Mục lục
[Dịch] Quan Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Bằng Viễn đi rồi, Trần Cận Nam lưỡng lự thật lâu rồi mới gọi điện thoại tới Yên Kinh. Nói chuyện điện thoại hơn nửa giờ, lúc buông ống nghe, vẻ mặt Trần Cận Nam vừa có vẻ hưng phấn, lại vừa có vẻ ngưng trọng.

Tin tức cho biết cấp trên đã quyết định để Trần Cận Nam tiếp nhận chức Chủ tịch tỉnh Đông Sơn thay Trình Nguyên Cương. Nhưng cha vợ ông cũng luôn dặn dò, chỉ cần Trung ương còn chưa chính thức bổ nhiệm, điều gì cũng đều có thể xảy ra, vào thời điểm mấu chốt này, nhất định không được có bất cứ sơ xuất gì.

Cận Nam là người rất khôn ngoan sắc sảo, cũng là người làm việc rất quyết đoán. Cho nên quan uy của ông ta rất mạnh, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, Trần Cận Nam là một quan chức điển hình, ông ta là người có tài làm chính trị bẩm sinh. Nhưng đối với việc đề bạt An Tại Đào, ông ta lại có vẻ do dự nhìn trước ngó sau.

Nếu theo kế hoạch ban đầu của ông ta, thì trước hết ông ta sẽ kế nhiệm chức vụ Chủ tịch tỉnh, vì tiền đồ của bản thân mình, cứ để An Tại Đào ở lại Quy Ninh tiếp tục làm Bí thư Thành uỷ, như vậy khỏi xảy ra bất cứ vấn đề gì, phòng ngừa lộ ra sơ xuất khiến một số kẻ nhân cơ hội gây sóng gió.

Nếu nói mọi việc có nặng, có nhẹ, không thể nói là Trần Cận Nam ích kỷ, mà là rõ ràng so sánh thì chuyện của ông ta so với chuyện đề bạt An Tại Đào quan trọng hơn. Nhưng hiển nhiên, cơ hội lần này của An Tại Đào cũng rất tốt, nếu bỏ lỡ, có thể còn phải chờ rất lâu.

Đồng thời, ông ta cảm thấy mắc nợ đứa con này quá nhiều, hiện giờ mới bắt đầu dần dần tạo thành quan hệ phụ tử thâm tình, nếu làm như dự định, Trần Cận Nam lại lo lắng sẽ khiến An Tại Đào phản ứng mạnh mẽ. Tính tình và tính cách cứng rắn của đứa con trai này, ông đã từng “lĩnh giáo” một cách sâu sắc.

Lúc trước cha con gặp mặt lần đầu tiên, hắn đã chỉ thẳng mặt ông mà mắng. Nó có bất mãn khi biết chuyện này không? Có hùng hổ chỉ trích ông? Trần Cận Nam suy nghĩ vẩn vơ, cảm thấy trong lòng hơi phiền muộn. Chần chừ rất lâu, ông mới nhấc điện thoại lên gọi cho di động của An Tại Đào.

Lúc Trần Cận Nam gọi điện, An Tại Đào đang ở công trường xây dựng và cải tạo đường vành đai bao quanh thành phố kiểm tra việc hoàn tất công trình; lãnh đạo Cục giao thông, lãnh đạo ban xây dựng. và Chủ nhiệm văn phòng Thành uỷ Đồng Hồng Cương đi theo sau hắn.

Đường quốc lộ vành đai bắt đầu khởi công từ mùa hạ, đến lúc này, trên cơ bản phải hoàn tất để đưa vào sử dụng. Có đường quốc lộ hoàn toàn mới này, một số thị trấn nhỏ và nội thành thành phố Quy Ninh sẽ liên kết thành một thể thống nhất, đồng thời nối liền thành phố Quy Ninh và Khu kinh tế mới Tư Hà, Phòng Sơn, thậm chí tới vài tuyến đường chính giao thông huyện thị.

Muốn làm giàu trước hết phải làm đường, phát triển giao thông có tầm quan trọng không cần bàn cãi đối với phát triển kinh tế. Nếu con đường quốc lộ này được xây dựng, cải tạo thành công, đánh dấu Quy Ninh đã bước đầu xây dựng mạng lưới giao thông hoàn toàn thông suốt về mọi hướng, lúc đầu từ mấy thị trấn ngoại thành muốn đi ra ngoài phải đi vào thành phố, nhưng hiện giờ lại có thể đi trực tiếp ra bên ngoài, thời gian đi lại được rút ngắn nửa giờ.

Làm đường để phát triển giao thông ở Quy Ninh là một trong những công tác quan trọng nhất đối với An Tại Đào. Khu kinh tế mới Tư Hà chuẩn bị xây dựng và phát triển công trình nông nghiệp sinh thái Quy Ninh, công ty rượu Quy Ninh và toàn thể các sản nghiệp liên quan trong địa bàn, xây dựng các khu công nghiệp ở các thị trấn chung quanh, cải tạo nội thành và xây dựng đường giao thông, đó là bốn công trình cần một khoản kinh phí rất lớn.

Một khi bốn công trình này đưa vào hoạt động, chúng sẽ trực tiếp thúc đẩy kinh tế Quy Ninh phát triển với tốc độ rất cao, mang lại cho người dân Quy Ninh nhiều lợi ích thực tế.

Trong một năm gần đây, số người Quy Ninh ra ngoài làm việc đã giảm rất nhanh, và những người Quy Ninh làm việc bên ngoài đang quay về quê nhà. Có thể nói không chút khoa trương, ở toàn bộ tỉnh Đông Sơn, thành phố Quy Ninh là nơi duy nhất sử dụng hết toàn bộ nguồn lao động bản địa, hơn nữa, mức thu nhập bình quân đã được nâng cao trên diện rộng.

Kinh tế phát triển mang đến sự phồn vinh toàn diện cho thành thị và nông thôn. Hiện giờ khu thành thị Quy Ninh thì khỏi nói, ngay cả Khu kinh tế mới Tư Hà, một nơi trước kia nghèo khổ, lạc hậu, đã trở thành một “tiểu thành phố” hiện đại, nếu liệt kê ra từng hạng mục, thì Khu kinh tế mới Tư Hà chính là một thành phố nhỏ độc lập.

Tuy rằng Quy Ninh cũng không có cơ sở công nghiệp rất phát triển, đến giờ xí nghiệp công nghiệp cũng không nhiều, nhưng dựa vào công nghiệp và xây dựng cũng như dịch vụ, có thể phát triển kinh tế một phương, tạo phúc cho nhân dân. Không bao lâu sau, phóng viên nhật báo kinh tế về Quy Ninh phỏng vấn, tổng kết ra “mô hình Quy Ninh”, Quy Ninh trở thành điển hình phát triển kinh tế thành công trong nước. Đương nhiên, đó là chuyện về sau, tạm thời không đề cập tới.

Bành Quân mang cái túi màu đen cho An Tại Đào, nghe thấy tiêng chuông di động vang lên, vội lấy điện thoại đưa cho An Tại Đào:

- Bí thư An, ngài có điện thoại.

An Tại Đào mở điện thoại lên, thấy số điện thoại của Trần Cận Nam, vội đi sang một bên, nhận cuộc gọi.

- Tiểu Đào…Tỉnh Đoàn đang trống vị trí Phó bí thư, theo ba thì con tạm thời lên tỉnh làm một thời gian, ở cơ quan rèn luyện một, hai năm rồi sau đó lại về thành phố…Đương nhiên, đó chỉ là đề nghị của ba, vấn đề công tác của con cần chính con quyết định.

Trần Cận Nam cười cười. An Tại Đào không chút do dự, trả lời ngay:

- Ba, con không muốn đến cơ quan. Đến đó suốt ngày uống trà xem báo, thật sự là lãng phí thời gian và công sức.

An Tại Đào trầm ngâm một lát:

- Nếu như vậy, không bằng con cứ ở Quy Ninh thêm một năm.

Nghe An Tại Đào trả lời đúng như mình dự đoán là không đồng ý vào cơ quan, Trần Cận Nam âm thầm thở dài. Vốn ông muốn tiếp tục nói chuyện sâu hơn với An Tại Đào, nhưng nghĩ lại có nói cũng không có tác dụng, bèn cười cười nói với hắn rồi cúp điện thoại. Chỉ có điều ngay trước lúc cúp điện thoại, ông còn dặn hắn cuối tuần có rảnh về nhà ông ăn cơm.

Đối với lời nhắc nhở và đề nghị của Trần Cận Nam, An Tại Đào cũng không nghĩ nhiều. Bất kể như thế nào, hắn cũng sẽ không chọn vào cơ quan, hắn không thể thích ứng với cuộc sống ở đó. Hơn nữa, hắn muốn tạo ra thay đổi thật sự thì trong tay phải có quyền lực, chạy đến Tỉnh Đoàn làm cái chức Phó bí thư “bình hoa”, thì còn có thể làm được gì?

Cuộc sống như thế, nghĩ cũng không muốn nghĩ đến, nó làm mất đi ý nghĩa của việc hắn ở trong quan trường. Hắn cũng từng nghĩ đến sang thành phố khác công tác, trước đây Trần Cận Nam cũng có đề cập chuyện này với hắn.

Các thành phố khác cũng không thiếu chỗ để cấp trên có thể điều động hắn đến. Nhưng An Tại Đào suy đi tính lại, cuối cùng quyết định lưu lại Phòng Sơn. Cũng không phải hắn luyến tiếc mạng lưới quan hệ mà mấy năm công tác đã xây dựng được, mà là xuất phát từ sự suy tính sâu xa.

Theo hắn thấy, hiện nay Quy Ninh vừa mới phát triển với tốc độ nhanh, trải qua mấy năm hắn vất vả làm việc, tạo cho Quy Ninh một cơ sở vững chắc, chính sách và ý tưởng cần phải có tính liên tục, hắn sáng tạo “mô hình Quy Ninh”, nếu muốn tiếp tục kéo dài phát triển một cách hiệu quả, cần người kế nhiệm tiếp tục đi theo con đường hắn đã mở.

Nếu An Tại Đào rời khỏi Phòng Sơn, biết đâu Bí thư Thành uỷ mới sẽ phủ định toàn bộ ý tưởng của hắn, sau đó đạp đổ mọi thành quả mà hắn đạt được.

Sau khi nâng cấp lên thành phố ba năm, Quy Ninh hoàn toàn thay đổi, với An Tại Đào, điều đó giống như một gốc cây mà hắn tỉ mỉ gieo trồng, chăm bón, hiện giờ vừa mới um tùm xum xuê, hắn hy vọng có thể chính mắt trông thấy cái cây này trưởng thành thật sự, mà không bị người khác chặt gãy nửa chừng.

Buổi chiều Phó trưởng Ban tổ chức cán bộ Trương Kính Phú dẫn theo Trưởng phòng cán bộ 1 Ban tổ chức cán bộ Tần Quân và vài nhân viên đến huyện tuyên bố bổ nhiệm của tổ chức. Theo lệ thường, toàn bộ cán bộ cấp trung trở lên đến lễ đường Huyện uỷ tham dự cuộc họp.

An Tại Đào, Cổ Trường Lăng và lãnh đạo huyện chờ ở toà nhà Huyện uỷ, thấy xe của nhóm Trương Kính Phú đến, liền ra tiếp đón.

- Trưởng ban Trương!

An Tại Đào mỉm cười bắt tay chào hỏi Trương Kính Phú:

- Dạo này không thấy Trưởng ban Trương, lần trước tôi đi thành phố, tìm đồng chí ăn cơm, nhưng không tìm được, gọi điện cũng không được.

Gần đây tâm trạng Trương Kính Phú không tốt lắm. Vốn, theo sự sắp đặt của Trương Bằng Viễn, ông ta sẽ tiếp nhận vị trí Trưởng ban tổ chức cán bộ của Đan Tân Dân, nhưng ai ngờ mọi chuyện thay đổi, Đan Tân Dân không những không rơi đài mà còn quay lại công tác, lấy lại quyền lực.

Giữ chức Quyền Trưởng ban tổ chức cán bộ được nửa năm, rốt cuộc Trương Kính Phú lại trở về vị trí cũ – Phó trưởng ban thường trực. Mà Trương Bằng Viễn đối với chuyện này cũng không có phản ứng gì quá lớn, Trương Kính Phú tìm cơ hội gặp Trương Bằng Viễn vài lần nhưng đều không có kết quả.

Trương Kính Phú nhìn An Tại Đào- người mà con đường làm quan đang rộng mở, cười khổ một tiếng:

- Bí thư An, gần đây sức khỏe của tôi không được tốt, luôn phải ở nhà dưỡng bệnh.

Trong lòng An Tại Đào hiểu rõ ràng, cũng không nói thêm gì nữa.

An Tại Đào, Cổ Trường Lăng cùng với Trương Kính Phú và đám người Tần Quân cùng đi vào lễ đường Huyện uỷ, đi thẳng lên đài chủ tịch. Theo quy định, các lãnh đạo khác của huyện ngồi ở dưới đài.

Trên đài chủ tịch chỉ có hai người ở huyện, một là An Tại Đào, hai là Cổ Trường Lăng, một cái cấp bậc liền ngăn một bức tường cao, cấp bậc nghiêm ngặt, đây chính là quy củ.

Theo lệ cũ An Tại Đào nói mấy câu dạo đầu, sau đó đưa mi-crô cho Trương Kính Phú. Nhìn những khuôn mặt quen thuộc dưới đài, trong lòngTrương Kính Phú rất là cảm khái.

Đây là lần thứ mấy mình phụ trách về Quy Ninh tuyên bố bổ nhiệm rồi? Các cán bộ Quy Ninh đề bạt, lên chức không ngừng, nhưng ba năm qua mình vẫn là một Phó trưởng ban, đến giờ không nhìn thấy bất kỳ hy vọng thăng quan tiến chức nào.

- Khụ khụ!

Ông ho khan một tiếng, trong nháy mắt lấy lại bình tĩnh, cất cao giọng nói:

- Các đồng chí, kế tiếp tôi tuyên bố quyết định điều chỉnh cán bộ và bổ nhiệm của hội nghị thường vụ Thành uỷ. Miễn chức Bí thư Đảng uỷ Khu kinh tế mới Tư Hà và Chủ nhiệm Ban quản lý của đồng chí Tôn Hiểu Linh, đề cử đồng chí Tôn Hiểu Linh làm Phó chủ tịch thành phố.

Lần này Trương Kính Phú vừa dứt tiếng, các cán bộ lập tức kinh ngạc xì xào bàn tán, rất nhiều người nhìn Tôn Hiểu Linh bằng ánh mắt tràn đầy đố kỵ và hâm mộ.


Tôn Hiểu Linh là Uỷ viên thường vụ Huyện ủy, hôm nay được bổ nhiệm làm Phó chủ tịch, đây không phải có ý nghĩa cô ta sắp trở thành Phó chủ tịch thường trực thành phố? Uỷ ban nhân dân thành phố không thua kém lãnh đạo chủ chốt Cổ Trường Lăng!

Tôn Hiểu Linh đứng dậy hướng trên đài, dưới đài khom người chào. Cô này thuộc loại “thánh nhân đãi kẻ khù khờ”. Trương Kính Phú thản nhiên liếc cô một cái, tiếp tục tuyên bố.


Trương Kính Phú trầm mặc, ngồi một chỗ, ánh mắt nhìn chung quanh, làm như đang tìm kiếm cái gì. Tuy nhiên, ánh mắt của ông ta ở dưới đài hơn nửa ngày cũng không phát hiện bóng dáng của Mã Hiểu Yến.

Kỳ thật thì Mã Hiểu Yến đang đứng ở một bên chỉ đạo công tác. Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đến huyện tuyên bố bổ nhiệm, là nhân viên của Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy, cô cũng nên cùng với một vài người ở một bên hỗ trợ.

Tuy rằng biết chính mình sắp được đề bạt, nhưng trước khi đi, công tác cũng không thể không làm.

Trương Kính Phú hắng giọng, cất cao giọng nói:
- Trải qua khảo sát, hội nghị thường vụ Thành ủy quyết định, bổ nhiệm Phó trưởng ban thường trực Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đồng chí Mã Hiểu Yến….

Nói đến đây, Trương Kính Phú tạm dừng một chút, uống một ngụm nước.

Các cán bộ cấp phòng Quy Ninh đang ngồi dưới đài trong lòng đột nhiên chấn động. Chẳng lẽ Mã Hiểu Yến sẽ lên cương vị Phó cục trưởng?

Trương Kính Phú thản nhiên cười nói tiếp:
- Bổ nhiệm đồng chí Mã Hiểu Yến làm Ủy viên thường vụ Thành ủy Quy Ninh, Bí thư Đảng ủy, Chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới Tư Hà.

Mã Hiểu Yến không chỉ lên làm nhân vật số một của khu kinh tế mới Tư Hà mà còn tiến nhập vào Ủy viên thường vụ Thành ủy. Đây chính là một bước lên trời. Tin tức này khiến cho các cán bộ ồn ào hẳn lên.

An Tại Đào nhíu mày, nhẹ nhàng tiếp nhận micro rồi cất cao giọng nói:
- Im lặng!


Gió tây bắc lạnh thấu xương vẫn tiếp tục thổi qua bầu trời. Bây giờ đã là gần hết tháng giêng âm lịch rồi.

Tết Nguyên Đán trôi qua, mọi người đều đi làm trở lại. Thư ký Bành Quân mang tờ báo đến cho An Tại Đào. Đồng thời cũng đặt lên trên bàn An Tại Đào một tách trà, sau đó mới lặng lẽ rời khỏi phòng.

An Tại Đào tùy ý mở tờ Nhật báo Phòng Sơn ra, trong lúc vô tình phát hiện ra một bài báo có tiêu đề “Ủy ban nhân dân thành phố Phòng Sơn trả lời về vấn đề thay đổi chế độ xã hội cho các công nhân viên chức công ty Than - Khí gas Phòng Sơn”.

- Để giải quyết việc thua lỗ nhiều năm liên tục trong kinh doanh của công ty Than - Khí gas, giảm bớt gánh nặng và áp lực cho chính phủ, công ty Than - Khí gas tiến hành thay đổi chế độ xã hội, từ công ty TNHH Đầu tư khí gas Thiên Nguyên Hoa Hạ thành lập công ty TNHH Khí gas Phòng Sơn Thiên Nguyên.

“Khi công ty Than - Khí gas thành phố thay đổi chế độ xã hội, những công nhân viên chức cũ đã có bảy người chuyển qua công ty mới. Trong một tuần đã xảy ra hai vụ tai nạn lao động”


An Tại Đào vội vàng nhìn lướt qua, cũng không xem kỹ lắm. Bởi vì doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ xã hội gần như là phát sinh mỗi ngày. Công nhân viên chức doanh nghiệp nhà nước khiếu oan cũng không ít. Nếu không phải bởi vì công ty Than - Khí gas có người quen cũ của An Tại Đào là Hạ Canh thì hắn căn bản cũng không có hứng thú xem.

An Tại Đào lật tờ báo xem qua xem lại, đột nhiên nhớ đến mình cũng đã một khoảng thời gian không gọi điện thoại cho Lãnh Mai, liền cầm điện thoại lên gọi.

Điện thoại văn phòng không ai tiếp. An Tại Đào lại gọi điện thoại di động cho Lãnh Mai. Di động được bắt máy nhưng bên kia lại truyền đến tiếng ồn ào, hình như là có rất nhiều người.

Mơ hồ, bên kia còn truyền đến tiếng gào thét của cảnh sát.

An Tại Đào nhíu mày, nhỏ giọng hỏi:
- Lãnh Mai, em đang ở nhà à?

Hơn nửa ngày, đầu dây bên kia mới truyền đến tiếng thở dốc của Lãnh Mai:
- An Tại Đào, anh chờ em một lát. Lát nữa em sẽ gọi điện thoại lại cho anh. Hiện giờ em đang bận. Ai, đứng lại, không được chạy.

Đã có chuyện gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì vậy?

An Tại Đào ngẩn ra, cúp điện thoại, vốn định tìm một người quen ở thành phố hỏi thăm một chút, sau lại nghĩ cái gì đó nên thôi. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK