- Bộ lạc Vu sư, Tế tư Tổ linh?
- Đúng... Tôi chính là Tế tư Tổ linh...
Tế tư Tổ linh nhẹ nhàng vung quyền trượng trong tay, nhìn những người sau lưng Giang Văn Ba, cười lãnh đạm nói:
- Xem ra Bộ lạc Vu sư tôi quả thật quá khiêm tốn, bất kỳ ai cũng dám đến Châu Phi tôi rồi?
- Hừ...
Giang Văn Ba nghe Tế tư Tổ linh nói vậy thì cũng không nhiều lời, sắc mặt hơi lạnh đi, trầm giọng nói với Giang Nguyên:
- Tiểu Nguyên, không cần lo lắng, cho dù hắn là Tế tư Tổ linh, ba cũng có thể hộ tống con bình yên trở về nước!
Chân mày Giang Nguyên khẽ cau một cái, sau đó trầm giọng nói:
- Đây là chuyện của Thiên Y viện tôi, không liên quan gì đến Tuyệt Y Đường ông...
Giang Văn Ba nghe Giang Nguyên nói vậy thì sắc mặt khẽ thay đổi, muốn nói lại thôi, rốt cục chỉ cười khổ thở dài.
- Được rồi, các người nói đủ rồi chưa...
Tế tư Tổ linh tức giận hừ một tiếng, quyền trượng trong tay lại vung lên, giơ cao Thần thú bát trong tay, quơ gậy chỉ vào hư ảnh Cửu Vĩ sau lưng Giang Nguyên, trầm giọng quát lần nữa:
- A la hấp ba a kho...
Sau khi Tế tư Tổ linh trầm giọng quát, các Đại vu sư thấy hư ảnh Cửu Vĩ sau lưng Giang Nguyên lại khẽ run lên, dường như muốn chạy đi từ sau lưng Giang Nguyên thì lập tức đồng loạt hoan hô.
Tế tư Tổ linh nghe thấy tiếng hoan hô của những Đại vu sư sau lưng, rồi lại nhìn Thần thú chi hồn ban nãy vô cùng uy nghiêm, giờ dưới mệnh lệnh đầy uy áp của mình đã thu liễm lại thì vẻ đắc ý trên mặt lão càng thêm đậm hơn.
Lão nhìn Giang Nguyên vẻ mặt cổ quái bên kia, nhe hàm răng trắng, cười nhạo một tiếng, rồi một lần nữa giơ cao Thần thú bát trong tay, trầm giọng quát Cửu Vĩ:
- A la hấp ba a kho...
Tế tư Tổ linh vừa một lần nữa trầm giọng hét lớn, chân mày Giang Nguyên hơi cau một cái, bởi vì hắn có thể cảm nhận được sau hai tiếng hét này, cảm giác đói bụng truyền đến từ Cửu Vĩ sau lưng mình càng mãnh liệt thêm vài phần, nhưng dường như không có biến hóa gì khác thường..
Có điều nhờ đó mà Giang Nguyên mới thấy yên lòng. Thần thú bát này đúng là không tầm thường. Vốn Giang Nguyên có chút lo lắng, nhưng giờ xem ra cũng chẳng có ảnh hưởng thực chất gì với Cửu Vĩ, Tế tư Tổ linh cũng chẳng làm được gì mình.
Sau khi Tế tư Tổ linh vô cùng tự tin hét thần chú lần thứ ba thì lão phát hiện Thần thú chi hồn của đối phương dường như không khác gì lúc ban đầu, ngoại trừ không phát ra uy áp, nhưng hình như cũng không có bất kỳ phản ứng gì với mệnh lệnh của mình chứ đừng nói là nghe theo lệnh mình tiến vào Thần thú bát.
Tế tư Tổ linh lập tức cảm thấy hơi sốt ruột, hung hăng cắn ngón tay mình, rót mấy giọt máu vào trong Thần thú bát, sau đó nhanh chóng đọc mấy câu thần chú. Sau khi lão đọc thần chú, Thần thú bát mơ hồ lộ ra khí tức cổ quái mạnh mẽ hơn.
Tế tư Tổ linh cảm nhận được biến hóa của Thần thú bát thì càng thêm tự tin, giẫm mạnh chân, quơ ngón tay về phía hư ảnh Cửu Vĩ, tức giận quát lên:
- A la hấp ba a kho...
Giang Văn Ba bên cạnh lúc này sắc mặt tương đối cổ quái, nhìn động tác của Tế tư Tổ linh, lúc này ông cũng đã nhìn thấy vài tình huống khác thường.
Là cao thủ Thiên vị, mặc dù ông không thể nào nhìn thấy hư ảnh Cửu Vĩ to lớn sau lưng Giang Nguyên như mấy Đại vu sư, nhng ông có thể cảm nhận được trên người các Đại vu sư và của Giang Nguyên đều có những khí tức hoàn toàn không thuộc về họ.
Hơn nữa cổ khí tức kia tương đối mạnh mẽ, thậm chí còn khiến người đứng một bên như ông cảm thấy trong lòng thoáng khiếp sợ.
Ông hiểu rõ, nguồn gốc của cỗ khí tức này là từ Tổ linh của bộ lạc Vu sư. Nhưng trên người các Đại vu sư có khí tức này cũng không có gì lạ, nhưng tại sao Giang Nguyên trên người cũng có? Hơn nữa với cảm ứng của ông, tuy khí tức trên người Giang Nguyên đã thu liễm nhưng ông thật sự vẫn có thể cảm nhận được sự tồn tại khổng lồ như núi lửa của khí tức kia.
Cổ khí tức kia còn đáng sợ hơn các Đại vu sư, thậm chí là Tế tư Tổ linh kia rất nhiều.
- Đây rốt cuộc là gì?
Giang Văn Ba hiểu rất rõ sức mạnh của Bộ lạc Vu Sư. Khuôn mặt ông đầy kinh hãi nhìn Giang Nguyên. Ông không hiểu cỗ sức mạnh trên người Giang Nguyên rốt cuộc là gì? Sao lại tương tự với Tổ linh của Bộ lạc Vu Sư, khiến Bộ lạc Vu Sư phải đến gây chiến vậy?