An Tại Đào lái xe chạy như bay trên đường cái Yên Kinh nhộn nhịp, trên đường gọi điện cho hht, hẹn với cô cùng nhau ăn cơm trưa. Hạ Hiểu Tuyết để hắn đi Kentucky Fried Chicken mua vài cái Hamburg đưa tới building Long Đằng, cô quá bận công tác, buổi sáng vội tới chân không chạm đất, thật sự không có thời gian ra ngoài ăn cơm.
Mới bắt đầu SARS, Mạnh Cúc đi Đông Sơn quyên tặng cũng ở cùng An Tại Đào một thời gian ngắn, rốt cuộc như nguyện mà mang thai. Vì mang thai cũng vì tránh nghi ngờ, sau khi Mạnh Cúc xác định mình mang thai, ba cô gái thương lượng một chút, vẫn quyết định để Mạnh Cúc quay về Nam Dương nghỉ ngơi chờ sinh, để Lưu Ngạn ở bên đó với cô.
Bởi vậy, chuyện tình trong nước, chuyện lớn nhỏ của tập đoàn Long Đằng đều rơi trên người Hạ Hiểu Tuyết, cô sao có thể không bận? Chẳng qua, cũng may hình thức quản lý của tập đoàn Long Đằng cực kỳ tiên tiến, sớm xây dựng đội quản lý quy phạm hữu hiệu lực chấp hành rất mạnh, có việc không cần Hạ Hiểu Tuyết đích thân làm. Nếu không, công ty lớn như vậy, nghiệp vụ thị trường liên quan tới trong nước và toàn bộ Châu Á, Hạ Hiểu Tuyết thế nào cũng mệt tới hộc máu.
Mà cho dù là như vậy, trả qua suy xét thận trọng, Hạ Hiểu Tuyết vẫn để Quý Mộng Khiết tới tập đoàn Long Đằng, đảm nhiệm Thư ký Ban Giám đốc kiêm Phó Chủ tịch thường vụ chấp hành tập đoàn Long Đằng, mà tập đoàn An Hạ bên kia, thì cam kết trả lương cao mời Giám đốc tới kinh doanh.
Quý Mộng Khiết là tổ hợp của nhân tài quản lý xí nghiệp trình độ cao, vừa có tố chất chức nghiệp Giám đốc, và lý niệm đi trước, lại có sự điềm đạm, chắc chắn giỏi giang của lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước, làm trợ lý cho Hạ Hiểu Tuyết thật sự là thích hợp nhất.
Mà trên thực tế, trong một tháng Mạnh Cúc rời khỏi này, Quý Mộng Khiết đã chia sẻ một lượng công việc rất lớn với Hạ Hiểu Tuyết, sự vụ hằng ngày của cong ty trên cơ bản đều do Quý Mộng Khiết quản lý.
Khi đi qua một cửa hàng đồ ăn nhanh Kentucky Fried Chicken ở trên đường, An Tại Đào dừng xe mua Hamburg chân gà và coca cho Hạ Hiểu Tuyết. Thật ra An Tại Đào rất không thích loại đồ ăn nhanh ngoại quốc này, nhưng vợ mình thích ăn hắn cũng không có cách nào, đành phải tùy theo ý cô.
An Tại Đào mua hai phần, đang muốn tính tiền, Hạ Hiểu Tuyết lại gọi điện tới:
- Ông xã, anh cũng mua một phần tới đây cho Quý Tổng đi, cô ấy đang ở văn phòng của em, cũng chư ăn cơm, vừa lúc bọn em cùng ăn.
- Được, anh lập tức sẽ tới, bọn em chờ chút.
An Tại Đào cúp điện thoại, cười cười với cô bé Ketucky Fried Chicken khuôn mặt thanh tú trước mắt:
- Tiểu thư, phiền cô lấy thêm một phần, một Hamburd, một bao khoai, hai chân gà, một ly coca ướp lạnh, bọc lại cho tôi.
...
...
An Tại Đào mang theo ba phần Kentucky Fried Chicken rời cửa đang muốn lên xe rời đi, di động đột nhiên lại vang lên. Hắn nhíu mày, nhìn nhìn, là Lý Kiệt nhân vật số một tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn.
An Tại Đào tiến vào trong xe, đóng cửa lại, cất đồ ăn trong tay, lúc này mới tiếp điện thoại:
- Lý Kiệt... Có chuyện gì?
- Lãnh đạo cũ, tôi nghe người của Ban Tổ chức cán bộ nói, thành phố muốn đụng tới tôi, muốn tôi đi nhà máy bánh răng làm Bí thư Đảng ủy... ngài xem...
Nghe ra được trong giọng nói Lý Kiệt có bao nhiêu hốt hoảng bất an.
Tuy rằng nhà máy bánh răng Phòng Sơn cũng là doanh nghiệp nhà nước cấp huyện (xí nghiệp quốc hữu tầm trung loại hai), qua nhà máy bánh răng làm Bí thư Đảng ủy, cấp bậc Lý Kiệt không thay đổi, nhưng vấn đề là, mấy năm nay nhà máy bánh răng liên tục thua lỗ, như nào có thể so sánh với tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn mới thành lập giống như ánh mặt trời nhẹ nhàng chiếu xuống chứ?
Hơn nữa, nếu bước tiếp theo Năng Nguyên Phòng Sơn tiến thêm một bước làm lớn làm mạnh, không chừng Lý Kiệt còn có thể tiến thêm một bước, kiêm danh hiệu trợ lý Phó Chủ tịch thành phố, tuy rằng là chức ảo, nhưng sẽ nhận được chuẩn cấp Phó Giám đốc sở.
Trước mắt, Ban Tổ chức cán bộ còn không chính thức tìm Lý Kiệt nói chuyện, nhưng chờ tới lúc đó, hết thảy đều sẽ trở thành kết cục đã định. Lý Kiệt suy nghĩ mãi không kìm nổi chủ động gọi điện cho An Tại Đào, xem như thử đối mặt cầu cứu.
An Tại Đào trở lại tỉnh, lại từ tỉnh chạy đến Yên Kinh tạm giữ chức rèn luyện, điều này mang tới cho bên ngoài (chủ yếu là người trong quan trường Phòng Sơn) một loại ảo giác: An Tại Đào chẳng quan tâm hoặc căn bản không muốn liên quan tới những cấp dưới cũ ngày xưa...
Nhưng mà, An Tại Đào chung quy không phải người như vậy. Đối với đối thủ, hắn sẽ không nương tay chút nào, nhưng đối với đám cấp dưới cũ đi theo hắn, hắn vẫn không mạnh mẽ xuống tay được.
Mà An Tại Đào trước sau như một quen tính trước làm sau, cho nên trước khi rời Phòng Sơn, hắn đã sớm có chuẩn bị ứng đối nào đó. Nếu Tống Nghênh Xuân quả nhiên không “phân biệt tốt xấu” như thế, tay đâm sâu như vậy, ngay cả cán bộ một xí nghiệp cũng không buông tha, muốn thị uy với hắn, như vậy, An Tại Đào cũng tuyệt đối không để mặc cho người chém giết.
Nghe xong lời Lý Kiệt nói, An Tại Đào thản nhiên cười, chú ý chung quanh mà nói:
- Lý Kiệt, hạng mục thay đổi toàn bộ xe taxi, xe bus của thành phố trở thành ô tô gas tiến triển thế nào rồi?
Nghe An Tại Đào đột nhiên hỏi điều này, Lý Kiệt cúi đầu nói:
- Lãnh đạo, hạng mục này trên cơ bản đã tiến vào kết thúc... Thành phố cũng rất ủng hộ, tính đến trước mắt, năm trạm gas ô tô hiện đại hóa LPG chúng ta đầu tư xây dựng ở Đông Tây Nam Bắc Trung ương thành phố đều đã đưa vào hoạt động, toàn thành phố thay đổi hơn 8000 chiếc taxi, 124 xe bus... Dự tính đến cuối năm nay, tất cả xe taxi và xe bus thành phố sẽ thay đổi thành ô tô gas...
- Chuyện này tốt lắm...
An Tại Đào cười cười:
- Lý Kiệt, cậu nắm chặt hạng mục này, đồng thời tập trung tinh lực làm tốt công tác quản lý khống chế tập đoàn ---- đây bất kẻ đối với thành phố đối với tập đoàn hay đối với bản thân cậu, đều là chuyện tốt. Về phần những thứ khác, cậu không cần lo, không cần lãng phí thời gian và tĩnh lực vì một vài tin tức này... Cậu hiểu ý tôi chứ?
Giọng An Tại Đào chậm rãi, nhưng ý tứ ám chỉ hàm súc trong đó cũng rất rõ ràng. Lý Kiệt theo hắn lâu như vậy, hiểu rất rõ tính tình cùng với phong cách làm việc của hắn, nghe hắn nói vậy, Lý Kiệt dần dần yên lòng.
Nếu An Tại Đào nói như vậy, liền nói rằng hắn không có buông những người phía dưới như mình... Mà nếu An Tại Đào không buông cấp dưới cũ, ngay cả lúc này bị chuyển khỏi tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn, Lý Kiệt cũng không sợ hãi. Chỉ cần An Tại Đào trở về, bọn họ chung quy vẫn có một ngày Đông Sơn tái khởi, được mất nhất thời không tính là gì.
...
...
Thật ra ngay khi Lý Kiệt gọi điện cho An Tại Đào, Văn phòng UBND thành phố Phòng Sơn cũng nhận được điện thoại thông báo của Văn phòng UBND tỉnh: Hôm sau, trong ngày 24/9, Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh Trần Cận Nam muốn dẫn lãnh đạo các ban ngành liên quan của UBND tỉnh đến Phòng Sơn, chỉ tên muốn đi tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn khảo sát điều tra nghiên cứu, đề tài điều tra nghiên cứu là trong tiến trình đô thị hoa Năng Nguyên lợi dụng hạng mục mới khai phá bảo vệ môi trường.
Đông Phương Du nghe được tin tức này, âm thầm cười khổ trong lòng, biết An Tại Đào muốn làm trò, phản kích ngay mặt nào đó đối với Tống Nghênh Xuân. Nhưng cô vẫn không dám chậm trễ, khẩn trương gọi điện báo cáo Tống Nghênh Xuân Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK