Sau đó, anh cười ha ha nói với Mễ Na: "Nhóm người đó là những người đã đe dọa cô ngày hôm qua phải không? Bây giờ tất cả họ đã xin lỗi cô rồi, chắc là cô không có gì nguy hiểm nữa!"
"Tôi không có gì nguy hiểm thì liên quan gì đến anh?"
Mễ Na đáp lại bằng một giọng rất lạnh lùng.
Mà Trương Phong thì rất khó hiểu khi nghe thấy giọng điệu của những lời Mễ Na nói với mình, anh cảm thấy Mễ Na nên có tâm trạng tốt vào lúc này mới phải.
"Vừa rồi anh trốn sau xe làm gì? Anh cho là những người này tới đây gây phiền phức cho tôi, cho nên sợ bị tôi liên lụy, đúng không?"
Mễ Na nhìn Trương Phong bằng ánh mắt khinh thường, bĩu môi nói.
Trương Phong nghe vậy, bấy giờ mới phản ứng lại, hóa ra là Mễ Na đã hiểu lầm mình.
Sở dĩ vừa rồi Trương Phong trốn sau xe là vì lo lắng Diệp Tiểu Long sẽ làm lộ thân phận của mình.
Nhưng trong mắt Mễ Na, anh đã trở thành một kẻ hèn nhát sợ bị liên lụy.
"Vừa rồi tôi không cố ý trốn..."
Trương Phong mở miệng giải thích.
Nhưng đúng lúc này, một chiếc BMW mini bất ngờ dừng bên đường.
"Cạch!"
Một âm thanh vang lên, cánh cửa của chiếc BMW mini bật mở.
Giám đốc bán nhà xinh đẹp gợi cảm Lưu Thần Vy bước ra từ chiếc BMW, đôi mắt đẹp quét một vòng, sau khi nhìn thấy Trương Phong, cô ta giẫm lên giày cao gót đi về phía Trương Phong.
Còn Trương Phong cau mày ngay sau khi nhìn thấy Lưu Thần Vy.
Mình vừa mới né được một Diệp Tiểu Long, lúc này lại có một Lưu Thần Vy đến?
"Xem ra bây giờ không có cách nào che giấu nữa rồi!"
Trương Phong biết dù bây giờ có trốn thì nhất định đã không còn kịp nữa.
Chỉ cần Lưu Thần Vy nói chuyện với mình, Mễ Na nhất định sẽ cảm giác được có gì đó không ổn, đến lúc đó Trương Phong cho dù muốn che giấu cũng không thể giấu được.
Tại lối vào của tiểu khu Nhã Hiên.
Sau khi Lưu Thần Vy ra khỏi BMW, cô ta đi thẳng đến chỗ của Trương Phong.
Trang phục của Lưu Thần Vy hôm nay vô cùng quyến rũ, mái tóc dài đen mượt dài đến thắt lưng buông hờ hững trên vai, thân hình nóng bỏng gợi cảm, đôi chân thon dài thẳng mượt tinh tế khiến người ta gần như không thể rời mắt.
Khuôn mặt với những đường nét hoàn hảo không trang điểm nhưng không tìm thấy bất kỳ khuyết điểm nào. Dáng người cao gầy, đầy đặn mê người, một bộ trang phục công sở làm tôn lên dáng người hoàn mỹ đáng tự hào.
Ngự tỷ gợi cảm vốn đã mang khí chất trưởng thành, Lưu Thần Vy trông càng quyến rũ hơn sau khi diện trang phục này.
Ngay cả một động tác ngẫu nhiên của cô ta cũng có khí chất quyến rũ mê người, khiến người ta mê đắm, khó có thể tự kiềm chế.
"Anh Trương!"
Lưu Thần Vy đi đến trước mặt Trương Phong, cô ta vẫy tay chào Trương Phong rất nhiệt tình.
Mễ Na nghe Lưu Thần Vy nói, một thoáng bối rối hiện lên trong mắt cô ấy.
Cô ấy không hiểu tại sao một người phụ nữ bước ra khỏi xe BMW lại gọi Trương Phong là anh Trương?
Trương Phong ngược lại là nhìn Lưu Thần Vy cười bất đắc dĩ, quay đầu nhẹ giọng nói với Mễ Na: "Bạn của tôi tới đón tôi rồi, tôi đi trước đây."
"Bạn của anh?"
Nhìn thấy Lưu Thần Vy gợi cảm và quyến rũ, Mễ Na càng có vẻ khó hiểu.
Mễ Na cũng là một cô gái, cô ấy có thể cảm giác được quần áo và phụ kiện của Lưu Thần Vy đều không hề rẻ, có lẽ chỉ một chiếc bông tai thôi cũng mua được một bộ quần áo của Trương Phong rồi.
Và làm thế nào mà một thằng nghèo như Trương Phong lại quen được một người phụ nữ như Lưu Thần Vy chứ?
"Ừ, bạn của tôi!"
Trương Phong khẽ gật đầu, cũng không có tâm trạng tiếp tục nói chuyện phiếm với Mễ Na, mà là trực tiếp đi tới chỗ của Lưu Thần Vy.
Mễ Na sững người tại chỗ, nhìn bóng lưng của Trương Phong với vẻ mặt khó hiểu, trong lòng cô ấy thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Trương Phong đi đến bên cạnh Lưu Thần Vy, nhẹ giọng nói với Lưu Thần Vy: "Chúng ta đi thôi!"
"Được thôi anh Trương."
Lưu Thần Vy khẽ gật đầu, sau đó quay đầu nhìn Mễ Na đang ở cách đó không xa, nhẹ giọng hỏi Trương Phong: "Anh Trương, cô gái xinh đẹp kia là bạn gái của anh sao?"
"Không…"
Trương Phong trực tiếp lắc đầu.
"Ồ!"
Lưu Thần Vy trầm ngâm gật đầu, ngay giây tiếp theo cô ta đã làm một hành động khiến Trương Phong và Mễ Na đều choáng váng.
Chỉ thấy Lưu Thần Vy giang tay phải ra và ôm lấy cánh tay Trương Phong một cách rất thân mật.
Trương Phong giật nảy mình trước hành động của Lưu Thần Vy, trong lúc nhất thời quên đẩy Lưu Thần Vy ra khỏi người mình.
Mà Lưu Thần Vy làm như vậy, thực ra, ý tứ cũng rất rõ ràng, đó là cố tình để Mễ Na nhìn thấy cảnh thân mật của mình với Trương Phong, để Mễ Na nghĩ rằng hai người họ là người yêu của nhau.
Mặc dù Trương Phong là một thằng nghèo trong mắt Mễ Na, nhưng Lưu Thần Vy lại biết rằng Trương Phong là cậu ấm siêu giàu có hàng đầu ở thành phố Giang Thành.
Chỉ cần cô ta có thể nắm chắc cơ hội này, ước mơ được gả vào nhà giàu của Lưu Thần Vy sẽ sớm thành hiện thực.
Được gả vào nhà hào phú và trở thành vợ nhà giàu là ước mơ mà Lưu Thần Vy đã theo đuổi trong nhiều năm.
Cho dù không có cách nào thật sự gả cho Trương Phong, cho dù là làm tình nhân của Trương Phong, cô ta cũng rất vui vẻ.
Nhưng Lưu Thần Vy biết rằng một cậu ấm siêu giàu hàng đầu như Trương Phong chắc chắn sẽ không thiếu phụ nữ xinh đẹp, những cô gái này chắc chắn đều có cùng ý tưởng với cô ta, mà Mễ Na này chắc là một trong số đó.
Vì vậy, những gì Lưu Thần Vy làm chỉ là để Mễ Na biết khó mà lui, giúp cô ta loại bỏ một đối thủ tiềm năng.
Hoàn toàn không biết trong lòng cô ấy đang nghĩ gì.
Mà khi Mễ Na nhìn thấy Trương Phong và Lưu Thần Vy thân mật như vậy thì một chút ngạc nhiên thoáng qua trong mắt cô ấy, sau đó là sự chán ghét vô tận.
"Không ngờ Trương Phong lại được phú bà bao nuôi. Thật sự là quá ghê tởm!"
Mễ Na đương nhiên không cho rằng Trương Phong và Lưu Thần Vy là bạn trai và bạn gái bình thường, cộng thêm Lưu Thần Vy gần ba mươi tuổi, ăn mặc rất sexy và trưởng thành, nên Mễ Na cho rằng Trương Phong đang được Lưu Thần Vy bao nuôi.
Trong mắt Mễ Na, đàn ông có thể được phụ nữ bao nuôi nói chung không phải là thứ gì tốt.
Vì vậy, sau khi Mễ Na thấp giọng mắng một câu liền trực tiếp quay người và đi về phía tiểu khu.
Mặt khác, Trương Phong thậm chí còn không biết cái nhìn của Mễ Na đối với anh vừa rồi, đã bị Lưu Thần Vy kéo vào trong chiếc BMW.
Lưu Thần Vy buông tay Trương Phong, ngồi vào ghế lái, khởi động xe.
Sau khi xe nổ máy, Lưu Thần Vy một tay nắm lấy vô lăng, tay kia vẽ những vòng tròn trên đôi chân bằng phẳng của mình, thỉnh thoảng còn nháy mắt với Trương Phong ở ghế phó lái.
"Anh Trương, người ta cảm thấy hôm nay anh rất đẹp trai đấy!"
Lưu Thần Vy liếm đôi môi kiều diễm ướt át của mình, nói với Trương Phong bằng một giọng điệu rất quyến rũ.
"Lần trước cô không nói như vậy!"
Trương Phong cạn lời đáp lại một câu.
Phải biết rằng khi Lưu Thần Vy gặp Trương Phong lần đầu tiên, cô ta đã trực tiếp coi Trương Phong thành người giao đồ ăn, thậm chí không muốn nói một lời với Trương Phong.
Nhưng vào lúc này, Lưu Thần Vy lại chủ động nắm lấy tay Trương Phong, trong lúc lái xe còn không ngừng nháy mắt với anh.
Không thể không nói sức mạnh của đồng tiền thật quá mạnh mẽ, mạnh đến mức nó có thể thay đổi ngay lập tức quan điểm của một người về bạn.
Mặc dù Lưu Thần Vy là một người phụ nữ vô cùng gợi cảm và quyến rũ, lại tràn đầy khí chất.
Nhưng Trương Phong hoàn toàn không có hứng thú với một người phụ nữ như vậy, bởi vì anh cảm thấy lý do khiến Lưu Thần Vy đối xử với anh như thế chỉ là vì tiền của anh thôi.
"Uầy, lần trước không phải người ta nhìn lầm thôi sao!"
Lưu Thần Vy phả hơi về phía Trương Phong, sau đó duỗi thẳng hai đôi chân trắng nõn gợi cảm dưới lớp váy ngắn cũn cỡn của cô ta, tạo ra một tư thế vô cùng khiêu khích.