Mục lục
[Dịch] Quan Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Tương nắm tờ Thần báo hôm nay, kích động mà chạy vào, vài bước vọt tới trước ngăn bàn của An Tại Đào, cười hì hì nói:
- Anh bạn, hiện giờ chúng ta phát tài… phòng Thư ký biên tập nói, bài đưa tin lần này được định là bài báo bậc một năm sao, tiền thưởng 1000 tệ…

An Tại Đào ngẩng đầu cười:
- Tiền thưởng hay không không sao cả, dù sao tòa soạn cấp tiền cho chúng ta thanh toán vụ đi điều tra là được, tôi cũng hết tiền tiêu rồi.

Mã Hiểu Lệ ở một bên nghe cũng cười đi tới:
- Tiểu An, Lý Tương, làm tốt lắm.

Mạnh Dương ở một bên trong lòng hơi chua, không khỏi xen vào một câu:
- Lý Tương, bài báo này Tiểu An người ta là chính, cô chẳng qua là trợ thủ, đợi tổng biên hạch toán và phân ra, cô cũng không được tới 2 phần trong 1000 đó, cô có thể lấy hai trăm, ha ha.

Sau khi tòa soạn cải cách, phóng viên lấy tin viết bài chất lượng và độ ảnh hưởng xã hội trực tiếp sẽ có tiền thưởng. Mỗi ngày, phòng Thư ký biên tập đều phải tiến hành chấm điểm bình chọn, hạch định tiền thưởng đối với bài đăng báo hoặc trang báo. Bất kể là bài viết hay là biên tập thiết kế trang báo, đều chia làm một bậc, hai bậc, ba bậc, mà mỗi bậc lại chia làm năm sao, một bậc năm sao xem như cấp bình cao nhất.

Mà tới cuối tháng và cuối năm, điểm tích lũy của ai cao, người đó được thưởng nhiều tiền.

Loại báo hợp tác điều tra ngầm giống An Tại Đào và Lý Tương, tự nhiên phải căn cứ và lượng công việc và độ cống hiến lớn nhỏ để chia tiền thưởng, An Tại Đào đương nhiên là chủ lực bài báo này, sẽ lấy được phần lớn tiền thưởng. Đối với điểm này, Lý Tương cũng rất rõ ràng trong lòng, chỉ có điều lời này nói ra từ miệng Mạnh Dương, khiến cho cô cảm thấy rất không thoải mái.

Tính tình của Lý Tương cũng hơi mạnh mẽ, chỉ có điều hướng nội hơn một chút so với Mã Hiểu Lệ. Cô biết ý tứ của Mạnh Dương, không khỏi bĩu môi, trừng mắt liếc Mạnh Dương một cái:
- Tôi vui, anh quản được sao?

Mạnh Dương bĩu môi, lui trở về.

Đúng lúc này, Trương Cương cầm thông báo chấm điểm hôm nay đi đến, khoát tay áo:
- Tốt lắm, đây là thông báo điểm ngày hôm qua, tôi sẽ không dán, mọi người thay phiên truyền nhau xem đi.

Mã Hiểu Lệ cướp tới, nhìn lướt qua, kinh ngạc nói:
- Ồ, Lý Tương, điểm của cô và Tiểu An giống nhau, đều là 5 điểm.

Lý Tương đón lấy nhìn lướt qua, đầu tiên là ngẩn, tiếp đó mặt cười đỏ lên, hiểu được đây là ý An Tại Đào. Cô đỏ mặt liếc An Tại Đào một cái, miệng thở dốc muốn nói gì cuối cùng lại không mở miệng.

- Ha ha, lúc đó chúng ta ngồi cùng nhau, phối hợp tốt lắm… Các chị, tôi đã nói với người của phòng biên tập, lúc đó hai người chúng ta cống hiến như nhau, không có chủ yếu và thứ yếu…
An Tại Đào cười ha ha, không quá mức để ý, tiếp tục cúi đầu viết bản thảo của hắn. Hôm nay phải tiếp tục làm một bài báo chiều sâu, viết về gái bán hoa Quyên Quyên.

Về phần điểm chấm đối với bài viết, cũng không phải hắn làm ra vẻ, chỉ có điều hắn cảm thấy hai người làm việc cùng nhau, cũng không nên vì chút tiền mà trở nên không thoái mái với nhau. Hơn nữa ấn tượng của hắn đối với Lý Tương rất tốt, cho dù kiếp này hay kiếp trước, cho nên liền nói trước cho người của phòng biên tập.

Mã Hiểu Lệ ở một bên nhìn thần thái hai người, thần sắc hơi cổ quái. Cô xem Lý Tương đỏ mặt, lại nhìn lướt qua An Tại Đào dựa bàn gõ phím, sắc mặt hơi đổi, hơi ghen mà nhỏ giọng nói một câu bên tai Lý Tương:
- Em gái, dường như Tiểu An coi trọng em rồi… Nhìn xem, tặng tiền thưởng tới tay cho em…

Sắc mặt Lý Tương đỏ ửng, nhẹ nhàng chà chân:
- Nói bừa, em đi đây, không nói lung tung với chị.





Đây đương nhiên là một hiểu lầm, An Tại Đào không để trong lòng, nhưng hắn lại cảm thấy ánh mắt Lý Tương nhìn hắn sau này ít nhiều hơi không thích hợp.

An Tại Đào viết một nửa bản thảo về Quyên Quyên, Trương Cương đột nhiên vọt vào, hô:
- Tiểu An, Đội hình sự Cục công an thành phố gọi điện tới, nói khách sạn Phú Thuận gần nhà ga phát sinh một vụ huyết án, một nam một nữ tử vong… Trong tay xác nữ nắm một cái túi, bên trên viết: Gửi phóng viên Báo Tân Hải Thần An Tại Đào, cậu nhanh chong qua xem. Đúng rồi, Lý Tương, cô cũng qua luôn, mang theo máy ảnh.

An Tại Đào nghe vậy giật mình trong lòng, tay gõ phím run run một hồi: Chẳng lẽ là Quyên Quyên?

An Tại Đào và Lý Tương vội vàng chạy qua.

Khách sạn nhỏ khá chính quy tên là Phú Thuận ở phía Bắc đối diện nhà ga, trong một gian phòng tiêu chuẩn tại lầu ba, một nam một nữ tử vong. Nam chết nằm ngửa, bụng bị đâm hai dao, vết máu dính đầy ga giường cao cấp; mà người nữ chết ngửa mặt, trên người không có bất luận vết thương gì, giống như uống thuốc độc bỏ mình.

Ngoài khách sạn cảnh sát bố trí đường cảnh giới, phóng viên truyền thông và quần chúng xem náo nhiệt vây đầy. An Tại Đào và Lý Tương đi qua, nói rõ thân phận với một cảnh sát. Cảnh sát vóc dáng cao cao kia mặt mày kinh ngạc liếc nhìn An Tại Đào, trầm giọng nói:
- Cậu chính là phóng viên Báo Tân Hải Thần An Tại Đào?

An Tại Đào cúi đầu nói:
- Là tôi.

Cảnh sát cầm bộ đàm nói vài câu, hai cảnh sát từ trên lầu xuống, dẫn An Tại Đào tới một bên.

====

Nữ chết quả nhiên là Quyên Quyên. Nhân viên phục vụ của khách sạn cung cấp một manh mối quan trọng với cảnh sát. Hôm qua khoảng 10h30 tối, đôi nam nữ này vào khách sạn. Ống quần của người đàn ông giắt vào trong tất, điều này đối với cư dân thành phố mà nói cực kỳ hiểm thấy, hẳn là nông dân… Hai người dùng giấy đăng ký kết hôn vào ở, còn chưa có rời phòng, mà giữa trưa ngày hôm nay, nhân viên phục vụ muốn quét dọn gian phòng, gõ cửa thế nào cũng không mở, lúc này mới dùng chìa khóa dự phòng mở cửa. Vừa mở cửa ra, thảm kịch huyết án đã xảy ra.

Đến tận đây, căn cứ chứng cứ chính xác và chắc chắn của nhân chứng và pháp y, cảnh sát đã đưa ra kết luận ban đầu: sau khi cặp vợ chồng này vào ở, bởi vì nguyên nhân nào đó, người phụ nữ giết người đàn ông sau đó tự sát. Xem từ tình huống người phụ nữ mang theo hung khí cùng với thuốc trừ sâu DDVP đã chuẩn bị tốt, xác nhận có ý định mưu sát.





An Tại Đào nhìn khuôn mặt quen thuộc mà xa lạ của Quyên Quyên, trong lòng lạnh lẽo một hồi.

Rõ ràng là một con người, chỉ như vậy đã không còn… Vì sao cô muốn giết chồng mình? Vì sao lại tự sát? An Tại Đào nhớ tới lúc ăn cơm cùng Quyên Quyên ngày hôm trước, thần sắc Quyên Quyên tuyệt vọng bi ai như có như không, trong lòng căng thẳng, trước mắt hoa đầu chóng mặt.

Hắn tỉ mỉ kể quan hệ giữa hắn và Quyên Quyên, cũng sao lời chứng, lúc này mới tiếp nhận một bọc nhỏ cảnh sát đã kiểm tra xét duyệt và chụp ảnh làm chứng cứ, tay run run mở cái bao được bao bọc cực kỳ chặt chẽ bằng báo cishis.

Trong bao có một phong thư, còn hai bản nhật kí màu hồng phấn. Thư là cho An Tại Đào, mà bản nhật kí là nhật kí hai năm qua của Quyên Quyên.

Thư đã được cảnh sát thẩm duyệt qua, đương nhiên, đây không phải bí mật gì. Phong thư này, xem như một lời trăn trối của Quyên Quyên, coi như là bản ghi chép nguyên nhân cô giết chồng. An Tại Đào run tay mở thư ra, lấy lại bình tĩnh đọc.

Lý Tương vẻ mặt phức tạp đứng bên cạnh hắn, cũng xem cùng. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK