Trong tiếng vỗ tay như sấm dậy, An Tại Đào bước xuống đài bắt tay mọi người nói lời cám ơn. Tuy trên mặt Tống Nghênh Xuân đầy vẻ tươi cười nhưng vẫn không che được sự miễn cưỡng và ánh mắt u ám.
An Tại Đào vờ như không thấy, cũng mỉm cười bắt tay Tống Nghênh Xuân.
Tống Nghênh Xuân mỉm cười:
- Chúc mừng đồng chí An Tại Đào. Hy vọng đồng chí công tác ở cương vị mới tiếp tục cố gắng vì công tác Đảng, công tâm đối nhân xử thế, không phụ lòng tin yêu của lãnh đạo Tỉnh ủy.
An Tại Đào cũng mỉm cười:
- Cám ơn Bí thư Tống.
An Tại Đào buông tay Tống Nghênh Xuân, bước đến trước mặt Đông Phương Du, mỉm cười bắt tay cô, theo bản năng hơi vuốt ve một chút, còn trong mắt đối phương thì hơi đỏ và mờ hơi nước
- Có thời gian thì về thăm thành phố.
Đông Phương Du nhẹ thở dài, khẽ nói:
- Phải chú ý giữ gìn sức khỏe.
An Tại Đào cũng chỉ cười, không nói gì thêm, nhưng Đông Phương Du lại đọc được trong mắt hắn sự kiên định rõ ràng.
Vì lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy yêu cầu An Tại Đào phải đến nhận chức ngay nên An Tại Đào phải hoàn thành việc chia tay trong tối nay, sáng mai rời Phòng Sơn đi nhậm chức.
Thời kỳ đặc thù, giải quyết sự việc một cách đặc biệt, trong thời gian ngắn nhất, Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy đã làm xong tất cả các thủ tục rời chức của An Tại Đào, đồng thời Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố cũng truyền đạt mệnh lệnh bổ nhiệm. Bổ nhiệm An Tại Đào và đề cử Lý Kiệt tiếp nhận chức vụ Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc tập đoàn Năng Nguyên.
Tuy không qua lại với An Tại Đào, nhưng nhân vật số một của một công ty, dù là một công ty trực thuộc Ủy ban nhân dân thành phố, cũng không lọt vào mắt của Bí thư Thành ủy Tống Nghênh Xuân. Vì thế, việc Lý Kiệt nhậm chức Tống Nghênh Xuân cũng không hỏi đến. Đông Phương Du chỉ cần ký duyệt, đã bỏ qua được rất nhiều trình tự không cần thiết. Trong nháy mắt, Lý Kiệt đã từ súng bắn chim thành pháo, từ cấp phó huyện lắc người một cái đã thành cấp Cục trưởng được quản lý bởi Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy. Vì Lý Kiệt làm nhân vật số một trong tập đoàn công ty của nhà nước, thật ra cũng có tư cách “giao lưu” với các cán bộ ban ngành cấp cục huyện. Tư cách này đối với Lý Kiệt mà nói, vô cùng quan trọng.
Bước tới một bước, dù cho tương lai chính trị không có tiền đồ thì làm nhân vật số một trong một tập đoàn, lợi ích kinh tế của anh ta cũng khấm khá.
Thật ra, nửa năm trước, Lý Kiệt làm Bí thư Đảng ủy kiêm Tổng giám đốc tập đoàn công ty rượu Quy Ninh. Tuy mới là một cán bộ cấp trưởng phòng, nhưng trong nửa năm, từ trưởng phòng vượt qua phó huyện, vượt qua ngưỡng cửa trưởng huyện thế này, e cũng đã là tốc độ leo thang trước nay chưa từng có.
Nếu không phải vì có An Tại Đào, nếu không phải vì giải quyết trong thời kỳ đặc biệt, không ai chú ý đến chi tiết lên chức này của Lý Kiệt, chỉ sợ rằng Lý Kiệt sẽ vấp phải sự phản đối của một ít lãnh đạo thành phố.
Hơi 6 giờ tối, Lý Kiệt và Tôn Chấn Lâm đồng thời nhận được điện thoại của An Tại Đào. Hơn 7 giờ rưỡi tối, tại phòng họp trung tâm của công ty, mở cuộc họp thành viên bộ máy tham gia cổ phần, các cán bộ trung tầng trở lên.
Cuộc họp khẩn cấp, các thành viên bộ máy công ty không kịp trở tay, công ty phải khẩn cấp bố trí lãnh đạo các phòng ban liên quan đến Ngân hàng Công thương lên thành phố. Không ai ngờ rằng An Tại Đào lại gấp như vậy, mà càng không ngờ lại là hôm nay.
Gần 7 giờ, An Tại Đào và Vương Lập, phó Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy cùng với một phó trưởng phòng nữa chạy tới công ty. Vương lập tìm Lý Kiệt để tiến hành các công việc như thường lệ.
An Tại Đào đi để mình tiếp nhận chức vụ số một ở công ty Năng Nguyên Phòng Sơn, Lý Kiệt cũng đã biết. Nhưng khi thật sự được bổ nhiệm, anh ta vẫn có chút bàng hoàng. Không ngờ An Tại Đào phải đi. Đi rất đột ngột, trước đó không chuẩn bị gì cả.
Trong phòng họp tiếng người ồn ào, nhưng cũng có nhiều người im lặng ngồi một góc, không nói chuyện với ai.
7 giờ 30, cửa nhỏ của phòng họp mở ra. An Tại Đào đi đầu, theo sau là phó trưởng Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy Vương Lập cùng với vài cán bộ khác của Ban Tổ chức cán bộ, cuối cùng mới đến Lý Kiệt.
Bộ máy thành viên công ty ngồi cùng với vài nhân vật trong công ty, ngồi cùng hàng dưới đài Chủ tịch. Theo thần sắc của An Tại Đào và các lãnh đạo trong Ban Tổ chức cán bộ, mọi người cũng mơ hồ đoán được một ít, nhưng cũng không dám xác định.
Trên đài Chủ tịch, chỉ có An Tại Đào và Vương Lập ngồi. An Tại Đào hiện đã là phó Chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy danh chánh ngôn thuận, quyền cao chức trọng, phó Chủ nhiệm thường trực giám sát chống tiêu cực tổ lãnh đạo văn phòng, cấp bậc cách Vương Lập khá xa, không cần khách sáo với y, cứ ngồi vào trước, Vương Lập mới mỉm cười ngồi xuống bên cạnh.
Các cán bộ khác trong Ban Tổ chức cán bộ cấp bậc kém quá xa, căn bản không dám lên ngồi trên đài Chủ tịch, bèn ngồi ngay ngắn với Lý Kiệt ở phía dưới.
Các thành viên bộ máy công ty Năng Nguyên Phòng Sơn cũng không xa lạ gì Vương Lập. Rất ít cán bộ trong Ban Tổ chức cán bộ mà các cán bộ phía dưới không biết. Thấy Vương Lập mỉm cười đầy nịnh bợ, còn An Tại Đào thì theo bản năng ngồi vào ghế trước, động tác tự nhiên rất nhỏ này khiến mọi người giật mình.
Dù cho An Tại Đào là trợ lý Chủ tịch thành phố nhưng cũng chỉ là một chức ảo, không có thực. Vương Lập làm phó Trưởng Ban Tổ chức cán bộ, không cần bợ nịnh như vậy với hắn. Hay là An Tại Đào được đề bạt làm phó Chủ tịch thành phố?
Dưới đài, phó giám đốc, phó Bí thư Lý Nhân Quý cũng không khỏi giật mình, nhìn kỹ An Tại Đào đang bình tĩnh ngồi trên đài Chủ tịch kia, dường như muốn tìm kiếm manh mối từ nét mặt hắn.
- Được rồi, các đồng chí, im lặng, chúng ta họp. Tối nay, đột nhiên triệu tập mọi người đến đây, mời đồng chí Vương lập, phó Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy đọc quyết định điều chỉnh bộ máy lãnh đạo công ty.
An Tại Đào khẽ mỉm cười, nói lớn.
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Vương Lập hơi cúi người:
- Sau đây tôi xin tuyên bố quyết định của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố về việc bổ nhiệm và miễn nhiệm điều chỉnh lãnh đạo công ty Năng Nguyên Phòng Sơn. Thành ủy quyết định miễn các chức vụ Bí thư Đảng ủy tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn, Chủ tịch thành phố sau khi nghiên cứu quyết định miễn chức Trợ lý Chủ tịch thành phố, chức Tổng giám đốc tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn, đề nghị tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn họp Ban giám đốc, miễn trừ chức vụ Chủ tịch Hội đồng quản trị của đồng chí An Tại Đào.
Vương Lập vừa dứt lời, dưới đài “ồ” lên một tiếng, âm thanh bàn tán xôn xao.
Không ngờ An Tại Đào lại bị miễn chức. Vì sao? Rất nhiều cán bộ trung tầng trong công ty ngồi đoán mò nhìn vẻ mặt An Tại Đào, trong lòng khá kích động.
Nói thật, nếu không có An Tại Đào, chắc chắn sẽ không có tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn hôm nay. Các cán bộ đang ngồi đó, sở dĩ còn có một cuộc sống sung túc thoải mái, đều nhờ An Tại Đào cả.
Dù sao, đối với tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn, An Tại Đào có công rất lớn. Còn đối với cán bộ công nhân viên chức ở Năng Nguyên Phòng Sơn, đại đa số mọi người đều cảm kích An Tại Đào.
Sau khi nói xong, Vương Lập cố ý dừng một chút, nghiêng đầu nhìn An Tại Đào cười nói:
- Chủ nhiệm An, xem ra anh bị Tỉnh ủy điều đi, các đồng chí trong công ty còn luyến tiếc.
An Tại Đào mỉm cười không nói.
Vương Lập lại hắng giọng, trầm giọng nói:
- Bổ nhiệm đồng chí Lý Kiệt, phó Bí thư Đảng ủy, phó Tổng giám đốc công ty Năng Nguyên Phòng Sơn làm Bí thư Đảng ủy, Tổng giám đốc công ty, kiêm Chủ tịch Hội đồng quản trị.
Việc miễn nhiệm An Tại Đào, Lý Kiệt nhậm chức cũng không ngoài dự kiến của mọi người. Lý Kiệt gần như là người nối nghiệp của An Tại Đào. Gần đây An Tại Đào để Lý Kiệt chủ trì rất nhiều công tác, trong lòng mọi người cũng đã sớm đoán được.
Vương Lập mỉm cười:
- Các đồng chí, sau đây tôi có vài câu có liên quan đến Chủ nhiệm An.
Vương Lập chỉ An Tại Đào:
- Chiều nay, Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy vừa mới đọc tuyên bố bổ nhiệm khẩn cấp của Bộ trưởng. Tỉnh ủy bổ nhiệm đồng chí An Tại Đào làm phó Chủ nhiệm văn phòng tỉnh ủy, chủ trì công tác phó chủ nhiệm tổ lãnh đạo giám sát chống tiêu cực. Xin mọi người nhiệt liệt vỗ tay, chúc mừng Chủ nhiệm An lên vị trí mới.
Phó Chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy, chủ trì thường trực tổ lãnh đạo giám sát chống tiêu cực! Các thành viên trong bộ máy công ty Năng Nguyên Phòng Sơn hít sâu một hơi, thầm nghĩ “thật hoành tráng”! Một phó chủ nhiệm văn phòng tỉnh ủy có chức có quyền còn lợi hại hơn cả một phó chủ tịch thành phố Phòng Sơn, còn giám sát chống tiêu cực trong khảo hạch cán bộ toàn tỉnh chẳng khác nào nắm Thượng phương bảo kiếm trong tay.
Tiếng vỗ tay như sấm chợt vang lên, trong ánh mắt hâm mộ và kính sợ của mọi người, An Tại Đào đứng dậy, cúi chào.
- Các đồng chí, hôm nay ngồi ở đây, tâm tư của tôi vô cùng phức tạp. Tuy thời gian tôi làm ở công ty còn chưa đến một năm, nhưng đối với tôi mà nói, giai đoạn công tác ở công ty này chính là dấu ấn không thể xóa nhòa. Tôi không thể quên, trong khoảng thời gian này, tôi cùng mọi người cùng cố gắng làm việc, phấn đấu gian khổ. Chúng ta đem một doanh nghiệp nhà nước sắp đóng cửa, thông qua việc thay đổi cơ cấu, tạo ra tăng trưởng. Tạo ra một công ty tập đoàn Năng Nguyên lớn mạnh, sản xuất than khí ga, sản xuất quá trình đốt cháy, nhiệt lượng thừa thì phát điện, cung ứng ga, khai thác bất động sản, quản lý và phát triển sự ngiệp cộng đồng…
- Tôi cũng rất tiếc phải rời khỏi công ty. Tôi vốn đang định ở lại công ty làm việc, tranh thủ đưa Năng Nguyên Phòng Sơn ra thị trường, thực hiện ý nguyện quy hoạch ban đầu của công ty chúng ta. Nhưng tôi là cán bộ của Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, tất cả phải phục tùng tổ chức.
- Dù thay đổi cương vị, công tác có điều chỉnh, nhưng tình cảm của tôi với Năng Nguyên Phòng Sơn không thay đổi. Sau này, hy vọng mọi người hết sức ủng hộ công tác của đồng chí Lý Kiệt, trên dưới đồng lòng, hăng hái công tác, cùng một mục tiêu cho tương lai của Năng Nguyên Phòng Sơn tốt đẹp hơn. Được rồi, tôi đã nói xong. Lúc này, công tác khẩn cấp, tôi lập tức phải lên tỉnh nhận chức, tôi mời đồng chí Lý Kiệt lên chủ trì hội nghị.
An Tại Đào nói xong, trong tiếng vỗ tay như sấm dậy, bắt tay với Vương Lập và Lý Kiệt, sau đó lần lượt bắt tay tất cả các thành viên bộ máy, lại bắt tay các cán bộ trung tầng đứng phía trước, sau đó mới cười, vẫy tay với mọi người, sải bước ra khỏi hội trường.
Vương Lập và Lý Kiệt cùng các thành viên trong bộ máy đều tiễn chân.
Bành Quân ngồi ở vị trí lái phụ, Hoàng Thao lái xe, chạy về nhà của An Tại Đào ở thành phố. Đêm nay An Tại Đào phải thu dọn mấy thứ, sáng mai rời khỏi Phòng Sơn. Dù sao, trong thời gian dài sắp tới, hắn cũng không thể quay lại Phòng Sơn.
Hoàng Thao cũng vậy, Bành Quân cũng vậy, vẻ mặt hai người rất trầm ngâm. An Tại Đào đột nhiên bị chuyển đi, người cảm thấy bất an nhất là họ.
Lãnh đạo đi rồi, chúng ta phải làm sao bây giờ
Vì sự việc đột ngột, An Tại Đào chưa kịp nói chuyện với Hoàng Thao và Bành Quân. Ngồi trong xe chính là cơ hội tốt.
An Tại Đào đắn đo một chút, cười nói:
- Anh Hoàng, Bành Quân, chuyện quá đột ngột, tôi cũng mới biết lúc trưa nay. Thế này đi, tôi nghĩ về công việc của hai người, tạm thời hai người cứ ở lại tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn, trực thuộc Ủy ban nhân dân thành phố. Tôi sẽ nói chuyện với phó Chủ tịch thành phố Lãnh, cho cô ấy chiếu cố một chút.
- Tôi lên tỉnh nhiều nhất là một năm sẽ quay về. Hai người cứ ở lại tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn. Bành Quân làm Chủ nhiệm ban đối ngoại. Hoàng Thao, anh tạm thời làm tài xế cho Tổng giám đốc Lý, hay là người khác lái cũng được, anh cứ được hưởng đãi ngộ của cán bộ trung tầng, tôi đã nói với Lý Kiệt rồi.
- Hai người yên tâm, nhiều nhất là một năm, tôi sẽ trở về. Nếu tôi không quay lại, cũng sẽ sắp xếp cho hai người một cương vị thích hợp. Hai người đã phục vụ tôi nhiều năm, tôi hiểu rõ chứ. Tôi tiếp xúc nhiều với hai người, tin rằng hai người cũng hiểu được tính cách của tôi.
Vào nhà, tuy nhà không sáng đèn, nhưng An Tại Đào vẫn cảm giác được Lãnh Mai.
Trong bóng đêm, một bóng dáng yểu điệu nồng nàn lướt tới. Hai người ôm hôn nồng nhiệt một phen. Sau lúc triền miên, Lãnh Mai đỏ mặt mặc quần áo vào, bắt đầu thu dọn vật dụng cho An Tại Đào.
- Đúng rồi Tiểu Đào, anh đi tỉnh rồi ở đâu? Có phòng ở chưa?
Lãnh Mai vừa sắp đồ đạc cho hắn vừa hỏi nhỏ.
An Tại Đào mỉm cười:
- Xem tình hình đã. Nếu không xong thì anh tạm thời ở nhà khách.
Lãnh Mai nhíu mày:
- Ở nhà khách bất tiện lắm. Nếu không thì cứ thuê nhà trọ đi. Thiên Nam có rất nhiều nhà trọ cho người độc thân, điều kiện cũng khá tốt.
An Tại Đào trầm ngâm:
- Để tính sau. Sáng mai anh tự lái xe lên Tỉnh ủy trước, xem tình hình rối quyết định sau.
7h sáng ngày 30 tháng 4, An Tại Đào tự mình lái xe rời khỏi Phòng Sơn, trên đường cao đốc, thẳng tới tỉnh thành Thiên Nam. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK