Lãnh Mai trở về phòng làm việc, nhẹ nhàng cài chặt cửa, liền gọi điện thoại tới văn phòng An Tại Đào.
Thấy là điện thoại của Lãnh Mai, An Tại Đào hơi kỳ quái, nhưng vẫn nhận.
- Bí thư Lãnh, tôi là An Tại Đào.
- Đồng chí Tại Đào, nghi thức khai mạc tiệc rượu ngày mai đối với huyện chúng ta mà nói, cực kỳ quan trọng, tôi nghĩ, điểm này anh hẳn là rất rõ ràng. Buổi chiều, rượu nghiệp Quy Ninh cũng sẽ mời một cuộc họp báo... Thật sự, anh vẫn nên tới đi, anh là Chủ tịch huyện, không tới mà nói chắc chắn sẽ dẫn tới một số lời đồn. Tôi là Bí thư, hai chúng ta cùng nhau làm tốt công tác Quy Ninh, không phải rất tốt sao?
Nghe giọng Lãnh Mai không ngờ hơi dịu dàng, mất đi cạnh sắc ngày xưa, tim An Tại Đào nhảy lên, cảm thấy rất quỷ dị.
Nhưng hắn cảm nhận được sự chân thành của Lãnh Mai, hắn cũng muốn nỗ lực tới cùng, cũng không khỏi thở dài, cúi đầu nói:
- Bí thư Lãnh. Vẫn câu nói kia của tôi, rượu nghiệp Quy Ninh muốn làm tiếp như vậy là không được, sớm hay muộn sẽ suy sụp! Cô xem xem, Trương Quốc Lực đem tài chính kiến thiết cơ sở rượu nghiệp tới quảng cáo đầu cơ... Phàm chuyện gì cũng đều có hạn chế... Tiếp tục như vậy, một khi dây xích tài chính đứt gãy, hậu quả không thể tưởng tượng nổi!
Đầu dây bên kia, Lãnh Mai trầm mặc một hồi, nhưng cô vẫn kiên trì nói:
- Không có đáng sợ như anh nghĩ đâu, lượng tiêu thụ của rượu nghiệp Quy Ninh đều tăng vọt mỗi ngày, cũng không phải anh nhìn không thấy, số xe mỗi ngày tới chở hàng!
An Tại Đào thấy Lãnh Mai như vậy, liền cười lạnh, rốt cuộc ngậm miệng không nói. Từ biểu hiện của Lãnh Mai, An Tại Đào hiểu được trong lòng, cô cũng chưa chắc tán thành hình thức kinh doanh hiện giờ của Trương Quốc Lực, nhưng tên đã lên dây không thể không bắn, hơn nữa cũng chỉ có như vậy mới khiến cô đạt được chiến tích chói mắt. Trong mắt cô, dù rượu nghiệp Quy Ninh muốn suy sụp, cũng đã là chuyện vài năm sau rồi.
Thấy không khí “hòa hợp” vừa mới xây dựng ra không tới vài phút bỏi vì ích lợi phân tranh khác nhau mà tan thành bọt nước, Lãnh Mai cảm thấy rất bất đắc dĩ, cũng rất xấu hổ.
Cô cắn chặt răng, hung hăng cúp điện thoại, cầm lấy bút ghi lên giấy ba chữ An Tại Đào to, lại căm giận mà gạch chéo lên tên.
****
Buổi sáng ngày 15 tháng 2 năm 2001, nhà khách Quy Ninh.
Ánh nắng tươi sáng, gió xuân ấm áp, nhiệt độ không khí tăng trở lại, khí trời dường như cũng rất tốt, tăng thêm chút vui mừng vì huyện Quy Ninh gánh vác khai mạc tiệc rượu tỉnh Đông Sơn lần này.
Cờ màu bay bay, chiêng trống vang trời.
Người dân Quy Ninh trong mong tiệc rượu mùa xuân tỉnh Đông Sơn năm 2001 chính thức khai mạc ở Quy Ninh đã lâu, hơn 1200 doanh nghiệp tới từ trong ngoài tỉnh tới “bới vàng”. Xí nghiệp rượu trắng các nơi tại Quy Ninh có thể nói là Bát Tiên vượt biển mỗi người tự thể hiện mình, do rất nhiều xí nghiệp tổ chức đội ô tô triển lãm bán hàng, còn có xí nghiệp khua chiêng gõ trống vây quanh hội trường “Du Nhai”... Bắt đầu từ 7h sáng, đội xe 6 chiếc Đông Phong kéo dài “xuyên qua” huyện thành Quy Ninh, cực kỳ bắt mắt, biển quảng cáo rộng “Tư Hà đặc khúc” cực kỳ rõ ràng.
Trên không huyện Quy Ninh rung động “ong ong”, Trương Quốc Lực còn có một khoản phí lớn động trời: thuê khí cầu lớn từ tỉnh thành bay tới bay lui trên trời, bên trên rất nhiều khí cầu này, hai biểu ngữ lớn tung bay trên không trung, chữ “Rượu số một Giang Bắc, Tư Hà chào đón ngài” bắt mặt rung động lòng người.
Không chỉ như thế, với tư cách một rượu nghiệp tài trợ duy nhất của tiệc rượu đang tiến hành, làm vì sao mới xuất hiện của rượu nghiệp trong nước, tiệc rượu đang tiến hành của rượu nghiệp Quy Ninh có thể nói là hết sức nổi bật.
Ở trung tâm hội trường, rượu nghiệp Quy Ninh dựng một sân khấu, vừa biểu diễn vừa phát quà tặng, thuê một ban nhạc rock mang theo dải lụa đỏ thẫm Tư Hà đặc khúc, vòng quanh hội trường liều mạng tấu nhạc gióng trống khua chiêng triển khai đầu cơ chính mình.
Lầu hai hội trường. Một phòng vài chục mét vuông, cửa bày một chiếc TV, bên trên phát quảng cáo “thành tên tuổi” cho “Tư Hà đặc khúc” và “Tư Hà trần nhưỡng” do Trương Quốc Lực thuê nữ minh tinh tuyến hai trong nước đóng: một cô gái trang điểm rất đậm, mặc cực kỳ gọi cảm, dường như chuẩn bị tư thế mà nói: ‘có thể không uống nước Trường Giang, không thể không uống rượu Tư Hà’. Hình ảnh như vậy truyền lặp lại khắp nơi, giọng nói nũng nịu kia khiến người ta nghe xong thấy thích thú.
Trong gian phồng triển lãm bày đủ loại kiểu dáng rượu trắng rượu nghiệp Quy Ninh làm ra. Sau khai mạc ngắn ngủi, Lãnh Mai cùng một số lãnh đạo tỉnh thành phố dưới vòng vây của đám người Trương Quốc Lực, bắt đầu chậm rãi đi thăm triển lãm các xí nghiệp. Không thể nghi ngờ, phòng triển lãm của rượu nghiệp Quy Ninh là một trọng điểm.
An Tại Đào đi ở sau cùng, hắn yên lặng theo sát đám người đi về phía trước, trên mặt lộ ra nụ cười không thể nắm lấy. Phần đông phóng viên khiêng máy ảnh và camera theo sát theo sau đám người, đèn flash không ngừng lóe sáng.
- Ngài uống qua Tư Hà đặc khúc chưa?
Một nữ phóng viên tuổi còn trẻ hỏi một người tới thăm điểm bán ra, trong tay người này cầm theo một chiếc áo sơ mi cá sấu rượu nghiệp Quy Ninh vừa mới tặng, cười trả lời:
- Sao có thể chưa uống, đã uống, rất có tên, CCTV quảng cáo nhãn hiệu vua mà!
Trong tiếng người ồn ào, cảnh đối thoại như vậy thật ra cũng không hấp dẫn người ta chú ý. Chỉ là An Tại Đào đi ở cuối cùng, lại nghe được đối thoại như vậy rất rõ ràng. Hắn quay đầu nhìn lướt qua, kinh ngạc phát hiện, không ngờ nữ phóng viên kia là phóng viên Trương Xuân Yến đường dây nóng Ban Tin tức Báo chiều Đông Sơn, hắn liếc mắt liền thấy được chiêu bài hai bím tóc nhỏ đen huyền của cô.
- Chủ tịch huyện An?
Mày liễu của Trương Xuân Yên nhảy lên, vui mừng quá đỗi, vội vàng kéo cánh tay trợ thủ một chút, mỉm cười chạy qua, cười hì hì:
- Chủ tịch huyện An, có thể nhận một chút phỏng vấn hiện trường của chúng tôi hay không?
An Tại Đào và Trương Xuân Yến bắt tay, cười lắc đàu:
- Phóng viên Trương, thật sự là ngại quá, tôi lập tức phải đi bàn chuyện với vài thương khách này, cô muốn phỏng vấn, tôi có thể giới thiệu cho cô Bí thư Lãnh, hoặc là Trương Tổng rượu nghiệp Quy Ninh của huyện chúng tôi!
Trương Xuân Yến cười khẽ khóe miệng hơi vểnh lên:
- Chủ tịch huyện An, chúng ta tốt xấu cũng quen biết đã lâu, sao lại không nể mặt mũi như vậy chứ?
An Tại Đào cười ha ha, cũng không giải thích nhiều, vội vàng gật đầu với Trương Xuân Yến, liền xen lẫn vào trong đám người tiến vào trung tâm triển lãm.
Trương Xuân Yến giậm chân tại chỗ, nhìn bóng lưng An Tại Đào biến mất, sắc mặt hơi đỏ lên.
...
...
2h chiều, rượu nghiệp Quy Ninh mở hội nghị trung tâm ở nhà khách Quy Ninh, đúng giờ mở cuộc họp báo và hội nghị tuyên bố sản phẩm mới long trọng. Tham gia cuộc họp báo không chỉ có vài cao tầng rượu nghiệp Quy Ninh gồm Trương Quốc Lực bên trong, còn có Bí thư huyện ủy Quy Ninh Lãnh Mai, Phó Bí thư huyện ủy Quy Ninh kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Khổng Lâm, Trưởng Ban Tuyên giáo ủy viên thường vụ Huyện ủy Quy Ninh Trương Minh. Đồng thời, văn phòng Huyện ủy và một số ban ngành lệ thuộc trực tiếp Huyện ủy cũng phối hợp rượu nghiệp Quy Ninh, cùng nhau tổ chức cuộc họp báo này.
Lãnh Mai rất coi trọng đối với cuộc họp báo này, trong mắt cô, so với nói đây là hội nghị tuyên bố của một xí nghiệp, không bằng nói đây là cuộc họp báo của huyện Quy Ninh. Văn phòng Huyện ủy Trương Manh cũng không dám chậm trễ, bắt đầu từ sáng hôm nay cô liền đứng ở hội trường, chỉ đạo phối hợp ban quản lý tập đoàn rượu nghiệp Quy Ninh tổ chức hội nghị lần này.
Bí thư Huyện ủy tự mình dự họp tại trụ sở xí nghiệp, ba ủy viên thường vụ Huyện ủy cùng đến, điều này cho rượu nghiệp Quy Ninh thể diện rất lớn, Trương Quốc Lực cực kỳ hưng phấn, ngay từ đầu khai mạc buổi sáng, gã liền đắm chìm trong cảm xúc vô cùng phấn chấn.
Chẳng qua, có một số người cẩn thận và mẫn cảm cũng phát hiện, lãnh đạo ở huyện tham dự hoạt động phần lớn là đến từ “phái Huyện ủy”, mà bên UBND huyện, chẳng những không nhìn thấy tung tích Chủ tịch huyện An, ngay cả một Phó Chủ tịch huyện cũng không đến.
Rất nhiều phóng viên tham gia cuộc họp báo, ít nhất có hơn 70 truyền thông trong ngoài tỉnh tới, truyền thông thành phố Phòng Sơn cũng gần như xuất động toàn thể. Đài truyền hình, radio, tòa soạn báo, hơn tră phóng viên ngồi trong phòng hội nghị rộng rãi, nhìn qua đông nghìn nghịt, âm thanh ồn ào huyên náo.
Trên hội trường tràn ngập khẩu hiệu hoặc chữ viết doanh tiêu đỏ thẩm của rượu nghiệp Quy Ninh, như là “Vĩnh viên Tư Hà đặc khúc, vĩnh viễn Lục Sắc trần nhưỡng”, “Rượu số một Giang Bắc”, “Tư Hà trần nhưỡng trăm năm” linh tinh.
2h10, Trương Quốc Lực cùng đi, Lãnh Mai dẫn đầu, một số lãnh đạo huyện và lãnh đạo cao tầng rượu nghiệp Quy Ninh chậm rãi tiến vào hội trường, Trương Manh dẫn người âm thầm “thao tác”, hội trường lập tức vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Lúc này, An Tại Đào đang chuẩn bị đi xã Thành Giao bàn luận với khách thương. Một doanh nghiệp tư nhân rất có thực lực ở một thành thị phía Nam tới ---- tập đoàn Long Hưng, sau khi bản thân họ phái người lặng lẽ đến Quy Ninh khảo sát hai ngày, cảm thấy có giá trị đầu tư, lúc này mới chính thức thông báo huyện Quy Ninh, bày tỏ ý đồ nguyện ý đầu tư.
Lúc đi ngang qua cửa nhà khách Quy Ninh, Mã Hiểu Yến ngồi ở vị trí phụ lái, liếc mắt nhìn bên trong một cái, quay đầu lại cười nói:
- Lãnh đạo, hiện giờ cuộc họp báo của rượu nghiệp Quy Ninh chắc chắn đã bắt đầu rồi, nghe nói động tĩnh khá lớn, mời hơn một trăm phóng viên truyền thông, đài truyền hình thành phố còn ghi hình trực tiếp tại hiện trường nữa.
An Tại Đào gật đầu, đuôi mày đột nhiên nhảy lên, hắn khoát tay áo, trầm giọng nói:
- Tài xế Hoàng, anh dừng xe. Hiểu Yến, mấy người đợi tôi bên ngoài một chút, tôi đi vào nhà vệ sinh.
Vào nhà vệ sinh? Mã Hiểu Yến cười khổ trong lòng một tiếng, nhưng lại không nói gì thêm.
An Tại Đào xuống xe đi vài bước rồi, lại xoay người cúi đầu nói:
- Hiểu Yến, gọi điện thoại cho Tề Đan Chi và người xã Thành Giao, nói tôi có việc đến chậm một chút!
...
...
Cũng không biết vì sao, hôm nay An Tại Đào luôn cảm thấy một cảm giác rất cổ quái, hắn cảm thấy hôm nay xảy ra nhiễu loạn gì. Cho nên, sau khi do dự thật lâu, hắn vẫn đeo chiếc kính râm rộng của hắn, lặng yên đi lên lầu hai nhà khách Quy Ninh, vào phòng họp, tùy ý tìm một góc sáng sủa bình thường ngồi xuống, một nữ phóng viên nắm camera trong tay cách đó không xa liếc hắn một cái, liền quay đầu lại nhìn lên đài chủ tịch.
Sau lưng đài chủ tịch viết chữ quảng cáo trên bức tường đỏ sẫm “cuộc họp báo tuyên bố sản phẩm mứi của tập đoàn rượu nghiệp Quy Ninh”, dưới sự phụ trợ của tường đỏ sẫm, vài người Lãnh Mai ngồi ở kia, có vẻ thần thái sáng láng.
Trương Quốc Lực ngồi bên đài chủ tịch, gã đứng dậy khom người phía dưới đài, sau đó mới cất cao giọng nói:
- Hoan nghênh các bạn bè phóng viên truyền thông đã đến, chào đón mọi người. Tiếp theo, trước tiên tôi giới thiệu một chút các đồng chí lãnh đạo tham dự hội nghị tuyên bố sản phẩm mới của tập đoàn rượu nghiệp Quy Ninh lần này. Bí thư Huyện ủy Quy Ninh đồng chí Lãnh Mai...
Trong tiếng vỗ tay thưa thớt, Lãnh Mai được gọi tên mỉm cười đứng dậy gật đầu, mà phía dưới đài lại nổi lên tiếng kinh hô và tiếng nói nhỏ khe khẽ.
- Trẻ tuổi như vậy, còn là nữ?
- Oa, Bí thư Huyện ủy nữ trẻ tuổi như vậy… Cô ta không tới 30 chứ?
- Anh không biết sao, dây chính là "Bí thư bán tên" nổi danh đó…
Nghe tiếng vang dưới đài hơi ồn ào, vỗ tay cũng không nhiệt liệt, Trương Quốc Lực khẩn trương ho khan một tiếng, lại bắt đầu giới thiệu đám người Khổng Lâm và Trương Minh.
Sau một phen dạo đầu của Trương Quốc Lực, các phóng viên bắt đầu đặt vấn đề dựa theo thứ tự, phần lớn là một số vấn đề lối mòn, không có gì mới. Đơn giản là dựa theo các loại tài liệu tuyên truyền mà rượu nghiệp Quy Ninh chia cho các phóng viên trước đó, đề xuất một số vấn đề chi tiết, để lấy tin viết bản thảo của mình.
Phóng viên Báo chiều Đông Sơn Trương Xuân Yến đứng dậy, nắm lấy mirco từ một phóng viên bên cạnh, hai bím tóc đung đưa, lớn tiếng nói:
- Chào ngài, tôi là phóng viên Báo chiều Đông Sơn. Xin hỏi Trương Tổng, vì sao mọi người muốn đầu tư nhiều quảng cáo CCTV như vậy? Theo tôi được biết, kim ngạch quảng cáo CCTV năm 2001 mọi người đạt được hơn 200 triệu, nói cách khác, có nghĩa hiện giờ sau khi trúng thầu, rượu nghiệp Quy Ninh phải cam đoan ở cơ sở hiện tại, lượng sản xuất mỗi năm ít nhất phải tiếp tục tăng, doanh thu cũng phải tiếp cận 1 tỷ, nếu không, chờ đợi rượu nghiệp Quy Ninh sẽ là thua lỗ lớn… Xin hỏi Trương Tổng, ngài cảm thấy nhiệm vụ như vậy có thể hoàn thành sao? Có khó khăn hay không? Cảm ơn!
Trương Quốc Lực cười ha ha:
- Lời vị đồng chí phóng viên này nói hay lắm. Sau khi chúng tôi trúng thầu, không cần nói đồng hành, ngay cả rất nhiều bạn bè cá nhân tôi đều gọi điện hỏi tôi, nói tại sao Trương Quốc Lực anh có lá gan lớn như vậy, dám quăng ra hơn 200 triệu? Có đáng giá hay không? Ha ha, tôi nói, không phải lá gan tôi lớn, là lực dự trữ phát triển trước mắt của xí nghiệp chúng tôi lớn. Triển vọng kinh tế xí nghiệp tốt, hiệu quả và lợi ích ngày càng tăng, tôi mới có lá gan như vậy, đây là quyết đoán của xí nghiệp phát triển, mà không phải lá gan Trương Quốc Lực tôi lớn!
- Về phần nói có đáng giá hay không, tôi nói, rất giá trị! Không nói gạt mọi người, trong năm 2000 sản lượng rượu trắng của rượu nghiệp Quy Ninh là 20600 tấn, thực tế tiêu thụ 19140 tấn, doanh thu tiêu thụ năm đó đạt 410 triệu đồng, lợi nhuận và thuế hơn 80 triệu đồng… Mà sau khi trúng thầu tuy chỉ có mấy tháng ngắn ngủi, tỉ suất thị trường chúng tôi chiếm giữ tăng cao nhanh chóng, lượng sản phẩm tiêu thụ tăng vọt hơn 2 lần so với đồng kỳ dĩ vãng, rượu trắng Tư Hà cung không đủ cầu, một số địa phương còn xuất hiện ngừng hàng! Tôi có thể nói rất trách nhiệm, dựa theo tốc độ này, rượu nghiệp Quy Ninh chúng tôi chẳng những không thua lỗ, còn có thể lợi nhuận trên diện rộng.
- Tất cả mọi người thấy được, chúng tôi đang xây dựng khu vực rượu nghiệp một ngàn mẫu, hạng mục công trình này sẽ đi vào sản xuất ở tháng 5 năm này, tới lúc đó, sản lượng của chúng tôi có thể tăng gấp ba lần! Mục tiêu của chúng tôi là, sang năm tiếp tục đạt vua quảng cáo của CCTV ---- năm nay, mỗi ngày chúng tôi lái một chiếc Santana tới CCTV, lái ra là một chiếc Audi xa hoa. Mà sang năm, mỗi ngày chúng tôi sắp sửa lái vào một chiếc Mercedes-Benz, tranh thủ lái ra một chiếc Lincoln...
Trương Quốc Lực hưng phấn mà quơ tay, giọng gã vừa dứt, các phóng viên dưới đài đều sôi trào lên, tiếng vỗ tay ủng hộ không ngừng bên tai.
- Mỗi ngày lái một chiếc Santana tới CCTV, lái ra chính là một chiếc Audi xa hoa...
An Tại Đào nghe lời Trương Quốc Lực nói, âm thầm bĩu môi trong lòng, thầm nghĩ không biết sau này tự sát ông có còn nhớ tới giọng điệu và tinh thần điên cuồng ngày hôm nay không?
- Rượu nghiệp Quy Ninh, kim ngạch dự thầu là 211.211.800 đồng, xin hỏi Trương Tổng một chút, con số này tính ra như thế nào?
Trương Quốc Lực hăng hái mà khoát tay áo:
- Ha ha, điều này có liên quan tới số di động của tôi!
Nghe Trương Quốc Lực nói lời này xong, dưới đài ồ lên, nhưng rồi, tiếng vỗ tay lại vang lên nhiệt liệt. Nếu không phải tiếp theo phát sinh một bất ngờ, Trương Quốc Lực trong các tin tức của truyền thông lớn ngày sau, bị đắp nặn thành một xí nghiệp gia khai thác cải cách “cực kỳ có quyết đoán và đầu óc kinh tế cá nhân”.
...
- Tôi xin hỏi Bí thư Lãnh huyện Quy Ninh một chút, rượu nghiệp Quy Ninh có tác dụng thúc đẩy như thế nào đối với sự phát triển kinh tế của huyện Quy Ninh? Cảm ơn trả lời.
Một nữ phóng viên tóc ngắn hơi béo đứng dậy hỏi một câu.
An Tại Đào vừa động trong lòng, thầm nghĩ đây sẽ không phải một vật làm nền Lãnh Mai âm thầm bố trí chứ?
Lãnh Mai mỉm cười nhận micro trong tay Trương Quốc Lực, cất cao giọng nói:
- Vị đồng chí phóng viên này, vấn đề này cô hỏi rất hay. Rượu nghiệp Quy Ninh là xí nghiệp lớn nhất, lợi nhuận và thuế xuất cao nhất, cũng là có tiềm lực phát triển nhất huyện chúng tôi, là xí nghiệp Huyện ủy và UBND uyện tập trung tinh lực giúp đỡ.
Lãnh Mai dừng một chút, nụ cười trên mặt càng thêm dịu dàng và nồng nhiệt hơn:
- Tất cả mọi người thấy được, xế chiều mỗi ngày, xe tới đây chở rượu đều phải xếp hàng mấy trăm mét, tràng cảnh cực kỳ nóng... Điều này đủ để nói rõ hết thảy! Hơn nữa, một nhà máy rượu lớn như vậy kéo theo bao nhiêu sản nghiệp tương quan của huyện? Tạo thùng giấy, thu bình rượu, làm đóng gói... Nói không khoa trương chút nào, rượu nghiệp Quy Ninh nuôi sống mấy chục ngàn thậm chí càng nhiều dân chúng huyện Quy Ninh, rượu nghiệp Quy Ninh làm ra cống hiến rất lớn đối với việc phát triển kinh tế huyện, ở nơi này, tôi muốn đại biểu Huyện ủy và UBND huyện tỏ vẻ cảm tạ các đồng chí của rượu nghiệp Quy Ninh!
Giọng Lãnh Mai vừa dứt, Trương Quốc Lực vội vàng nhận micro:
- Không có Huyện ủy, UBND huyện và toàn bộ nhân dân huyện ủng hộ mạnh mẽ, vốn không có rượu nghiệp Quy Ninh chúng tôi hôm nay! Sau này chúng tôi sẽ tiếp tục không kiêu ngạo, không nóng vội, dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy và UBND huyện, tiến thêm một bước điều chỉnh kết cấu sản xuất, tiến thêm một bước mở rộng sản lượng, để tương lai sáng tạo thành tích lớn hơn nữa! Cố gắng dùng thời gian ba tới năm năm... trở thành tập đoàn rượu nghiệp hạng nhất toàn tình và cả nước!
...
...
Cuộc họp báo như vậy, hoàn toàn thành hiện trường tự thổi phồng mình của rượu nghiệp Quy Ninh. Hoặc là nói, trở thành sân khấu thể hiện chính trị của Lãnh Mai và biểu diễn cá nhân của Trương Quốc Lực.
Mà mỗi người nhận một phong bì và một vật kỷ niệm ở rượu nghiệp Quy Ninh, có thể nghĩ, mầy ngày nay truyền thông nhấc lên một con sóng triều đưa tin hình tượng về “phương thức phát triển vượt thời gian của rượu nghiệp Quy Ninh”.
Trương Quốc Lực này thật sự là rất biết đốt tiền!
An Tại Đào âm thầm lắc đầu, cảm thấy rất mất mặt, đang muốn chuẩn bị rời đi, đột nhiên nghe được một giọng nói cực kỳ không hài hòa, không giống bình thường.
Hắn hơi ngạc nhiên, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người đàn ông trung niên dáng người thấp béo, đeo một cặp kính mắt đen, tay cầm một bản phỏng vấn, đứng dậy phun một tràng giọng phổ thông, cất cao giọng nói:
- Trương Quốc Lực Trương Tổng, tôi là phóng viên Triệu Khải Nhật báo Kinh tế... Rượu nghiệp Quy Ninh chẳng qua là một nhà máy rượu cấp huyện, chúng tôi rất hoài nghi, mọi người sẽ đạt tới hạn ngạch tiêu thụ 1 tỷ như thế nào? Trải qua hai ngày âm thầm điều tra của chúng tôi, hàng năm công ty mẹ rượu nghiệp Quy Ninh ở tỉnh Đông Sơn chỉ có thể sản xuất 3000 tấn rượu nguyên chất, căn bản không thể thỏa mãn thị trường gia tăng...
Trong phòng lập tức lặng yên không tiếng động, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở dồn dập của mọi người. Nhật báo Kinh tế là báo lớn về kinh tế của cả nước, là truyền thông Trung ương. Phóng viên truyền thông Trung ương xuất hiện trong trường hợp như thế này, vốn hơi quỷ dị, mà càng quỷ dị chính là, phóng viên báo lớn Trung ương này còn nghiêm khắc nói ra một vấn đề rất nhiều người đều hoài nghi trong lòng nhưng không nói ra miệng.
Một nhà máy rượu cấp huyện, sao có thể đạt tới hạn ngạch tiêu thu 1 tỷ? Điều này sao có thể? Nếu thật sự mà nói, như vậy, rượu nghiệp Quy Ninh này cũng không kém là bao nhiêu so với xí nghiệp rượu nổi danh lâu đời trong nước.
An Tại Đào phốc một tiếng trong lòng, lại chậm rãi ngồi trở về. Đây gọi là một hòn đó gợn ngàn lớp sóng, một câu nói bừng tỉnh người trong mộng! Lúc này An Tại Đào mới đột nhiên phát hiện, rượu nghiệp Quy Ninh không chỉ lợi dụng tiền ngân hàng cho vay đầu cơ điên cuồng, khuếch trương vấn đề mù quáng, bên trong còn có bí mật không muốn người biết lớn hơn nữa, càng nhiều hơn nữa...
Khóe miệng Trương Quốc Lực hơi giật giật, sắc mặt hơi trắng bệch. Gã theo bản năng mà liếc Bí thư Huyện ủy Lãnh Mai ngồi vững như Thái Sơn bên cạnh. Nhưng Lãnh Mai thần sắc không đổi, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, căn bản không để ý tới gã.
Nhưng gã lại không biết, tuy rằng thần sắc Lãnh Mai không thay đổi, nhưng trong lòng lại sông cuộn biển gầm. Cô mơ hồ dự cảm được một loại bất ổn, một phong ba tai nạn sắp bị người thổi lên... Trương Quốc Lực à Trương Quốc Lực, tên chó này!
Lãnh Mai phấn nộ mà mắng trong lòng.
Khụ khụ!
Trương Quốc Lực khoát tay áo, mặt đỏ lên trầm giọng nói:
- Không biết tin tức của đồng chí phóng viên này đến từ đâu? Đây chỉ là bịa đặt mà thôi! Năng lực sản xuất rượu nguyên chất của công ty chúng tôi đâu chỉ 4000 tấn? Chê cười!
- Ha ha, có thể là lời đồn đi, nhưng quy mô hiện giờ của mọi người quả thật không lớn. Tôi từng phỏng vấn nhà máy rượu lớn khác trong nước, phân xưởng của mọi người so với người ta kém quá xa ---- chẳng qua, nếu khu vực rượu nghiệp ngàn mẫu này của mọi người có thể xây dựng thành, thật sự không sai biệt lắm có thể đạt được yêu cầu sản lượng. Mặt khác, tôi xem trên tài liệu quý công ty cung cấp, dường như số liệu này cũng hơi có vấn đề...
Phóng viên gọi Triệu Khải kia đứng đó cười cười, dường như trong lòng có e dè nào đó, vội vangfn ói hai câu liền ngồi xuống, không tiếp tục làm khó dễ.
Nhưng lời này của gã đã khiến không khí “hài hòa” của cuộc họp báo đảo loạn, cho dù Trương Quốc Lực che dấu mãi, hội nghị tuyên bố này cũng giảm bớt đi rất nhiều khâu, chuẩn bị chấm dứt qua loa.
An Tại Đào thở dài trong lòng, không nguyện ý ở lại cuộc họp báo này nữa, lặng lẽ rời khỏi.
****
Khoảng 6h chiều, An Tại Đào kết thúc đàm phán với thương khách, liền trở về nhà. Đêm nay vốn an bài cùng ăn cơm với thương khách, nhưng trong lòng hắn có việc, để Cổ Trường Lăng thay thế mình chiêu đãi thương khách, bản thân liền trở về nhà.
Hắn vừa muốn vào cửa, đã thấy Lãnh Mai thần sắc phẫn nộ đứng ở cửa nhà hắn:
- Bí thư Lãnh?
- Anh mở cửa, tôi có lời muốn nói với anh!
Lãnh Mãi cúi đầu trầm giọng nói.
An Tại Đào nhíu mày:
- Có chuyện gì?
An Tại Đào vừa mới mở cửa ra, Lãnh Mai liền đẩy An Tại Đào vào cửa, kéo chặt lấy cánh tay hắn, phẫn nộ mà hô:
- An Tại Đào, anh rất đáng giận, anh quả thực khinh người quá đáng! Anh phá đổ rượu nghiệp Quy Ninh, có ưu đãi gì đối với anh? Xí nghiệp này suy sụp, anh làm Chủ tịch huyện chẳng lẽ vốn không có trách nhiệm?
An Tại Đào ngạc nhiên, thầm nghĩ tại sao cô lại quăng lên đầu tôi?
Hắn nhíu mày vùng khỏi tay Lãnh Mai, trầm giọng nói:
- Cô đừng kích động, chuyện này không liên quan tới tôi...
- Không liên quan tới anh? Lại là Nhật báo Kinh tế kia? Phóng viên này không phải anh tìm tới? Lần trước, cũng là Nhật báo Kinh tế này, cho tôi một tên hiệu “Bí thư bán tên”, anh đừng nói anh không biết gì!
Lãnh Mai phẫn nộ nhào tới:
- An Tại Đào, anh quả thực là buồn cười! Anh chơi loại xiếc nhàm chán này, anh khiến tôi rất thất vọng rồi!
An Tại Đào cũng hơi nổi giận:
- Cô nói bậy bạ gì đó? Chuyện này có liên quan gì tới tôi?
Thấy Lãnh Mai vừa muốn “rít gào”, hắn quả quyết khoát tay áo:
- Cái gì cô cũng đừng nói nữa, chính vì việc này tôi mới cự tuyệt ăn cơm cùng thương khách, trở về gấp. Cô trước ngồi một hồi, tôi lập tức gọi điện thoại hỏi một chút!
An Tại Đào nói xong lấy di động ra vội vàng gọi cho Lưu Ngạn, để cô giúp đỡ tra tình hình phóng viên Triệu Khải Nhật báo Kinh tế một chút, sau đó lại nói cho cô phong ba đột nhiên xảy ra ngày hôm nay.
Lưu Ngạn nghe An Tại Đào gọi tên và chức vụ của cô, chỉ biết trước mặt hắn chắc chắn có người, cũng không nói tỉ mỉ liền cúp điện thoại, gọi và cuộc điện thoại tới Yên kinh hỏi. Cô vốn là phóng viên Nhật báo Kinh tế, lại là thiên kim nhà quyền quý thủ đổ, tra chút chuyện này tự nhiên là rất dễ dàng.
Mười phút sau, Lưu Ngạn liền gọi điện thoại tới cho An Tại Đào:
- Đào, em hỏi rồi, từ năm trước Nhật báo Kinh tế liền nhìn chằm chằm xí nghiệp Quy Ninh, đề tài này còn là Tổng biên định. Qua tết âm lịch, người ta liền phái vài phóng viên tới đây phỏng vấn ngầm...
- Em nhận được tin tức là, năng lực sản xuất rượu nguyên chất của rượu nghiệp Quy Ninh chỉ khoảng 4000 tấn, bọn họ mua sắm rất nhiều rượu lẻ từ trong Tứ Xuyên, thêm rượu cồn nguyên chất của nhà máy, pha chế thành rượu thấp độ, sau đó lấy thương hiệu “Tư Hà đặc khúc, “Tư Hà trần nhưỡng” bán ra thị trường cả nước.
Lưu Ngạn thở dài:
- Đừng có không thừa nhận, em biết Triệu Khải, hắn sẽ không bịa đặt. Mà báo chí chúng em cũng là tác phong cẩn thận, báo chí nghiêm túc, nếu không có căn cứ vô cùng chính xác, sẽ không viết loạn. Em nói rõ ngọn nguồn cho anh, ở Tứ Xuyên, Triệu Khải và vài phóng viên tra được một nhà máy rượu trắng gọi “Phong Tuyền”. Nghe nói, rượu lẻ của rượu nghiệp Quy Ninh chủ yếu là do doanh nghiệp này thu mua ở địa phương rồi cung cấp.
Nghe xong lời Lưu Ngạn nói, An Tại Đào hít một ngụm khí lạnh. Làm một cán bộ xuất thân truyền thông, không ai rõ ràng hơn hắn, nếu như tin tức “rượu nghiệp Quy Ninh pha chế rượu trắng lừa gạt người tiêu thụ” đưa ra ngoài ánh sáng, đả kích gây ra cho rượu nghiệp Quy Ninh có tính chất hủy diệt. Có lẽ, không cần chờ đợi tài chính đứt gãy, rượu nghiệp Quy Ninh phá sản đóng cửa sẽ tiến vào thời gian đếm ngược.
...
...
Lúc này Lãnh Mai mới tỉnh hồn lại, đây hoàn toàn là có chuyện xảy ra, không liên quan tới An Tại Đào. Cô cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, hơi hoang mang lo sợ mà nhìn An Tại Đào, cúi đầu nói:
- Làm sao bây giờ? Anh đi kết nối với tòa soạn báo kia một chút đi, trước để Trương Quốc Lực rút ra!
An Tại Đào trầm ngâm, thần sắc hơi thay đổi. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK