Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy nhiên khi Giang Nguyên cảm nhận thấy khí tức hơi vẩn đục đó hai mày không kìm được khẽ nhíu lại. Môi trường ở Bắc Kinh quả thật đã kém tới mức đáng sợ rồi.

Sau khi Giang Nguyên tập xong một lượt Ngũ Cầm Hí, cảm nhận được tiếng thông báo lóe lên trong đầu. Giang Nguyên nhẹ nhàng cười khổ một tiếng Độ tích lũy năng lượng Cửu Vĩ đệ tầng hai được 91%, chỉ tăng hơn hôm qua 4%. Xem ra Bắc Kinh thật sự không phải nơi thích hợp để tu luyện.

Sau khi Giang Nguyên tắm rửa xong, hắn suy nghĩ một chút rồi thay một bộ vest sậm màu kiểu hơi cũ. Bộ vest này Giang Nguyên đặc biệt mua vì ngày hôm nay, tốn hơn hai ngàn tệ. Tuy trong mắt người có tiền cũng chỉ là thứ hàng rẻ tiền, nhưng dù sao cũng không phải là quần áo bán ven đường. Hơn nữa, hắn mặc vào khiến người ta cảm thấy trưởng thành hơn một chút.

Hắn vừa mới thay xong thì điện thoại di động liền vang lên, là Phó Tỉnh trưởng La gọi hắn xuống phòng ăn dùng bữa.

Bữa sáng Văn phòng đại diện trú tại Bắc Kinh chuẩn bị cũng tương đối tốt. Tuy cũng coi như đơn giản nhưng lại tương đối hợp khẩu vị Giang Nguyên.

Giang Nguyên ăn hai lồng bánh bao cộng thêm một bát miến, lại thêm bốn viên xíu mại, một ly đậu này. Sức ăn của Giang Nguyên khiến Phó Tỉnh trưởng La ngồi bên phải nhìn với ánh mắt quái dị.

Cuối cùng sau khi Giang Nguyên ăn hết những thứ này, lại đi lấy thêm một viên xíu mại. Phó Tỉnh trưởng La không kìm được nữa, nói:

- Giang Nguyên à, đừng ăn nhiều quá. Ăn no quá sẽ ảnh hưởng đến tư duy đấy.

- Á...

Giang Nguyên nhìn nhìn đống dĩa trước mặt mình, lại nhìn viên xíu mại trong tay còn cả ánh mắt quái dị của Phó Tỉnh trưởng La đối diện, hắn hơi sửng ra, cuối cùng hắn mỉm cười. Có điều hắn cũng không muốn giải thích, tiện tay ăn hai miếng hết viên xíu mại trong tay, sau đó dùng khăn giấy lau khóe miệng, mỉm cười nói:

- Được rồi... Ăn no rồi!

Phó Tỉnh trưởng La nhìn bộ dạng kỳ quái của Giang Nguyên hơi chần chừ một chút, cuối cùng ông cũng không nói gì. Tuy Giang Nguyên đúng là ăn nhiều một chút, nhưng đối với một người thanh niên mà nói hình như cũng không quá kỳ lạ.

Sau khi Phó Tỉnh trưởng La ăn xong hai miếng miến cuối cùng trong bát, ông cẩn thận dùng khăn tay lau miệng, nhìn đồng hồ. Sau đó ông gật đầu nói với Giang Nguyên:

- Cũng sắp đến giờ rồi. Cậu đi lấy đồ đi, tôi lên xe đợi cậu...

Giang Nguyên mỉm cười:

- Không cần, những gì cần mang cháu mang theo cả rồi!

Chiếc xe chậm rãi lao ra ngoại thành. Tài xế của văn phòng đại diện phải dùng đến bản đồ hướng dẫn mới có thể thuận lợi lái xe ra được ngoại thành, sau đó tiến vào một khu biệt thự yên tĩnh.

Trước cửa một tòa biệt thự, Giang Nguyên cùng Phó Tỉnh trưởng La chậm rãi đi xuống xe. Sau đó có một ông cụ đứng đón ở cửa, đưa hai người yên lặng đi vào trong biệt thự.

Giang Nguyên vừa đi vừa khẽ đánh giá xung quanh. Cho đến khi hắn vào trong biệt thự, đôi mắt mới khẽ giật giật.

Căn biệt thự này tuy bài trí thanh nhã, nhưng lại hơi lạnh lẽo. Rõ ràng là vị Trưởng phòng Dương này rất ít khi sống ở đây. Có lẽ đây chỉ là một biệt viện thôi.

Sau khi bước vào Giang Nguyên liền cảm nhận được vài ánh mắt cảnh giới quét qua người mình. Từ nơi phát ra ánh mắt, Giang Nguyên tùy tiện liếc hai cái sang hai rèm cửa sổ, trong lòng thầm nghĩ liền biết hai nơi đó đang có người ẩn nấp. Hắn cũng biết rất rõ chắc chắn hai người này là thành viên Cục bảo vệ thần bí nhất Trung Quốc.

Thực lực thành viên Cục bảo vệ, Giang Nguyên chưa từng nhìn thấy. nhưng hắn đã nghe các thành viên tiểu đội Cô Lang nói về thực lực của thành viên Cục bảo vệ. Tuy hầu hết thành viên Cô Lang đều chưa từng thực sự gặp người của Cục bảo vệ, nhưng đội trưởng đã từng giao thủ với Cục bảo vệ.

Đội trưởng nói, bàn về dã chiến, người của Cục bảo vệ có nhiều cũng không phải đối thủ của Cô Lang. Nhưng nói về năng lực bảo vệ, Cô Lang không ai có thể so được với người của Cục bảo vệ.

Từ đó có thể thấy được sự mạnh mẽ của Cục bảo vệ. Hơn nữa thân là con trai của Chủ tịch Dương, bản thân Trưởng phòng Dương cũng sắp vào trung tâm, nhưng vẫn còn thiếu chút tư cách. Tuy nhiên ông ta vẫn được Cục bảo vệ bảo vệ đặc biệt. Hai người đang ẩn nấp kia nếu không phải do hiện tại năng lực cảm giác của Giang Nguyên đã tăng hơn trước rất nhiều thì cũng khó mà có thể cảm nhận được sự tồn tại của hai người này.

Giang Nguyên im lặng theo Phó Tỉnh trưởng La ngồi xuống phòng khách. Sau đó ông cụ trông giống quản gia kia bưng đến hai ly trà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
28 Tháng hai, 2024 10:25
mình là dịch giả bộ này ạ,đã dịch full thuần việt rồi,bạn nào không đọc convert nổi, cần đọc dịch thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh . Mình gửi full file đọc off cho ạ,mình dịch tổng 1500 chương ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK