Mục lục
Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng (full) - Tô Quỳnh Thy - Truyện tác giả: A Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhận ra Công tước Otto cũng không còn sự bài xích như khi trước, vui vui vẻ vẻ chạy về phía ông.

“Sao Quỳnh Thy con lại ở chỗ này? Đến gặp anh trai à?”

Vuốt ve mái đầu mềm mềm xốp xốp của cô gái nhỏ, nỗi lòng hiển lộ trên gương mặt Công tước Otto cũng lập tức vơi đi, trái lại còn cười mỉm với cô.

“Con vừa gặp a. Còn giờ thì anh trai đang trò chuyện tình cảm với chị dâu rồi, con cũng nhận đấy chừa lại không gian cho họ tâm tình, con chẳng ham làm bóng đèn đâu. Sao hôm nay ông ngoại về sớm vậy a? Sao không đi chơi cùng các ông các bác thêm chút nữa a?"

Đặt Tinh Hòa vào trong ngực Tô Hướng Minh, Tô Quỳnh Thy cầm lấy ly trà, học theo bộ dạng uống trà của Công tước Otto cũng đến là ra dáng, bản sao nhỏ này cũng có vài phần ý tử. Phối hợp với khuôn mặt nhỏ xinh trắng nõn của cô, nhìn qua quá là đáng yêu! Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip


“Có chút chuyện cần trở về nói với anh con một chốc, nếu con ở nhà thấy chán quá thì lần sau đi chơi với ông ngoại nhé.”

Yelis rời đi rồi qua đời đã tạo thành một cú sốc cực kỳ lớn với Công tước Otto, nhưng cũng còn may rằng Tô Kiến Định và Tô Quỳnh Thy đã xuất hiện, giúp cho ông may mắn còn được đôi phần an ủi. Đặc biệt là cô tiểu thư nhỏ này đây, quả thật là quá sức giống với mẹ ruột của mình. Thế nhưng về phần tính cách thì hoàn toàn chẳng dính dáng đến một chút nào cả. Nhiều khi ông cũng dợm nghĩ, ấy rằng liệu ông đối xử tốt với đứa cháu này là vì bản thân cô hay là vì con gái Yelis của mình.

Về vấn đề này, lần đầu tiên nhìn thấy cô gái nhỏ, Công tước Otto vẫn đang tự hỏi bản thân. Đến hôm nay, ông cuối cùng cũng đã có một đáp án, ông thương cháu gái vì chính cô. Đứa bé Quỳnh Thy này, xứng đáng có được những điều tốt đẹp nhất.

“Nếu ông ngoại bận như vậy, thì con xin về nhà trước. Hôm nay con đã hứa với Hải Phong sẽ về nhà ăn cơm với anh ấy rồi. Nếu ông ngoại ở nhà mà thấy trống vắng quá, ông có thể đến nhà con chơi cùng đám trẻ ạ!”

Dứt lời, Tô Quỳnh Thy đứng dậy rời khỏi ghế, bế Tinh Hòa lên, quay sang vẫy vẫy tay chào Công tước Otto, khuôn mặt tươi cười rồi rời đi.

Dõi mắt nhìn theo bóng dáng cô gái nhỏ rời đi rồi, Công tước Otto mới hít sâu một hơi, cầm phần tư liệu đặt trên bàn trà, chống gậy ba toong đứng dậy, hầm chậm đi lên tầng. Dù kết quả có ra sao chăng nữa, có nhiều thứ cần đối mặt thì sớm hay muộn cũng phải đối mặt, vậy tốt nhất là cứ sớm đón nhận lấy thì hơn.



Tư liệu mà Tô Kiến Định đưa không quá dày, nhưng nhìn xem cũng tốn kha khá thời gian. Công tước Otto không muốn bỏ qua bất cứ thứ gì ghi trong đấy, ông xem cực kỳ chăm chú và chậm rãi, gần mười phút mới lật sang một trang. Mỗi lần lật qua lật lại để xem, trong lòng ông lại càng nghiêm trọng hơn một ít. Những năm nay, chẳng biết ông đã làm trò trống gì, mà con của ông có thể ngay dưới tầm mắt ông làm ra loại chuyện như thế này!

Ông vậy mà vẫn bị lừa gạt mới tài, lại còn tưởng mình đã kiểm soát tốt đứa con của mình mà đắc chí. Ông quả là một thằng hề nực cười từ đầu đến đuôi. Không chỉ riêng gì Abel Yaren, mà hành vi phạm tội của Elyson và Alex cũng khiến ông cảm thấy nản lòng. Ông quả là đáng chết...

Một hồi sau khi xem hết toàn bộ tư liệu, Công tước Otto đương ngồi trên ghế một mình tự ngẫm rất lâu, đến tận khi Tô Kiến Định gõ cửa đi vào, Công tước Otto mới tỉnh hồn lại, ông không chảy giọt nước mắt nào, nhưng hốc mắt lại đỏ ửng.

“Chuyện của Yelis ông đã hiểu rõ ràng toàn bộ mọi chuyện rồi, mấy đứa con này của ông đúng là tốt thật, tay của bọn nó chẳng có đứa nào sạch sẽ cho đặng. Chuyện này con đừng nhúng tay, ông muốn tự mình xử lý. ít nhất là ông muốn tự mình xử lý Abel!”

Kẻ mà ông những tưởng là người sạch sẽ nhất không ngờ rằng đấy là kẻ mang bàn tay bẩn tưởi nhất. Năm ấy chỉ đuổi gã ta đi, đúng là càng tạo điều kiện cho đám lang sói kia! Công tước Otto cắn răng, sinh lòng ác độc mà rång.

“Ông ngoại, con biết ông hiện đang rất khó chịu, nhưng bây giờ con vẫn chưa tìm được chứng cứ xác thực nhất về xưởng thuốc kia của Abel, những thứ này chẳng qua chỉ chứng tỏ rằng ông ta có mua một ít nguyên liệu tạo thuốc phiện, và một ít tư liệu về đám xã hội đen ở các địa phương. Điểm trọng yếu nhất hiện thời vẫn chưa tóm gọn được, chúng ta hãy cùng chờ thêm một lát.

Không riêng gì ông, con cũng muốn tự tay báo thù cho bố và mẹ của mình.”

Đợi nhiều năm như vậy rồi, một đám bia đỡ đạn cũng đã bị anh diệt gọn rồi, cuối cùng cũng moi ra được kẻ cầm đầu, có thể hiểu được Tô Kiến Định cũng có bao nhiêu kích động. Nếu đã báo thù thì chính tay mình đâm kẻ thủ ác mới là cách tốt nhất. Nếu không, cả đời này anh ta cũng chẳng có cách nào an lòng được.

“Ông đã cho người đi tra xét rồi ạ, đã có vài ba manh mối rồi. Vậy chờ thêm chút nữa!”

Công tước Otto bỗng thấy cả người mình đều cực kỳ mỏi mệt đến muốn khụy ngã, tóc dường như cũng bạc đi thêm so với trước kia, mới liếc nhìn một chút thôi, mà Tô Kiến Định cứ tưởng như ông đã già thêm mấy tuổi. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

“Ông ngoại, con muốn biết, năm ấy rốt cuộc Abel đã làm ra chuyện gì mà khiến ông đuổi ông ta đi?”



Chuyện này khiến Tô Kiến Định trăn trở rất lâu, đồng thời cũng đi truy tra quãng thời gian dài ngay thời điểm ấy, căn bản là hoàn toàn không có sự kiện gì quá sức nghiêm trọng xảy ra cả. Nếu đã như thế, vậy điều này chứng minh chuyện ấy hẳn đã bị ông ngoại đè nén lại.

Nhưng chuyện này có khi chính là cọng rơm cuối cùng đè lên người con lạc đà. Khi ấy anh từng nói rằng Abel không có nhược điểm, chuyện này có khi chính là nhược điểm chí mạng của ông ta, chính là điểm đột phá để đánh bại Abel.

Nhắc đến chuyện ấy, Công tước Otto bỗng thở một hơi dài:

“Mọi chuyện đã phát triển đến nước này, ông cũng không gạt con làm chi nữa.”

“Nhưng mà, chuyện này dù gì cũng chẳng phải là chuyện trong sáng tốt đẹp gì cho cam. Ông không phản đối con đem chuyện này đi ra ngoài, dù rằng ông đã đem con bé đi ẩn cư rồi, nhưng ông không biết được liệu Abel có tìm ra con bé hay không.”

Chuyện cũng đã đi đến bước này rồi, Công tước Otto cũng chẳng sợ sẽ bị bại lộ nữa.

“Xin ông cứ yên tâm, con sẽ cố hết sức để che chở người kia, sẽ không để Abel dễ dàng tìm ra."


Tô Kiến Định biết rõ ông đang lo lắng điều gì, suy tư trong thoáng chốc, sau đấy ngẩng đầu, cất giọng tràn đầy chân thành.


“Năm ấy Abel chỉ mới mười hai, mười ba tuổi gì đấy, Khi ấy ông vẫn còn là một công tử ăn chơi, tuy rằng đã có Yelis và mẹ của con bé, nhưng mấy mẹ con khi ấy không ở chung với ông, ông lại chẳng hề là một kẻ biết điều tự chủ, luôn nghĩ thầm về thế gian ồn ã. Trong nhà ngoại trừ quản gia, thì cũng chỉ còn mấy người phụ nữ và con trẻ. Năm ấy, ông chạm mặt với một người phụ nữ, cực kỳ giống với mẹ của Yelis, khi ấy ông bị quỷ sai ma ám lại đem người phụ nữ đó về, còn bởi thế mà đuổi hết mấy người phụ nữ trong nhà. Sau khi làm quen thân với mấy đứa nhỏ, cô ấy



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK