim cô ây đập mạnh với niêm vui, ngọt ngào võ cùng hạnh phúc hon.
Mây ngày nay, cô vẫn thường nhớ tới chủ tịch của Tử Quỳnh, cô háo hức được gặp lại chủ tịch của Tử Quỳnh.
Tuy nhiên, không có câu trả lời, chủ tịch của Tử Quỳnh không có xuất hiện trong thế giới của cô nữa, điều đó làm cho cô cảm thấy rất buồn, rất lạc lõng, còn cảm thấy cuộc sống đã mắt hệt màu sắc.
Tuy nhiên, bây giờ, Tử Quỳnh lại xuất hiện khiến cuộc sông của cô sông lại, những điều mình nghĩ trong tim cũng trở thành: hiện thực rồi.
Trong đầu cô, chủ tịch Tử Quỳnh là người vạn năng, chỉ cần chủ lịch của Tử Quỳnh ra tay, thì không có gì không thể giải quyết được.
Lâm Tử Minh cười, Vương Vệ Qúy cũng đến rồi, có kịch hay để xem rồi đây, anh rất tò mò về biểu hiện của người nhà Sở Gia sẽ tuyệt vời ra sao!
Với tính cách của Sở Phi, sẽ bị cảm động, nói không chừng tình cảm vợ chông sẽ mặn nông hơn, sẽ có thưởng nữa, hhahal Nghĩ về cảnh đó, Lâm Tử Minh rất hạnh phúc, miệng càng ngày càng, lớn ra nhịn không nồi cười ngu ngôc.
Trong thời gian đó, không ai đề ý đến hắn hết, mọi người đêu bị sốc bởi tin vừa rồi, bạo gồm cả Sở Quốc Đông, cũng đã rất sửng sốt một lúc, cho đến khi cục an ninh bên kia không còn kiên nhẫn chờ đợi kêu hắn vải tiếng, hắn mới lây lại được tinh thần, nhanh chóng bác bỏ, nói rằng ông ấy đã gọi nhâm SỐ, sau đó cúp máy. Quay ra nói: ” Chắc chắn là Vương tông của công ty Tử Quỳnh? Mà không phải ai khác?
Người đưa tin nói :”Vâng, chủ tịch, là Vương tổng của Tử Quỳnh, muôn đâu tư cho công ty của chúng ta.”
Cuối cùng họ cũng đã hiều, khiến người họ đều phận khích, giông như là người chết đuôi thấy sự hy vọng trước khi đứng trên bờ vực của cái chết.
“Giờ Vương tổng đang ở đâu? Mau mời đến đây.” Mặt của Sở Quốc Đông kích động đến đầy máu, đỏ phừng phừng, trong khi hoảng loạn, còn làm đồ cốc trên bàn.Nhưng không thành vận đề, hắn nghĩ ra một cái gì. nói rất vội: “Quên nó đi, tôi sẽ tự mình tới đó, tôi không thể bỏ mặc: Vương tông được!”
Câu nói này của Sở Quốc Đông đã được mọi người đồng ý.
Đúng vậy, đúng vậy, Vương tổng có thân phận tôn quý, chúng ta không thể để hắn chờ lầu như vậy, chúng ta phải mau đi gặp Vương tống!”
“Làm sao Vương tổng lại muốn đầu từ vào công ty của chúng ta?Tử Quỳnh là một công ty truyện thông, còn ánh sáng là một công ty sản xuât bóng đèn, hai cái khác biệt nhau, không có liên quan gì đến nhau.”
“Không cần biết nữa, có người sẵn sàng đâu tư vào chúng ta, chúng ta nhặt được kho báu rồi.”
“Phải rồi! Nó cho thây Sở Gia không có bị diệt vong, có nguôn võ đầu tư của Tử Quỳnh, Sở Gia có thể có thể phát động lạ được. Hahaha”