Theo ý của An Tại Đào, Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy phát cho quần chúng những bảng xác định và đánh giá.
Gần như toàn bộ thành viên của Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy cùng tham gia hành động, một số người đi thực hiên việc thể thức hoá khảo hạch cán bộ, nghe báo cáo công tác, tổ chức các cuộc họp dân chủ, tìm các đối tượng được khảo hạch tiến hành nói chuyện; một bộ phận khác thì tập trung ở nhà khách Quy Ninh, tiếp nhận, thu thập các bảng đánh giá của quần chúng, tiến hành phân loại và thống kê.
Quần chúng bàn bạc nhiệt tình vượt ngoài dự đoán của An Tại Đào cũng như của Ban tổ chức cán bộ. Tuy rằng các bảng đánh giá qua loa chiếu lệ chiếm một tỉ lệ khá cao, nhưng vẫn có rất nhiều bảng ghi rất nghiêm túc, có một số người còn dựa vào trải nghiệm thực tế của bản thân để đưa ra những ý kiến sâu sắc và phê bình mạnh mẽ.
Dù sao, chắc chắn sẽ có người không đạt tiêu chuẩn, điều này là điều không thể tránh khỏi và An Tại Đào cũng đã nhìn thấy trước.
Thời gian một tuần, công tác khảo hạch của Ban tổ chức cán bộ cơ bản chấm dứt, mà công tác thống kê đối với sự đánh giá của quần chúng kết thúc giai đoạn một. Dựa theo chỉ thị của An Tại Đào, sau khi có kết quả đánh giá và kết quả của việc thể thức hoá khảo hạch, sẽ tập hợp lại để đánh giá chấm điểm, và công bố kết quả thống nhất.
Kết quả đánh giá chia làm bốn cấp bậc: ưu tú, xứng chức, cơ bản xứng chức, không xứng chức. Căn cứ theo đó, hễ cán bộ được xếp hạng không xứng chức phải nhận sự khiển trách của Ban tổ chức cán bộ, giáng chức, giáng cấp hoặc miễn chức.
Nhưng sau khi có kết quả, Mã Hiểu Yến lại hoảng sợ. Cô vốn nghĩ ngay cả có người không đạt tiêu chuẩn, không xứng chức thì số lượng cũng không nhiều lắm, tuy nhiên thực tế hoàn toàn ngược lại, trong số cán bộ cấp phòng được đánh giá, không ngờ có nhiều người không đủ tiêu chuẩn, trong đó cấp trưởng có bảy người, cấp phó có năm người.
Kết quả như vậy, Mã Hiểu Yến không dám lập tức trực tiếp công bố, bởi vì một khi công khai thì không thể vãn hồi được nữa. Điều này có nghĩa cán bộ trong bộ máy sẽ bị xử lý, mà nếu như vậy, thì hậu quả là…Mã Hiểu Yến không dám tưởng tượng thêm nữa.
Mã Hiểu Yến cầm tài liệu, nhấc điện thoại gọi cho An Tại Đào. An Tại Đào nghe xong, yên lặng một hồi rồi thản nhiên nói:
- Hiểu Yến, cô báo cáo chuyện này cho Trưởng ban Trần và Bí thư Khổng, xem họ nói thế nào.
Mã Hiểu Yến đóng dấu vào hai bản tài liệu, một bản đưa cho Phó bí thư Huyện uỷ Khổng Lâm, một bản cho người lãnh đạo trực tiếp của mình-Ủy viên thường vụ Huyện uỷ, Trưởng ban tổ chức cán bộ Trần Tân.
Biết kết quả, Trần Tân cũng giật mình. Y còn đang suy nghĩ, thì Phó bí thư Huyện uỷ Khổng Lâm gọi điện tới:
- Trưởng ban Trần, anh thấy chuyện này nên xử lý thế nào? Lần này Bí thư An luôn nhấn mạnh phải kiên quyết đem kết quả đưa ra công khai, nhưng với tình hình thế này làm sao mà công bố? Sự đả kích sẽ rất lớn, không tránh khỏi xảy ra lộn xộn.
Trần Tân trầm ngâm một lát:
- Bí thư Khổng, ý kiến của cô thế nào?
- Bí thư An đã nói, văn kiện của Đảng cũng đã gửi xuống, công khai là không thể tránh khỏi. Nhưng, theo cá nhân tôi thấy thì có thể nên làm lại công tác thống kê một chút, được chăng?
Khổng Lâm khẽ nói. Trần Tân cười cười:
- Tôi thấy hay là chúng ta đến báo cáo với Bí thư An đi, xem Bí thư An nói như thế nào, rồi sẽ quyết định.
An Tại Đào yên lặng ngồi trong phòng làm việc, hắn đang chờ Khổng Lâm và Trần Tân tới. Hắn biết, chuyện này rốt cuộc cũng sẽ tới tay hắn, do hắn quyết định.
Trần Tân và Khổng Lâm cùng nhau vào cửa. Về chuyện này, ý của Khổng Lâm là muốn “châm chước” một chút, nới tay một chút, hay có thể nói là hãy bỏ qua, chỉ đem một vài người cá biệt, thật sự quá kém đưa ra xử lý làm gương là được rồi. Nhưng Trần Tân hiểu được tâm tư của An Tại Đào, hắn đang chuẩn bị nhân cơ hội tiến hành điều chỉnh “thay máu” đội ngũ cán bộ huyện, kết quả như vậy chẳng phải là mong muốn của hắn hay sao?
Nếu là người khác, còn có thể đắn đo lo sợ ảnh hưởng của việc này khiến quan trường Quy Ninh chấn động, nhưng An Tại Đào căn bản là không quan tâm; đã tiếp xúc với An Tại Đào lâu ngày, Trần Tân hiểu rõ tính cách đối nhân xử thế hiện nay của hắn, hắn chỉ một lòng một dạ thúc đẩy Quy Ninh phát triển, đạt được thành tích to lớn, rồi nhanh chóng lên chức mà đi, hắn bận tâm chuyện này làm gì? Cho nên Trần Tân vẫn im lặng.
An Tại Đào cười cười:
- Bí thư Khổng, lão Trần, chuyện đã như vậy, tôi thấy chúng ta nên mở hội nghị thường vụ, nghe mọi người góp ý kiến một chút đi.
Khổng Lâm gật đầu:
- Được, Bí thư An, tôi lập tức bảo Chánh văn phòng Đồng thông báo cho các lãnh đạo khác, chúng ta lập tức họp xem xét một chút.
Hai giờ chiều, mở cuộc họp hội nghị thường vụ Huyện uỷ. Ngoại trừ các Uỷ viên thường vụ ra, Chánh văn phòng Huyện uỷ Đồng Hồng Cương luôn dự thính hội nghị; mà Mã Hiểu Yến là cán bộ chủ yếu phụ trách công tác khảo hạch lần này, cũng tham gia hội nghị.
Khổng Lâm nhìn thoáng qua An Tại Đào, mỉm cười:
- Các đồng chí, căn cứ chỉ thị của Bí thư An, hiện giờ chúng ta mở cuộc hội nghị thường vụ lâm thời. Đồng chí Mã Hiểu Yến Ban tổ chức cán bộ, trước hết đồng chí báo cáo trước hội nghị thường vụ về tình hình công tác khảo hạch cán bộ.
Mã Hiểu Yến gật đầu, lấy tài liệu ra, đằng hắng một tiếng rồi cao giọng nói:
- Bí thư An, Chủ tịch huyện Trương, các lãnh đạo, căn cứ vào chỉ thị của hội nghị thường vụ Huyện uỷ và Bí thư An, căn cứ phương án thực hiện khảo hạch cán bộ do Huyện uỷ quy định, công tác khảo hạch đã được tiến hành theo kế hoạch. Trong khảo hạch, chúng ta dựa vào nguyên tắc công bằng, công khai và minh bạch, theo phương châm “Một báo cáo, hai xem xét” để thực hiện khảo sát cán bộ một cách chắc chắn.
Năm nay, chúng ta đặc biệt nhấn mạnh giá trị ý kiến đánh giá của quần chúng. Ban tổ chức cán bộ phát ra mười ngàn bản đánh giá, thu về hầu hết.
Kết quả đánh giá chia thành bốn bậc: ưu tú, xứng chức, cơ bản xứng chức, không xứng chức. Trong hơn sáu mươi cán bộ huyện cấp phòng được xem xét, có một số không đạt yêu cầu, trong đó có bảy người cấp trưởng phòng và năm người cấp phó phòng.
Trong đó có các cơ quan đơn vị như Cục giao thông huyện, Phòng tài chính huyện, Uỷ ban Kinh tế Thương mại huyện, thị trấn ngoại ô, thị trấn Tam Đạo Lĩnh, thị trấn Hồng Tháp. Riêng Uỷ ban Kinh tế Thương mại huyện có Chủ nhiệm Uỷ ban Kinh tế Thương mại Triệu Minh Ba và bảy người đánh giá không xứng chức. Bên Phòng giao thông huyện có Phó phòng giao thông huyện Phó bí thư Khương Nguyên Bá… Bí thư An, các lãnh đạo, tình hình cơ bản là như vậy, tôi đã báo cáo xong.
Mã Hiểu Yến mỉm cười, ngẩng đầu lên thoáng nhìn An Tại Đào. Thấy vẻ mặt thản nhiên của hắn, trong lòng cô cũng lấy lại sự bình tĩnh.
Đúng như An Tại Đào dự kiến, quả nhiên Trương Hân liền nhảy ra đầu tiên, cho rằng khảo hạch như vậy quá khắc nghiệt, sẽ khến cho cán bộ huyện rối loạn, đề nghị huỷ bỏ kết quả và phải loại bỏ cái gọi là “quần chúng cho điểm”, để Ban tổ chức cán bộ đánh giá lại từ đầu.
Sau khi Trương Hân lên tiếng, Phó bí thư Huyện uỷ Khổng Lâm, Trưởng ban tuyên giáo Trương Minh và Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật Hồ Linh Linh cũng lần lượt đưa ra ý kiến tương tự.
Ngoại trừ bốn người phát biểu ý kiến, những người còn lại đều im lặng. An Tại Đào không lên tiếng, bọn họ đương nhiên cũng không nói gì.
Thấy An Tại Đào liếc nhìn mình, Cổ Trường Lăng cân nhắc một chút rồi trầm giọng nói:
- Tôi không đồng ý với ý kiến của Chủ tịch huyện Trương và Phó bí thư Khổng. Khảo hạch cán bộ là chuyện rất nghiêm túc, Ban tổ chức trải qua quá trỉnh tổ chức chặt chẽ, đúng quy định và trình tự, kết quả thể hiện là sự thật, làm sao chúng ta ngồi ở đây lại dễ dàng phủ nhận như vậy?
Trưởng ban thư ký Huyện uỷ Khổng Tường Dân chợt lên tiếng:
- Tôi cũng không đồng ý, không nên xoá bỏ kết quả khảo hạch.
Trương Hân cười nhạt, liếc mắt nhìn Khổng Tường Dân với vẻ khinh thường:
- Trương ban thư ký Khổng, vậy thì anh thử nói xem, xử lý như thế nào? Chẳng lẽ cứ như vậy mà công bố sao? Tôi thật sự rất ngạc nhiên đấy! Căn cứ theo phương án thực thi khảo hạch cán bộ, các cán bộ trong bộ máy huyện đều phải tiếp nhận xử lý đúng không nào? Các đồng chí, đây không phải là một hai cán bộ mà liên quan đến toàn bộ bộ máy Đảng và hành chính huyện! Nếu đưa kết quả đánh giá ra công khai, Huyện uỷ mà không xử lý thì uy tín của Ban tổ chức và Huyện uỷ ở đâu?
Ánh mắt thâm trầm của An Tại Đào lướt qua khuôn mặt các Uỷ viên thường vụ, hắn ho khan hai tiếng, chợt tiếp lời Trương Hân:
- Kết quả khảo hạch cán bộ lần này như vậy, tôi rất không ngờ, nhưng tôi còn kinh ngạc hơn! Trước hết phải khẳng định, lần này Ban tổ chức cán bộ tổ chức khảo hạch rất chu đáo chặt chẽ, trình tự khảo hạch đúng quy định và rất cẩn thận, quá trình khảo hạch là công khai, công bằng, minh bạch, các đồng chí Ban tổ chức cán bộ làm việc rất hiệu quả! Mà kết quả đánh giá của quần chúng cũng rất xác thực và hiệu quả. Toàn bộ quá trình công tác thống kê đều được giám sát bởi các đại biểu của Hội đồng nhân dân huyện.
An Tại Đào ngừng một chút, rồi trầm giọng nói tiếp:
- Điều này có ý nghĩa gì? Điều này cho thấy đội ngũ cán bộ huyện xuất hiện vấn đề rất lớn! Theo ý kiến phản hồi từ những bảng đánh giá, lấy Uỷ ban Kinh tế Thương mại làm ví dụ mà nói, có rất nhiều ý kiến phê bình công tác của Uỷ ban Kinh tế Thương mại, thậm chí có rất nhiều người dân còn thông qua đường dây nóng gọi điện thoại tới trách cứ!
An Tại Đào cười lạnh một tiếng:
- Ý kiến của quần chúng đối với ban ngành chức năng của Uỷ ban nhân dân huyện như thế là rất to lớn. Một bộ máy như thế có nên chỉnh đốn hay không? Chẳng lẽ cứ để mặc tình hình thêm tồi tệ?
An Tại Đào hung hăng vỗ bàn một cái, lớn tiếng nói:
- Nếu như chỉ có quần chúng phê bình đánh giá thấp, thì còn có thể nể tình mà tha thứ được, quần chúng đánh giá mà, luôn có phần bất công. Thế nhưng, có một số nơi, ngay cả đánh giá nội bộ của các cơ quan đơn vị cũng cho ra kết quả rất thấp! Ví dụ như ở Cục giao thông! Tổng hợp lại có thể thấy một vấn đề rất quan trọng: một số cán bộ có uy tín rất thấp, năng lực công tác kém cỏi, không thích hợp tiếp tục đảm nhiệm chức vụ! Tham quan có lẽ không nhiều lắm, nhưng quan chức kém cỏi, hồ đồ thì tuyệt đối không ít!
An Tại Đào vung tay lên một cái:
- Nguyên tắc quản lý cán bộ của Đảng không thể thay đổi, chúng ta hẳn là lấy công tác khảo hạch cán bộ lần này làm thời cơ, mạnh mẽ đẩy mạnh xây dựng tố chất cán bộ và xây dựng tác phong liêm chính trong Đảng! Từ nay về sau, hễ là các quan chức kém cỏi, không có năng lực, tham quan ăn hối lộ, làm trái pháp luật, hạng người vô năng ngồi mát ăn bát vàng, chúng ta đều nhất định phải loại bỏ chúng ra khỏi đội ngũ!
Lãnh đạo nắm giữ vị trí quan trọng phải là đồng chí có năng lực, có phẩm chất, có uy tín cao đối với quần chúng! Tôi đề nghị, Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy lập tức đem kết quả đánh giá công bố công khai, xứng chức là xứng chức, không xứng chức là không xứng chức, chẳng lẽ Huyện ủy chúng ta còn muốn che dấu lấp liếm cho bọn họ?
Lão Trần, đồng chí Hiểu Yến, Ban Tổ chức cán bộ của các đồng chí gần đây nhiều công tác, trước mắt vất vả thêm một chút, đem các báo cáo công tác của bọn họ, cùng với kết quả đánh giá nội bộ và kết quả đánh giá của quần chúng dán lên bảng thông báo để cho tất cả mọi người xem; báo cáo công tác của bọn họ viết hay ho, tốt đẹp cỡ nào, nhưng ánh mắt của quảng đại quần chúng là sáng như sao! Ở sự thật trước mắt, tất cả dối trá bịp bợp đều đã hiện nguyên hình!
An Tại Đào phất tay:
- Tôi thấy, chuyện này cứ quyết định như vậy. Lão Trần, các anh lập tức thực hiện đến nơi đến chốn đi!
- Tôi bảo lưu ý kiến!
Trương Hân nói bằng giọng u ám.
An Tại Đào hừ lạnh một tiếng, đứng dậy phẩy tay bỏ đi. Sắc mặt Trương Hân lập tức trở nên rất khó coi, khóe miệng giần giật liên tục. Mà trong lòng Khổng Lâm thì rùng mình, biết mình và Trương Minh cùng với Hồ Linh Linh đứng về phía Trương Hân, đã làm An Tại Đào rất tức giận. Nhưng đã tới nước này, Khổng Lâm cũng không còn đường lui, cô chỉ có thể lựa chọn tiếp tục cùng Trương Hân “hợp tác”, nếu Trương Hân thăng chức, cô cũng được thơm lây.
Khổng Lâm trong lòng hơi bối rối liếc nhìn Trương Hân, thấy mặt mày y đầy vẻ phẫn nộ, không khỏi thở dài: chưa cần nói gì khác, chỉ xét về khí thế, Trương Hân này và An Tại Đào chênh lệch quá lớn! Mà dường như khí thế này nói lên tâm cơ và thủ đoạn ứng biến của mỗi người.
Khổng Lâm thở dài, thầm nghĩ: “Trương Hân à, hy vọng ngươi hăng hái tranh đấu một chút đi, nếu không, chị đây coi như lên lầm thuyền của ngươi rồi!”
Các Uỷ viên thường vụ vẻ mặt không chút thay đổi rời khỏi phòng họp, chỉ có Trương Hân dừng lại. Đột nhiên, y sải nhanh mấy bước đuổi theo Trưởng ban Tổ chức cán bộ Trần Tân đang đi sóng vai với Mã Hiểu Yến. Kéo cánh tay Trần Tân, vẻ mặt y như đưa đám, thở dài:
- Lão Trần, rốt cuộc, tôi thấy làm vậy là không ổn! Sự đả kích quá lớn, anh nói xem, nếu xảy ra rối loạn thì xử lý như thế nào đây?
Trần Tân liếc nhìn Trương Hân bằng ánh mắt khác lạ, thầm nghĩ: “Người trẻ tuổi này thật đúng là không thức thời, An Tại Đào thậm chí đã vận dụng uy quyền của Bí thư Huyện uỷ để trực tiếp tỏ thái độ như vậy rồi, sao ngươi còn muốn làm trái lại?”
Trong lòng cảm thấy chán ghét, nhưng không biểu lộ ra mặt, Trần Tân nhún vai, không trực tiếp trả lời, cười khổ nói:
- Chủ tịch huyện Trương, vị trí Trưởng ban tổ chức cán bộ không dễ làm, tôi có chút hối tiếc, lúc trước ở bên Uỷ ban nhân dân huyện thoải mái thật. Bây giờ vừa mới tới Ban tổ chức cán bộ chưa được hai ngày liền lửa cháy đến nơi rồi… Hừm, thời loạn thì phải dùng biện pháp nghiêm khắc, bệnh trầm kha thì phải dùng thuốc mạnh!
Đột nhiên Trần Tân cười khẽ:
- Chủ tịch huyện Trương, cẩn thận ngẫm lại, lời Bí thư An rất có lý! Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK