Mục lục
Tôi Trúng Số Rồi! - Phong Bất Tiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tốt nhất là anh mau quỳ xuống xin lỗi đi, có lẽ tâm trạng tôi tốt tôi sẽ bỏ qua cho anh, nếu không bây giờ tôi sẽ đi gọi giám đốc đến đây để khai trừ anh!”

Cô gái đẹp nhỏ tuổi chống hai tay ở eo, vô cùng đắc ý nói với Trương Phong.

“Cô muốn bảo giám đốc khai trừ tôi thì cứ khai trừ, dù sao tôi cũng không phải nhân viên ở chỗ này!”

Trương Phong bình tĩnh trả lời một câu.

“Ha ha!”

Cô gái đẹp nhỏ tuổi lạnh lùng cười một tiếng rồi nói: “Đã đến lúc này rồi mà anh còn giả bộ với tôi hả? Anh không phải nhân viên ở chỗ này không lẽ là khách hàng sao?”

“Trương Phong, anh nghĩ tôi không biết anh đang làm gì sao? Hôm qua ở Đại học Giang Thành Đỗ Tử Hàn đã nói cho tôi biết rồi, anh là một tên nghèo khso đi giao đồ ăn!”

Trương Phong không có tâm trạng tiếp tục nói nhảm với cô ấy, anh quay người muốn rời đi.

“Tôi cho anh đi chưa?”

Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi nắm lấy Trương Phong, cô ấy nói tiếp: “Trương Phong, khó khăn lắm anh mới tìm thấy công việc ở đây nhỉ? Chí ít thì cũng kiếm được nhiều tiền hơn đi giao đồ ăn, vả lại còn có mặt mũi hơn chút, không lẽ anh thật sự muốn từ bỏ công việc này hay sao?”

“Phiền cô bỏ tay tôi ra, tôi không phải là nhân viên ở chỗ này, vả lại chuyện ngày hôm qua tôi cũng đã xin lỗi cô rồi, sao cô cứ đuổi theo tôi không buông vậy?”


Trương Phong sốt ruột nói với cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi.

Tuy rằng bất luận thân hình hay nhan sắc của cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi đang đứng ở trước mặt đều thuộc hàng cực phẩm, nhưng chỉ có tính cách này khiến người ta không thể chịu nổi, cho nên Trương Phong mới không có hảo cảm với cô ấy.

“Anh vẫn còn giả bộ với tôi hả, tôi thấy anh không thấy quan tài không đổ lệ mà!”

Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi vừa nói vừa móc điện thoại ra để gọi điện thoại.

“Alo, có phải làm giám đốc Tôn không?” Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi cau mày hỏi.”

“Cô Lâm, cô có chuyện gì không?”

“Có một nhân viên ở nhà hàng các anh muốn cưỡng bức tôi, anh mau đến khai trừ người này đi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát đó!” Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi ngang ngược không nói đạo lý nói.

“Cô Lâm à cô đừng tức giận, bây giờ tôi qua đó ngay!”

Nếu như chuyện nhân viên cưỡng hiếp khách hàng này mà truyền ra bên ngoài thì đó chính là đòn công kích chí mạng đối với nhà hàng Tân Thế Kỷ!

Bởi vậy nên người giám đốc kia mới căng thẳng trả lời.

“Ở bên phía nhà vệ sinh này, anh mau đến đi!”

Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi bình tĩnh nói một câu rồi cúp máy.

“Lát nữa giám đốc Tôn đến đây rồi, tôi xem anh làm như thế nào!”

Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi nắm chặt lấy áo của Trương Phong, cô ấy đắc chí nói.

“Khi nãy tôi đã nói với cô rồi, tôi không phải nhân viên ở chỗ này, cô có gọi giám đốc đến đây cũng vô dụng!” Trương Phong bất lực nói.

“Hứ! Tôi thấy anh chột dạ rồi đó!”

Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi cười cười rồi nói: “Nếu như bây giờ anh quỳ xuống xin lỗi tôi thì tôi sẽ tha cho anh một lần, nếu không thì… anh cứ ngồi đợi bị khai trừ đi!”

Trương Phong nhìn cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi trước mặt, anh do dự một hồi sau đó thấp giọng nói: “Được, vậy cứ đợi giám đốc đến đi!”

“Anh…”

Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi không ngờ đã đến nước này rồi mà Trương Phong vẫn còn dám cứng đầu như vậy.

Sau khi do dự một hồi, cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi cũng không nói gì tiếp, vả lại đợi giám đốc nhà hàng đến xử lý Trương Phong.

Không lâu sau, giám đốc Tôn của nhà hàng Tân Thế Kỷ đã dẫn bảy tám người bảo vệ đến chỗ của Trương Phong và cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi.

Một đám người đông đúc trong phút chốc đã thu hút sự chú ý của mọi người.

“Cô Lâm, cô không sao chứ?”

Giám đốc Tôn chạy đến bên cạnh cô gái đẹp nhỏ tuổi căng thẳng nói.

“Nhân viên này của nhà hàng các anh khi nãy đã cố ý vẩy nước lên mặt tôi, giám đốc Tôn, anh mau khai trừ anh ta cho tôi!”

Cô gái xinh đẹp trẻ tuổi nhìn thấy khách trong nhà hàng đều đang nhìn sang bên này, cô ấy cũng ngại không dám nói Trương Phong muốn cưỡng bức mình, bởi vậy nên tìm cái các khác.

Sau khi giám đốc Tôn nghe cô gái xinh đẹp trẻ tuổi nói vậy thì nhanh chóng quay Đấu Sang nhìn Trương Phong, trong mắt anh ta có chút nghi ngờ.

“Giám đốc Tôn, anh còn ngây ra đó làm gì? Mau khai trừ người này cho tôi!”

Cô gái xinh đẹp trẻ tuổi thấy giám đốc Tôn vẫn đứng yên tại chỗ, rất lâu vẫn không nói chuyện, nên cô ấy lập tức tức giận.

“Cô Lâm à, cô… cô nhận nhầm người rồi, người này không phải nhân viên của nhà hàng chúng tôi!”

Giám đốc Tôn bất lực nhìn sang Cô gái xinh đẹp trẻ tuổi nói.

“Anh ta không phải nhân viên ở nhà hàng của các anh sao?”

Sau khi cô gái xinh đẹp trẻ tuổi nghe vậy thì không khỏi ngẩn người, cô ấy vô cùng ngạc nhiên.

“Tôi đã nói với cô rồi, tôi đến đây để ăn cơm vậy mà cô không tin!”

Trương Phong bất lực trả lời một câu.

Cô gái xinh đẹp trẻ tuổi giận đến đỏ mặt, cô ấy nghiến răng tức giận nói: “Giám đốc Tôn, cứ coi như đây không phải là nhân viên của nhà hàng Tân Thế Kỷ các anh, anh cũng không thể đuổi anh ta ra ngoài cho tôi hay sao?”

“Cô Lâm à, không phải bây giờ cô đang làm khó tôi hay sao? Hai người đều là khách của nhà hàng, sao tôi lại đuổi khách đi được chứ?” Giám đốc Tôn khó xử nói.

“Anh!”

Sau khi cô gái xinh đẹp trẻ tuổi nghe giám đốc Tôn nói vậy thì ngẩn người, vẻ mặt cô ấy vô cùng phẫn nộ.

“Tiểu Mạn, xảy ra chuyện gì vậy?”

Chính vào lúc này có một giọng nói ngọt ngào đoan trang từ trong đám người truyền đến.

Khi mọi người nghe thấy giọng nói này thì quay đầu lại nhìn, Trương Phong quay đầu lại theo bản năng.

Sau khi Trương Phong nhìn thấy cô gái này thì anh đột nhiên ngẩng người, anh vô cùng ngạc nhiên.Tuy rằng trong trường đại học có rất nhiều cô gái đẹp, nhưng Trương Phong cảm thấy khi đặt các nữ sinh trong trường trước mặt cô gái đẹp này, đúng là không thể sánh bằng.

Cho dù có là hai người Trần Văn Văn và Diệp Mị cũng không thể so kè vẻ đẹp với cô gái này.

Cô ấy đang mặc một chiếc váy ngắn chuyên nghiệp màu đen, đôi chân thon dài được quấn chặt bởi đôi tất, thân hình rất cao ráo, trông rất đầy đặn hấp dẫn.

Trương Phong nhìn đến đờ người ra, ánh mắt anh nóng rực.

Anh cảm thấy cô gái xinh đẹp như vậy chỉ xuất hiện ở trong các bộ phim truyền hình, nhưng bây giờ lại nhìn thấy ngoài đời thực, anh thấy có chút không thật lắm.

Trương Phong nghĩ mãi vẫn không hiểu, ở ngoài xã hội thực tế này sao lại có cô gái xinh đẹp tuyệt trần đến vậy?

Cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp ngồi trong phòng bao một lúc lâu vẫn không thấy cô gái đẹp trẻ tuổi quay lại, cô ấy có hơi lo lắng nên đi ra ngoài xem.

Không ngờ khi cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp vừa đi ra khỏi phòng bao thì thấy cô gái đẹp trẻ tuổi đang xảy ra xung đột với Trương Phong.

“Tiểu Mạn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp quay đầu lại nhìn Trương Phong rồi cau mày hỏi.

“Chị họ, khi nãy tên khốn nạn này ăn hiếp em!”

Cô gái xinh đẹp trẻ tuổi thấy cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp chạy ra thì lập tức nức nở nói.

“Anh ta bắt nạt em như thế nào?”

Cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp ngẩn người một hồi rồi hỏi.

“Anh ta vẩy nước lên mặt của em!”

Cô gái xinh đẹp trẻ tuổi đáng thương nói.

Cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp lại quay đầu lại nhìn Trương Phong thêm một lần, sau đó khẽ nói: “Tiểu Mạn, chị thấy có lẽ anh ta cũng không cố ý đâu, hay là thôi đi vậy!”

Trương Phong nghe cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp nói vậy thì mắt anh liền sáng lên, anh cảm thấy cái cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp này hiểu chuyện hơn cô gái xinh đẹp trẻ tuổi kia nhiều.

“Chị họ à, chị không biết đâu, người này không cố ý đâu!”

Sau khi cô gái xinh đẹp trẻ tuổi nghe vậy thì nhanh chóng hét một tiếng.


“Sau em biết anh ta không cố ý chứ?”


Cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp hiểu rõ tính tình em gái họ của mình, cô ấy khẽ nở nụ cười mỉm mê người, tất cả những người có mặt lúc đó bao gồm cả Trương Phong đều nhìn đến ngẩn người.


Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi do dự một hồi rồi đi đến trước mặt cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp, ghé sát bên tai cô ấy nói mấy câu.


Sau khi cô gái đẹp mặc đồ chuyên nghiệp gnhe cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi nói chuyện xong thì ánh mắt cô ấy bỗng trở nên kỳ lạ, nhưng cô ấy lại không nói gì thêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK