Mục lục
[Dịch] Quan Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

2h chiều, Thành ủy Phòng Sơn khẩn cấp mời dự họp hội nghị thường vụ.

Khác với Trương Bằng Viễn, tuy rằng thời gian Tống Nghênh Xuân đến Phòng Sơn cũng không quá dài, nhưng thủ đoạn của ông ta cũng đa mưu túc trí, rất nhanh liền nắm giữ toàn bộ cục diện quan trường Phòng Sơn. Cho nên ở hội nghị thường vụ, Tống Nghênh Xuân gần như không có “đối thủ”, nói một không hai.

Phàm là chuyện gì đều có lợi và hại, Trương Bằng Viện khổ cực chủ đạo thúc đẩy ở Phòng Sơn, hoàn cảnh thảo luận chính sự cao tầng dân chủ khổ tâm xây dựng ra kia gần như lập tức trở thành hư không, thay vào đó là quyền uy cao nhất của Tống Nghênh Xuân Bí thư Thành ủy này. Mặc dù không đến mức nói Tống Nghênh Xuân là người độc đoán, nhưng trên hội nghị thường vụ Thành ủy lại mất đi không khí thảo luận khỏe khoắn có gan cãi cọ trước đây.

Đông Phương Du đơn giản báo cáo chuyện tình một lần trên hội nghị thường vụ, Tống Nghênh Xuân liếc Đông Phương Du một cái, trầm giọng nói:
- Tốt lắm, các đồng chí, vừa rồi Chủ tịch thành phố Đông Phương báo cáo công tác mọi người đều nghe được. Mà đây, cũng chính là nguyên nhân chủ yếu chúng ta mở họp hội nghị thường vụ hôm nay.

Giọng Tống Nghênh Xuân dần trở nên trầm thấp:
- Chuyện là do Phòng Giám sát Tỉnh ủy 'giám sát' ra, điều này có nghĩa, nếu chúng ta xử lý chuyện này không tốt, sẽ bị phóng lớn vô hạn… Trong dịch SARS này, bất cứ chuyện gì đều mang theo sắc thái chính trị, chúng ta làm lãnh đạo Thành ủy, phải nói chính trị! Cho nên, ý kiến cá nhân tôi là, đối vợi người có trách nhiệm tại quận Lương Sơn liên quan tới vụ án này, xử lý nghiêm khắc…

- Thứ nhất giải thích cho bên trên và dự luận, thứ hai trị bệnh cứu người là hình tượng Đảng chính quyền xây dựng.
Tống Nghênh Xuân khoát tay áo:
- Buổi sáng tôi thương lượng với Chủ tịch thành phố Đông Phương một chút, bước đầu hình thành ý kiến xử lý, tiếp theo mời Chủ tịch thành phố Đông Phương đề xuất, mọi người cùng bàn bạc.

Đông Phương Du khẽ mỉm cười, nụ cười chợt tắt, trầm giọng nói:
- Bí thư Tống và tôi nhất trí cho rằng, Quận Lương Sơn xuất hiện ổ gia công khẩu trang, là hành vi lâu dài không phải hiện tượng ngắn hạn, nên ổ gia công đã hình thành sản nghiệp quy mô, lượng hàng xuất ra một ngày cao tới hơn 100 ngàn khẩu trang, phần lớn tiêu thụ trong tỉnh thậm chí là thị trường trong nước… Ảnh hưởng ác liệt, tạo thành tổn hại nghiêm trọng đối với hình tượng thành phố chúng ta!

- Trải qua điều tra, trong bản án, người của UBND quận Lương Sơn, bộ phận Công thương có liên quan, có hành vi nghiêm trọng không làm tròn trách nhiệm, thậm chí có người làm giao dịch với chủ quản sản xuất khẩu trang, đảm đương ô dù lâu dài cho thôn khẩu trang…

- Đề nghị xử phạt cảnh cáo nghiêm trọng trong Đảng đối với Bí thư Quận ủy Lương Sơn Âu Hướng Mẫn, yêu cầu đưa ra kiểm điểm sâu sắc với Thành ủy; đề nghị tạm dừng tất cả chức vụ Phó Bí thư Quận ủy Lương Sơn, Chủ tịch UBND quận Lương Sơn, tổ trưởng tổ lãnh đạo phòng chống SARS quận Lương Sơn Trương Hân, tạm thời cách chức điều tra, miễn đi chức vụ phó tổ trưởng tổ lãnh đạo phòng chống SARS quận Lương Sơn, Phó Chủ tịch UBND quận Lâm Lượng, đệ nghị Cục Công thương thành phố miễn đi chức vụ Cục trưởng phân cục Công thương quận Lương Sơn Chu Tiểu Cường… Đồng thời, tôi và Bí thư Tống cho rằng, cần thiết để Ủy ban Kỷ luật thành phố và cơ quan công an tham gia điều tra bản ác, người có trách nhiệm liên quan nếu có hành vi trái pháp luật… Chắc chắn nghiêm trị, tuyệt đối không nương nhẹ!

Đông Phương Du nói xong, liếc mọi người một cái, không nói gì nữa.


Ủy viên thường vụ khác gần như không có bất luận do dự gì, liền giơ tay biểu quyết, sau đó vỗ tay thông qua “đề nghị xử lý” của Đông Phương Du và Tống Nghênh Xuân.

Chuyện liên quan đến SARS, sắc thái chính trị rất nặng, vấn đề xuất hiện cũng không nhỏ, chắc chắn phải xử lý nghiêm khắc; hơn nữa, đây là quyết định Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố cùng đưa ra, ủy viên thường vụ khác sẽ không ngu xuẩn đến trình độ nhảy ra phản đối.

Chỉ là bối cảnh Trương Hân, rất nhiều người đều rõ ràng, có một số ủy viên thường vụ vui mừng khi người gặp họa trong lòng, chuẩn bị xem cảnh tưởng náo nhiệt của Tống Nghênh Xuân và Đông Phương Du.

Nhưng chút tâm tư ấy của một số người, làm sao có thể trốn thoát ánh mắt Tống Nghênh Xuân. Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tống Nghênh Xuân đảo qua mọi người, âm thầm cười lạnh trong lòng.

Tống Nghênh Xuân cũng không phải đồ ngốc gì, ông ta không sợ hãi lựa chọn bắt Trương Han, thứ nhất là trong dịch bệnh SARS Trương Hân phạm vào lỗi nặng, ông ta có đầy đủ lý do; thứ hai, ông ta mơ hồ biết “chuyện cũ” giữa An Tại Đào và Trương Hân, ông ta rất tin tưởng, Trương gia tại Yên Kinh phía sau Trương Hân, chắc chắn đều đổ lửa giận lên người An Tại Đào.

Nói cho cùng, Trương Hân “phạm tội” lúc này, chung quy vẫn là An Tại Đào “chọc” ra. Ít nhất, mặt ngoài xem ra là như thế.

Tâm cơ khó lường một đá ném hai chim của Tống Nghênh Xuân, An Tại Đào sớm nhìn thấy lại ra vẻ không biết. Chẳng qua, An Tại Đào căn bản không cần quan tâm, hắn đấu với Trươg Hân quá lâu, nếu Trương gia muốn hoặc có năng lực trả thù hắn ---- đã sớm động thủ, cần gì phải chờ tới hôm nay.

Về phần kết cục của Trương Hân, An Tại Đào sớm đoán được đại khái trong lòng: Trương gia Yên Kinh chắc chắn sẽ vận dụng mạng lưới quan hệ trước khi Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn chưa chính thức quyết định tạm thời miễn chức Trương Hân, điều chuyển Trương Hân trở về Yên Kinh. Đương nhiên, Tống Nghênh Xuân cũng hy vọng nhìn thấy điều này.

Cho nên, buổi chiều cùng ngày, khi Đông Phương Du thông báo kết quả quyết định xử lý của hội nghị thường vụ Thành ủy Phòng Sơn cho An Tại Đào và Phòng Giám sát Tỉnh ủy, An Tại Đào bĩu môi cười lạnh ngay trước mặt Đông Phương Du.

Đông Phương Du âm thầm trừng mắt liếc An Tại Đào một cái, cúi đầu nói:
- Cậu cười cái gì? Chẳng lẽ không phải cậu muốn nhìn thấy điều này?

Nụ cười của An Tại Đào chợt tắt, thản nhiên nói:
- Không có gì. Tôi chỉ cảm thấy, Bí thư Tống thật sự là rất không tầm thường, tuy rằng thời gian ông ta tới Phòng Sơn ngắn, nhưng lại nắm giữ rất chuẩn tình hình ở Phòng Sơn, ngay cả chút chuyện giữa tôi và Trương Hân ấy cũng không giấu diếm được ánh mắt ông ta.

- Nếu tôi đoán không sai mà nói, nếu chuyện này không có tôi ở trong, Bí thư Tống chắc chắn chưa động thật với Trương Hân, nhiều lắm là xử phạt không đáng giá tiền nào đó đi? Ha ha… Nhưng hiện giờ có tôi ở trong, điều này khác hẳn, ông ta nhân cơ hội nghiêm trị Trương hân, thứ nhất biểu hiện ông ta chí công vô tư, thứ hai nhân cơ hội dẫn tai họa tới người tôi, khiến mẫu thuẫn giữa tôi và Trương gia công khai ra… Thật sự có thể nói là một hòn đá ném hai chim, rất cao minh!

Đông Phương Du cả kinh, trầm ngâm một hồi, chợt thở dài nói:
- Tôi hiểu được. Nhưng, làm như vậy, dường như cũng là tình thế bắt buộc, nếu chúng tôi không xử lý nghiêm khắc, chỉ sợ bên trên và dư luận cũng sẽ không vừa lòng…

An Tại Đào mỉm cười không nói.

Đông Phương Du đứng dậy rót một chén nước cho An Tại Đào, hơi lo lắng nói:
- Cậu và Trương gia… Thật sự không nói được, tôi trung gian hòa giải cho hai người một chút? Làm dịu mâu thuẫn một chút?

Vẻ mặt thân thiết của Đông Phương Du rơi vào trong mắt An Tại Đào, nụ cười miệng hắn càng trở nên nồng đậm.

Hắn lắc đầu:
- Không cần, thuận theo tự nhiên đi. Cô không cần lo lắng, nếu Trương gia có thể động tới tôi, đã sớm động, cần gì chờ tới hôm nay?

Đột nhiên, An Tại Đào lại cười quỷ dị:
- Lần này, tôi chỉ sợ Bí thư Tống thông minh quá bị thông minh hại… Tự mua dây buộc mình, tôi thật sự muốn nhìn, ông ta kết thúc thế nào…

An Tại Đào cười không có thiện ý khiến Đông Phương Du nhìn xem đầu mày dựng lên, thầm nghĩ không biết chàng trai trẻ này đang có ý xấu gì… Nếu tâm tư này của cô để An Tại Đào biết, có lẽ sẽ bị oan uổng tới hộc máu ---- từ đầu tới cuối, An Tại Đào chưa từng có ý niệm muốn chơi xấu Tống Nghênh Xuân trong đầu, hết thảy điều này, đều là bản thân Tống Nghênh Xuân làm.

Cái gì gọi đem tảng đá tới đập chân mình? Đúng là thế này.

****

Buổi sáng ngày hôm sau, tổ lãnh đạo công tác phòng chống SARS thành phố Phòng Sơn mời dự cuộc họp báo đưa ra thành quả chấp pháp “Quét thôn khẩu trang giữ gìn an toàn thị trường chống SARS”, Phó Chủ tịch thành phố Ngô Quốc Cẩm và các lãnh đạo ban ngành có liên quan tha dự hội nghị, công khai thông báo tình hình hoạt động chấp pháp đối với thôn khẩu trang và quyết định xử lý người có trách nhiệm liên quan của Thành ủy và UBND thành phố.

Lúc cuộc họp bảo mở ra, An Tại Đào sớm mang theo ba người Dương Hoa đi xe tới thành phố Quy Ninh. Đêm qua lúc ăn cơm, trước sau hắn nhận được điện thoại của Bí Thư Thành ủy Quy Ninh Lý Nam và Chủ tịch thành phố Cổ Trường Lăng, mời hắn tới Quy Ninh xem một chút. Không bao lâu, ủy viên thường vụ Thành ủy Quy Ninh, Chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới Tư Hà Mã Hiểu Yến cũng gọi điện thoại tới mời hắn.

An Tại Đào suy nghĩ một chút, vẫn quyết định tới Quy Ninh xem một chuyến. Vừa nghĩ, hắn đã rời khỏi Quy Ninh nửa năm.

Xe bus chạy như bay trên quốc lộ tình hình giao thông rất tốt, cây cối và ruộng lúa mênh mông sắp chín ngoài cửa xe bay nhanh về phía sau, An Tại Đào quay đầu nhìn ra ngoài, trong lòng hơi nổi lên gợn sống, không ngờ sinh ra vài phần cảm giác trở về quê cũ.

Sau khi tái sinh bước vào quan trường, phần lớn thời gian An Tại Đào đều công tác ở Quy Ninh, ở địa phương này, hắn đưa vào rất nhiều tâm lực và tâm huyết. Là hắn một tay khiến huyện Quy Ninh bỏ huyện đổi thành phố, cũng là hắn hết lòng mà huyện nhỏ khó nghèo ngày xưa dần phát triển trở thành huyện thành thực lực kinh tế mạnh trong tỉnh Đông Sơn hiện giờ, sắp tới tiến vào một trăm huyện mạnh quốc gia.

Tiền vào thành phố Quy Ninh, An Tại Đào không khỏi kinh ngạc. Không tới một năm chưa tới Quy Ninh, nhưng dường như thành phố Quy Ninh lại thay đổi rất rõ ràng, như thể trong một đêm, rất nhiều nhà cao tầng mọc lên trong nội thành, khiến hắn nhìn xem ngẩn ngơ. Cũng không biết nơi này xây dựng khi hắn đi rồi, hay ban đầu hắn còn chưa chú ý tới.

- Hiện tại, các loại đồ dùng có liên quan tới phòng chống SARS, như khẩu trang, nước tiêu độc, thuốc Đông y cực kỳ dễ bán trên thị trường, một số phần tử bất hợp pháp cũng lợi dụng cơ hội này chế ra các loại sản phẩm giả mạo kém chất lượng, hoặc là thừa cơ đẩy giá hàng hóa ào ào, mưu cầu món lợi lớn. Quận Lương Sơn thành phố Phòng Sơn còn có một thôn như vậy, rất nhiều nông dân thôn này dựa vào sản xuất cái gọi là khẩu trang phòng SARS, mỗi ngày thu nhập hơn 10.000 đồng... Gần đây, dưới sự chỉ đạo của Văn phòng Giám sát công tác phòng chống SARS Tỉnh ủy, dưới sự sắp xếp thống nhất của Thành ủy, UBND thành phố và tổ lãnh đạo công tác phòng chống SARS, bộ phận chấp pháp công thương các cấp của thành phố chúng ta, nhanh chóng quyết đoán xuất kích...

Radio trong xe bus phát sóng trực tiếp hiện trường cuộc họp báo trên đài phát thanh nhân dân Phòng Sơn, nghe được MC nhắc tới “Phòng Giám sát chỉ đạo”, Dương Hoa cười quay đầu lại nhìn An Tại Đào trầm ngâm không nói gì, nhẹ nhàng nói:
- Chủ nhiệm An, cuối cùng thành phố Phòng Sơn cũng không quên chúng ta... ha ha!

An Tại Đào cười cười, cũng không nói gì thêm, chỉ gật đầu, ra hiệu Dương Hoa tiếp tục nghe.

Tất cả mọi người tập trung tinh thần mà nghe “trực tiếp” trên radio, nhưng sau khi thông báo tình hình và quyết định xử lý ngắn ngủn vài phút, cuộc họp báo rất nhanh biến dị thành một “Hội giới thiệu giao lưu kỹ thuật khẩu trang”, mọi người không kìm nổi đều cười rộ lên.

- Ở thời điểm đặc thù hiện tại, dường như khẩu trang trở thành vật phẩm cần thiết trong cuộc sống của mọi người, cố một số địa phương cũng thành thương phẩm hút hàng, cho nên liền xuất hiện không ít xưởng sản xuất khẩu trang. Đối mặt với một thị trường như vậy trước mắt, chúng ta rốt cuộc hẳn nên quản lý và quy phạm thế nào. Hôm nay, chúng tôi mời Phó Cục trưởng Cục Công thương thành phố phân công quản lý bảo hộ quyền lợi người tiêu dùng Đằng Giai Tài. Chào Cục trưởng Đằng, chúng ta cũng chứng kiến, trên thị trường hiệu thuốc chính quy đang bán khẩu trang, có một số cửa hàng tạp hóa cũng bán khẩu trang, người tiêu thụ làm thế nào mới có thể mua được khẩu trang yên tâm đủ tư cách đây?

Một giọng nói hùng hậu truyền tới:
- Hẳn nên suy xét từ ba phương diện, thứ nhất, cố gắng mua khẩu trang y dụng, mọi người biết, khẩu trang y dụng có hiệu quả phòng hộ tốt hơn một chút so với khẩu trang bảo hiểm lao động. Thứ hai, phải chọn lựa con đường cung cấp hàng hóa chính quy, đến cửa hàng thuốc, cửa hiệu, siêu thị lớn bố trí quầy chuyên doanh mua khẩu trang, không nên tùy tiện tới cửa hàng vỉa hè và cửa hiệu nhỏ mua, khẩu trang của những nơi này rất khó cam đoan chất lượng. Thứ ba, khi mua khẩu trang về phải kiểm tra dấu bên ngoài khẩu trang. Trên dấu của khẩu trang chính quy có tên xí nghiệp sản xuất, địa chỉ xí nghiệp, thuyết minh sản phẩm, bao gồm cả điện thoại liên hệ. Phần lớn khẩu trang thấp kém không có dấu này, là sản phẩm ba không...

An Tại Đào nhíu mày, khoát tay áo:
- Thôi đi, tắt đi, bọn họ đang cố ý chuyển tâm mắt dư luận đi... Cũng mặc kệ bọn họ, trọng tâm công tác của chúng ta không giống với bọn họ.

Lái xe nghe xong, vội vàng chuyển kênh, tiếng radio nháy mắt đổi thành tiếng nhạc du dương.

Xe tải của An Tại Đào chạy rất nhanh về tòa nhà Thành uỷ.

Phía trước, cách cửa ngõ trung tâm thành phố Quy Ninh một km, đã có một chiếc xe của văn phòng Uỷ ban nhân dân thành phố Quy Ninh và một chiếc xe mở đường của Phòng công an thành phố Quy Ninh đang đậu sẵn, thấy xe tải chạy tới liền tiến lên nghênh đón.

- Tránh ra, tránh ra, tránh sang bên!

Xe cảnh sát liên tục phát ra tiếng mở đường. Xe cảnh sát gầm rú mà đi, phía sau là chiếc xe tải, bất chấp đèn đỏ chạy đi như bay.

Rất nhiều người đi đường nhìn theo xe cảnh sát rời đi, trong lòng không khỏi oán thầm: dựa vào cái gì mà xe cảnh sát và xe lãnh đạo có thể nghênh ngang vượt qua đèn đỏ?

Xe mở đường của cảnh sát chạy một vòng quanh tòa nhà cơ quan Uỷ ban nhân dân thành phố rồi chạy luôn ra cổng, xe tải từ từ dừng lại. Bí thư Thành uỷ Quy Ninh Lý Nam đi đầu cùng với lãnh đạo Thành ủy và Uỷ ban nhân dân thành phố Quy Ninh mỉm cười ra đón.

Nhóm Dương Hoa ở trên xe thấy một đám đông cán bộ Quy Ninh, không khỏi giật mình, thầm nghĩ đón tiếp long trọng quá! Có lẽ các ban ngành, bộ máy lãnh đạo Quy Ninh đều có mặt? Xem ra ở đây, danh tiếng của Chánh văn phòng An rất cao.

Cửa xe tải mở ra, nhóm người Dương Hoa xuống xe trước, cuối cùng mới đến An Tại Đào.

Hắn mỉm cười, cùng Lý Nam bắt tay. Rồi nhiệt tình ôm nhau, tiếng cười cởi mở của hai người vang vọng trong tòa nhà cơ quan Thành uỷ. Xa xa, một số cán bộ trông thấy cảnh tượng này, thầm giật mình: quả nhiên quan hệ giữa Bí thư Lý và Chánh văn phòng An rất thân mật, lời đồn không ngoa chút nào

Mặc dù các cán bộ và quan chức thành phố Quy Ninh đều biết rằng Lý Nam và An Tại Đào là bạn tốt, nhưng không ngờ hai người lại thân mật đến như vậy!

An Tại Đào nhìn nhau trao đổi bằng ánh mắt hiểu ý. Vừa rồi, hai người một phen “phô bày”, thật ra là do yêu cầu chính trị, đã cố ý “biểu diễn” để người khác xem. Nhưng biểu diễn thì biểu diễn, thực tế là An Tại Đào và Lý gia quan hệ rất thân mật, không có gì phá vở nổi.

Chỉ cần Mạnh Cúc còn tồn tại, quan hệ này sẽ không có khả năng tan vỡ, chỉ có thể càng ngày càng gần gũi hơn.

Trong lòng An Tại Đào và Lý Nam đều hiểu, cảnh tượng ngày hôm nay chắc chắn sẽ lọt vào mắt những người “có ý” và sẽ được loan truyền đi, đây là điều An Tại Đào mong muốn.

An Tại Đào buông tay Lý Nam ra, bắt tay Chủ tịch thành phố Quy Ninh Cổ Trường Lăng, cười nói:

- Đồng chí Cổ, dạo này thế nào? Ha ha, xem anh kìa, hai bên tóc mai đều bạc! Anh đấy, làm việc hay là liều mạng vậy? Sau này phải chú ý sức khỏe một chút, sức khỏe là vốn liếng cách mạng, không có sức khỏe tốt, làm sao phục vụ Đảng và nhân dân?

Cổ Trường Lăng cười, nắm chặt tay An Tại Đào, giọng hơi có một chút phấn khởi

- Chào lãnh đạo, hoan nghênh lãnh đạo trở về kiểm tra chỉ đạo công tác!

Phó bí thư Huyện uỷ Khổng Lâm, Chủ nhiệm Chính trị Pháp luật Khâu Côn, Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật Hồ Linh Linh…, An Tại Đào lần lượt nhiệt tình bắt tay thăm hỏi nhóm cấp dưới ngày xưa, bất kể là cấp dưới thân cận hay từng bất hòa như Khổng Lâm, giờ phút này đều coi hắn là lãnh đạo cũ của họ, cư xử với hắn vô cùng thân thiết.

Điều này là cũng rất bình thường, dù sao giờ đây An Tại Đào quyền cao chức trọng, tiền đồ rực rỡ vô cùng, có thể có quan hệ gần gũi với hắn là hết sức có lợi.

Uỷ viên thường vụ Huyện uỷ, Phó chủ tịch thành phố Tôn Hiểu Linh mặc một bộ quần áo màu trắng, búi tóc, yên lặng đứng sau lưng Hồ Linh Linh, thấy An Tại Đào đi tới, vẻ u oán trong ánh mắt chợt lóe lên rồi biến mất, trên môi hiện lên một nụ cười.

Khuôn mặt Tôn Hiểu Linh ửng đỏ, cô còn chưa kịp mở miệng thì đã thấy một bàn tay to lớn và ấm áp nắm lấy tay mình, giọng nói quen thuộc êm dịu của hắn vang lên:

- Chào đồng chí Hiểu Linh.

Tuy rằng thoạt nhìn An Tại Đào đối với cô tương đối lãnh đạm, nhưng từ trong ánh mắt của hắn, Tôn Hiểu Linh đọc được điều mình mong đợi, cô yên lặng mỉm cười đứng một bên, tiếp tục nhìn An Tại Đào chào hỏi các lãnh đạo khác của thành phố.

Chỉ như vậy thôi, mà dẫ hơn nửa giờ trôi qua. Trong phòng hội nghị của Uỷ ban nhân dân thành phố Quy Ninh, An Tại Đào dẫn theo người của Ban giám sát tọa đàm với nhóm gnf của Lý Nam trong hơn nửa giờ, và nghe Cổ Trường Lăng đại diện cho tổ lãnh đạo phòng chống SARS báo cáo, sau đó An Tại Đào dẫn đầu, cùng tất cả mọi người đến Khu kinh tế mới Tư Hà kiểm tra giám sát công tác phòng chống SARS. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK