CHƯƠNG 334
Đáng tiếc là không ai quen biết Lâm Tử Minh. : Không có cách nào hết, trước mắt Lâm Tử Minh vẫn rất thấp kém trong thượng lưu, tất cả mọi người đêu biệt Tử Quỳnh đã thay đổi chủ tịch nhưng người thật sự gặp qua anh thực sự rất ít ỏi.
Mà Lâm Tử Minh với thân phận là con rễ của Sở Gia trong giới thượng lưu là không có danh tiêng.
Vì vậy, đã tạo ra một tình huống như vậy.
Tuy nhiên, vào lúc này, đột nhiên có tiêng võ tay, sau đó kèm theo một tiêng nói đùa, “Lâm Tử Minh, vừa rồi mày thật là uy phong, khiến mấy người giàu có đó quỳ xuống đề xin sự tha thứ, dựa vào sức mạnh của kẻ khác để uy phong rất tuyệt vời đúng không?”
Giọng nói này có vẻ rất đột ngột, sắc điệu đầy đắng cay và khinh miệt, ngay lập tức thu hút sự chú ý của nhiêu người.
Lâm Tử Minh chỉ vừa mở tài liệu lên muốn duyệt qua nó, thì lúc này lại bị ngặt đoạn, anh cau có mặt mày, ngẩng đầu lên, nhìn thấy đối phương, thì càng không thoải mái.
Chỉ thấy một người đàn ông ăn mặc rất tinh tế, trên khắp cơ thê là thương hiệu nỗi tiếng, trong một đám đông, đi tới trước mặt Lâm Tử Minh, dùng giọng điệu cợt nhả nhìn Lâm Tử Minh, cái nhìn như, giống như nhìn một thắng hề.
“Tư Đồ Nam.” Lâm Tử Minh nói yêu ớt, không sai , người đứng trước mặt anh đúng là Tư Đô Nam, hắn cũng tới dự tiệc đính hôn của Quách Quân Nhi.
“Hóa ra mày vẫn còn nhớ tao.” Tự Đồ Nam tỏ ra ngạc nhiên, diễn xuất rất giả tạo và cường điệu, rõ ràng chỉ là đùa và chế giễu.
Hàn Kim Long ở một bên nhìn thấy Tư Đồ Nam, hắn cau có kỳ lạ, hắn có biết Tư Đồ Nam, là công tử của công ty quảng cáo Đăng Phi, thân phận cũng có thể coi là tôn quý. Nhưng so với Lâm Tử Minh, nó không có cùng đẳng cấp. Nếu như biết Lâm Tử Minh là chủ tịch của Tử Quỳnh, giờ giá trị của thị trường đã vượt quá sáu mươi tỷ rồi! Mà Tư Đồ Nam chỉ là một thằng công tử, cho dù có cộng cả giá trị thị trường của công ty Đẳng Phi lại cũng chỉ như là mới vỡ hai mươi tỷ mà thôi.
Nhưng giờ có thể thấy rằng thái độ của Tư Đồ Nam đôi với Lâm Tử Minh là thù địch và khinh thường sao?
Thật là kì lạ.
Trừ khi Tư Đồ Nam muốn tìm đến chỗ chết.
Lâm Tử Minh. liếc qua một cái là biết ngay Tư Đồ Nam đang nghĩ gì, đồi với Tư Đồ Nam mà nói anh không CÓ một chút tình cảm nào, trực tiệp nói: Cút.”
Chữ cút này làm cho mặt của Tư Đồ Nam lập tức trầm xuông.
Phải biệt rằng, đấy là một hội trường công khai, hơn nữa xung quanh còn có rất nhiều nhân vật có máu mặt, Lâm Tử Minh trực tiếp kêu hắn cút đi, một chút cũng không có nề mặt hắn gì cả.
Tự Đồ Nam không hè biết rằng Lâm Tử Minh là chủ tịch của Tử Quỳnh, làm gì có chuyện hắn không n bội.
Không cần nói gì, máy thanh niên đứng bên cạnh hắn đứng ra, chỉ vào mũi của Lâm Tử Minh la măng: “Mày là cái thứ gì, dám kêu anh Nam cút đi? Tao thấy mày chán sông rồi đúng: không?”
Chàng trai trẻ nhìn là biết rằng là chân chó của Tư Đồ Nam, trong lục một lúc đứng ra báo thù cho Tư Đồ Nam.
Mấy thằng. công tử bột đứng cạnh Tư Đồ Nam cũng chằm chằm nhìn Lâm Tử Minh, gấy áp lực lớn đối với Lâm Tử Minh.
Theo quan điểm của chúng, Lâm Tử Minh đang mặc một bộ đồ rẻ tiền, có đầy nếp nhắn, không đến hai nghìn tệ, cho nên cho răng Lâm Tử Minh cũng chỉ là một nhân vật nhỏ nhoi mà thôi. Hơn nữa cũng là Tư Đồ Nam chủ động khiêu khích anh, thân thế cũng chẳng to lớn gì, nên cũng không có một chút lo gì hệt, đắc tội thì cứ đắc tội đi, có cái gì to tát đâu.