Mục lục
Tôi Trúng Số Rồi! - Phong Bất Tiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cô mau ngừng xe lại!"

Trương Phong chứng kiến cảnh tượng này thì vội vàng nói với Lưu Thần Vi.

"Cậu Trương, sao thế?"

Lưu Thần Vi sửng sốt, rồi nhanh chóng đạp phanh, nghi ngờ nhìn Trương Phong.

Trương Phong cũng không giải thích với cô ta, mà dứt khoát mở cửa xe, chạy về phía khách sạn.

Mễ Na và Hoàng Phong đang đứng trước cửa khách sạn, Trương Phong biết Hoàng Phong tiếp cận Mễ Na chỉ để lừa cô ấy thuê phòng.

Nhưng anh hoàn toàn không ngờ rằng, Hoàng Phong lại hành động nhanh như vậy, hôm nay vừa mới tỏ tình đã dẫn Mễ Na đi thuê phòng rồi.

Hơn nữa từ dáng vẻ của Mễ Na, Trương Phong có thể cảm nhận được Mễ Na không hề tự nguyện đi thuê phòng cùng Hoàng Phong.

"Cậu Trương, anh đi đâu vậy?"

Lưu Thần Vi thấy Trương Phong bước xuống xe thì vội vàng lớn tiếng hỏi.

"Tôi đi cứu người."

Trương Phong mặt không cảm xúc đáp.

Lúc này, Lưu Thần Vi cũng đã nhìn thấy Mễ Na và Hoàng Phong ở trước cửa khách sạn.

Cô ta vội vàng kéo Trương Phong lại, vẻ mặt kích động nói: "Cậu Trương, anh bị điên rồi à? Chẳng lẽ anh đã quên mất, trước đó bọn họ đã đối xử với anh như thế nào sao? Nếu bây giờ anh đi qua đó, chắc chắn người ta sẽ nói anh quản việc không đâu, anh cần gì phải tự mình chuốc lấy khổ thế?"

"..."

Trương Phong nghe Lưu Thần Vi nói thế thì nhất thời sửng sốt, trong lòng không nhịn được vang vọng những lời mà Mễ Na từng nói với mình.



Nhưng sau khi do dự hai giây, Trương Phong cảm thấy mình vẫn không thể trơ mắt đứng nhìn Mễ Na bị người khác lừa lên giường như vậy.

Thế là anh dứt khoát lao qua đường, chạy vào trong khách sạn.

"Cậu Trương, anh cần gì phải khổ như thế?"

Lưu Thần Vi cực kỳ bất đắc dĩ nói.

Đợi đến khi Trương Phong chạy vào khách sạn, anh phát hiện Hoàng Phong đã kéo Mễ Na đến cửa thang máy, đang chuẩn bị đi vào trong.

Chứng kiến cảnh tượng này, Trương Phong cũng không kịp suy nghĩ gì nhiều, mà dứt khoát lao đến.

“Bốp!”

Trương Phong đấm thẳng vào mặt Hoàng Phong, khiến anh ta choáng váng, lảo đảo lùi về sau mấy bước mới vịn vào tường đứng vững lại.

"Trương... Trương Phong?"

Mễ Na mở to đôi mắt đang ngấn nước, nhìn Trương Phong từ trên trời rơi xuống, vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ.

"Tôi không đến muộn chứ?"

Trương Phong quay đầu lại nhìn Mễ Na, giọng điệu bình tĩnh hỏi.

Mễ Na nghe xong thì vành mắt nhất thời ươn ướt, nước mắt cứ thế tuôn rơi.

Bây giờ trong lòng cô ấy đang rất hối hận, bởi vì ban đầu mình đã không nghe lời Trương Phong, cho dù cô ấy chỉ nghe anh khuyên một câu, cũng sẽ không xảy ra chuyện như ngày hôm nay.

Hơn nữa cô ấy còn nói ra nhiều lời quá đáng với Trương Phong như vậy, thế mà bây giờ Trương Phong vẫn có thể đứng ra giúp đỡ mình, Mễ Na cảm thấy trước kia mình thật sự rất quá đáng.

"Tên kia, tôi khuyên anh tốt nhất đừng nên lo chuyện bao đồng."

Hoàng Phong trừng mắt quát Trương Phong.

"Tao phải quản tên cặn bã như mày."

Trương Phong khẽ gầm một tiếng, rồi lao thẳng về phía Hoàng Phong.

Hoàng Phong và Trương Phong nhanh chóng lao vào đánh nhau.

Bởi vì quanh năm đi giao đồ ăn, nên sức của Trương Phong mạnh hơn Hoàng Phong rất nhiều, anh dứt khoát đè Hoàng Phong xuống sàn, vung từng cú đấm vào mặt Hoàng Phong.

Đầu của Hoàng Phong giống như quả bóng bowling, liên tục đập xuống sàn, phát ra tiếng bịch bịch.

Bây giờ Trương Phong đã trút ra hết cơn giận mà mình kìm nén trong lòng.

Nhưng lúc Mễ Na cảm thấy Trương Phong đã chiếm thế thượng phong, mình cũng có thể thoát khỏi nguy hiểm thì một đám người lại lao vào cửa khách sạn.

Sau khi Mễ Na nhìn thấy người đàn ông cầm đầu thì nhất thời chết lặng.



Bởi vì người cầm đầu chính là cậu Diệp Giang Thành của phòng livestream Đấu Sa.

Ban nãy Diệp Tiểu Long cũng tình cờ đi ngang qua đây, phát hiện có người đang đánh nhau ở trong khách sạn.

Do đó mới đi vào trong xem náo nhiệt, ai dè người đánh nhau lại là Trương Phong, nên tôi vội vàng xông vào đây.

"Trương Phong, anh đừng đánh nữa, chúng ta mau chạy thôi."

Mễ Na vươn tay kéo áo của Trương Phong, giọng điệu kích động nói.

Trương Phong nghe vậy thì không nhịn được liếc nhìn Mễ Na, hờ hững nói: "Chạy ư? Tại sao chúng ta phải chạy?"

"Diệp Tiểu Long dẫn người đến rồi, chắc chắn bọn họ là cứu viện do Hoàng Phong gọi tới, chúng ta mau chạy thôi."

Mễ Na cực kỳ căng thẳng đáp.

"Diệp Tiểu Long ư?"

Trương Phong nghe thấy cái tên này thì không khỏi ngẩn người.

“Đúng vậy, ban đầu vì Hoàng Phong đã giúp đỡ tôi, nên Diệp Tiểu Long mới chủ động đến nhà xin lỗi tôi. Chắc chắn bọn họ là cùng một phe, chúng ta mau chạy thôi.” Mễ Na vừa nói vừa kéo Trương Phong định chạy ra ngoài khách sạn.

Dù gì bây giờ Mễ Na cũng cho rằng Hoàng Phong chính là Ỷ Lan Thính Phong, cũng chính là Hoàng Phong đã tìm được Diệp Tiểu Long, nên Diệp Tiểu Long mới chủ động đến nhà xin lỗi mình.

Bây giờ Diệp Tiểu Long dẫn người xông vào, chắc chắn là do Hoàng Phong gọi tới.

Nhưng Mễ Na lại không hề hay biết, Diệp Tiểu Long hoàn toàn không quen biết Hoàng Phong, mà mọi chuyện đều do Trương Phong làm ra.

Mễ Na căng thẳng kéo Trương Phong định chạy ra ngoài, nhưng lại phát hiện Trương Phong hoàn toàn không nhúc nhích, mà chỉ đứng im tại chỗ không hề có ý định rời đi.

"Trương Phong, anh còn đứng ngây ra đó làm gì? Chúng ta mau chạy thôi." Mễ Na kích động hô lên.

"Chúng ta không cần phải chạy."

Trương Phong khẽ đáp.

"Bọn họ cùng một phe với Hoàng Phong, anh..."

Mễ Na còn chưa kịp nói hết, chỉ thấy Diệp Tiểu Long đi thẳng đến trước mặt Trương Phong, cúi gập người, giọng điệu vô cùng cung kính nói: "Cậu Trương, anh có cần tôi giúp gì không?"

"Anh hãy giúp tôi đánh chết anh ta."

Trương Phong chỉ vào Hoàng Phong ở bên cạnh, giọng điệu bình tĩnh nói.

Nghe thấy lời căn dặn của Trương Phong, Diệp Tiểu Long chẳng thèm nghĩ ngợi, dẫn người đến thẳng chỗ của Hoàng Phong.

Hoàng Phong nhìn thấy nhiều người như vậy đi về phía mình, ánh mắt lóe lên tia tuyệt vọng.



Mễ Na nghe thấy đoạn đối thoại giữa Trương Phong và Diệp Tiểu Long thì tiếp tục trợn mắt há mồm, ánh mắt hiện lên tia khiếp sợ sâu sắc.

"Chẳng lẽ... Chẳng lẽ đám người này là do Trương Phong gọi tới ư?"

Mễ Na run rẩy nói.

Đám người Diệp Tiểu Long nghe thấy mệnh lệnh của Trương Phong thì hoàn toàn không do dự, lao thẳng đến chỗ của Hoàng Phong.

"Mấy người…"

Hoàng Phong nhìn thấy nhiều người lao đến như vậy thì theo bản năng mở miệng định nói gì đó.

Nhưng Diệp Tiểu Long hoàn toàn không cho Hoàng Phong cơ hội này, mà dứt khoát đá vào mặt Hoàng Phong.

Rồi đám người bắt đầu vây quanh, đấm đá Hoàng Phong một trận.

Bây giờ gương mặt vốn đẹp trai của Hoàng Phong đã bị đám người Diệp Tiểu Long đấm đá đến mức máu thịt be bét, vô cùng thê thảm.


Mễ Na đứng ngơ ngác bên cạnh Trương Phong, vẻ mặt vô cùng khó hiểu, bởi vì cô ấy thật sự không hiểu, rốt cuộc chuyện này là sao?


Trong mắt Mễ Na, trước đây Diệp Tiểu Long luôn quấy rối mình, muốn mình gia nhập vào hội livestream của anh ta, sau đó vì Hoàng Phong đã tìm người giải quyết vụ này, nên Diệp Tiểu Long mới chủ động tìm đến nhà để xin lỗi mình.


Hơn nữa từ thái độ xin lỗi mà Diệp Tiểu Long đối với mình vào hôm đó có thể thấy, lẽ ra Diệp Tiểu Long phải cực kỳ cung kính Hoàng Phong mới phải.


Nhưng bây giờ, dường như Diệp Tiểu Long chẳng hề quen biết Hoàng Phong, ngược lại còn ra tay đánh anh ta.


Còn Trương Phong thoạt nhìn có vẻ bình thường, nhưng anh ta lại cực kỳ kính nể anh.


"Chẳng lẽ trước đây người giúp mình không phải là Hoàng Phong? Mà là Trương Phong ư?"


Đúng lúc này, trong lòng Mễ Na đột nhiên bỗng nảy ra suy nghĩ táo bạo, cô không nhịn được quay đầu nhìn Trương Phong ở bên cạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK