Khi Trương Phong nhìn thấy Hàn Tuyết Nghiên thật sự sẽ ngủ với mình, anh theo bản năng cảm thấy sợ hãi và bất lực hét lên.
“Tại sao? Cậu chê tôi cho cậu ít tiền à?”
Hàn Tuyết Nghiên nhìn Trương Phong và hỏi với vẻ mặt khó hiểu.
“Không phải chuyện tiền bạc!”
Trương Phong trầm giọng đáp.
Mặc dù Hàn Tuyết Nghiên rất xinh đẹp và dáng người rất hấp dẫn, nhưng Trương Phong không muốn có quan hệ với Hàn Tuyết Nghiên, lại còn khiến cô ta có thai, vì vậy Trương Phong quay người rời đi.
“Nếu không phải chuyện tiền bạc, sao cậu không ngủ với tôi? Trương Phong, hay là cậu không làm được, đúng không?”
Hàn Tuyết Nghiên thực sự không hiểu tại sao Trương Phong lại không chịu lên giường với cô ta.
Theo lý mà nói, Trương Phong rất nghèo, cô ta đã cho anh nhiều tiền như vậy, Hàn Tuyết Nghiên cũng đẹp, hoàn toàn không có lý do gì để một kẻ nghèo hèn như Trương Phong từ chối mới phải.
Cậu không làm được phải không?
Sau khi Trương Phong nghe những lời này của Hàn Tuyết Nghiên, anh sững người tại chỗ.
Là đàn ông, điều họ sợ nhất là khi nghe người khác nói mình “không làm được”, chưa nói đến việc bị một phụ nữ xinh đẹp nói như vậy.
“Sao tôi lại không làm được chứ? Tôi rất khỏe đó!”
Trương Phong quay đầu lại và hét vào mặt Hàn Tuyết Nghiên.
“Nếu cậu rất khoẻ, vậy tại sao lại không chịu ngủ với tôi, chẳng lẽ tôi không đủ xinh đẹp sao? Rốt cuộc cậu có phải là đàn ông không vậy?”
Hàn Tuyết Nghiên ngồi trên ghế sô pha, bắt chéo chân trong tư thế rất quyến rũ, và nói với Trương Phong bằng một giọng điệu khiêu khích.
“…”
Nghe được lời này của Hàn Tuyết Nghiên, Trương Phong do dự hai giây, sau đó đi thẳng tới chỗ của cô ta.
“Hôm nay tôi sẽ cho chị biết, rốt cuộc tôi có phải là đàn ông hay không!”
Trương Phong tức giận gầm lên, sau đó vươn tay ôm Hàn Tuyết Nghiên, xoay người đi về phía phòng ngủ.
Từ khi Trương Phong được thừa kế tài sản, những cám dỗ xung quanh anh cũng dần tăng lên.
Cho dù đó là một ngự tỷ gợi cảm như Lưu Thần Vy hay một nữ sinh trong sáng thanh thuần như Tiết Vũ Nhu và Diệp Mị.
Chỉ cần Trương Phong gọi điện thoại cho mấy người này, bọn họ sẽ lập tức tắm rửa sạch sẽ, ngoan ngoãn dâng tới tận cửa.
Nhưng Trương Phong chưa bao giờ làm điều này, bởi vì anh cảm thấy lần đầu tiên của mình phải tìm một người phụ nữ yêu anh thật lòng, không phải một người phụ nữ ham tiền.
Nếu Trương Phong thực sự có quan hệ với những người phụ đó, thì anh và họ cũng có gì khác biệt chứ?
Hơn nữa, vì Lâm Phỉ Nhi, trong lòng Trương Phong vẫn hơi e dè.
Mặc dù Lâm Phỉ Nhi miễn cưỡng thừa nhận Trương Phong là chồng chưa cưới của cô ta, nhưng Trương Phong vẫn luôn muốn theo đuổi Lâm Phỉ Nhi, bởi vì anh cảm thấy nếu mình đã đồng ý cưới cô ta thì phải có trách nhiệm với người phụ nữ này!
Nhưng những gì Hàn Tuyết Nghiên nói vừa rồi hoàn toàn khiến Trương Phong tức giận.
Đàn ông có tiền để làm gì?
Không phải để có thể tuỳ ý buông thả hay sao?
Hơn nữa, một người phụ nữ như Hàn Tuyết Nghiên có thể nói là một vẻ đẹp tuyệt trần hiếm có trong thế kỷ, Trương Phong cảm thấy mình không có gì bất lợi khi ngủ với một người phụ nữ như vậy, vừa rồi chẳng qua là do anh đang kìm nén dục vọng trong lòng mà thôi.
Nhưng những gì Hàn Tuyết Nghiên nói với Trương Phong vừa rồi hoàn toàn thổi bùng ngọn lửa tức giận trong lòng anh.
Hàn Tuyết Nghiên không biết thân phận của Trương Phong, cho nên cho dù có quan hệ với cô ta, Trương Phong cũng sẽ không chịu trách nhiệm, hơn nữa lại còn nhận được một tỷ hai tiền mặt, đây quả thực là món hời lớn cho Trương Phong.
Chính vì vậy mà Trương Phong đột nhiên thay đổi quyết định.
Trương Phong vì cơ thể của Hàn Tuyết Nghiên, còn Hàn Tuyết Nghiên để giải quyết những rắc rối của chính mình, hai người họ chỉ có được những gì họ cần.
Sau khi xong việc thì không quấy rầy lẫn nhau, Trương Phong cảm thấy được chính mình cũng không có gì thiệt thòi.
Khi Hàn Tuyết Nghiên phát hiện mình bị Trương Phong ôm, một tia lo lắng thoáng hiện trong đôi mắt xinh đẹp, nhưng rất nhanh ánh mắt của cô ta đã trở nên kiên định, bởi vì cô ta biết bây giờ chỉ cần ngủ với Trương Phong thì mọi vấn đề đều có thể giải quyết!
Một lúc sau, Trương Phong bế Hàn Tuyết Nghiên vào phòng ngủ, ném cô lên giường, sau đó bắt đầu cởi quần áo.
Hàn Tuyết Nghiên nằm trên giường, nhịp tim đập loạn, khuôn mặt xinh xắn ửng hồng như bị chảy máu.
Từ nhỏ đến giờ cô ta chưa từng tiếp xúc thân mật với người khác giới, bây giờ phải làm loại chuyện đó với một người đàn ông, đương nhiên cô ta rất căng thẳng.
Trương Phong nhìn khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng của Hàn Tuyết Nghiên, do dự một lát rồi khẽ nói: “Nếu bây giờ chị hối hận vẫn còn kịp…”
“Tôi…”
Hàn Tuyết Nghiên có vẻ hơi căng thẳng, nhưng cô ta đã rút lại được nửa lời nói, sau đó khẽ nghiến răng: “Nhanh lên, tôi không hối hận!”
Sau khi Trương Phong nghe vậy, anh không e dè nữa, cúi xuống định hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Hàn Tuyết Nghiên.
Và khi Hàn Tuyết Nghiên nhìn thấy Trương Phong định hôn mình, cô ta vội vàng quay đầu tránh, sau đó trợn đôi mắt đang mơ màng hét lên: “Cậu định làm gì vậy? Cậu không thể hôn tôi được…”
“Chị Tuyết Nghiên, nếu làm mấy chuyện như vậy sao lại không thể hôn chứ?”
Sau khi Trương Phong nghe Hàn Tuyết Nghiên nói, anh không nói nên lời.
Sau đó, mặc kệ Hàn Tuyết Nghiên phản kháng, anh cứ hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô ta.
Vẻ mặt của Hàn Tuyết Nghiên rất hoảng sợ, cơ thể cô ta liều mạng giãy giụa và không ngừng né sang trái phải.
Nhưng sau một hồi giằng co, cuối cùng Trương Phong cũng tìm được cơ hội, cứ thế hôn lên cái miệng nhỏ nhắn quyến rũ của Hàn Tuyết Nghiên.
Hàn Tuyết Nghiên lập tức mở to mắt, cô ta nhìn Trương Phong với vẻ mặt uất giận.
Đây là nụ hôn đầu tiên của Hàn Tuyết Nghiên, cũng như nụ hôn đầu tiên của Trương Phong.
Cả hai đều sững sờ gần như cùng một lúc.
Trương Phong do dự một hồi, liền ôm chặt lấy thân thể mềm mại của Hàn Tuyết Nghiên, sau đó ôm hôn Hàn Tuyết Nghiên.
Một lúc sau, hơi thở của Trương Phong trở nên nặng nhọc, anh chạm vào lưng của Hàn Tuyết Nghiên, cố gắng cởi áo lót của cô ta.
Sau khi Hàn Tuyết Nghiên cảm nhận được hành động của Trương Phong, cô ta không khỏi run lên, chỉ cắn răng chứ không ngăn cản anh.
Để không bị cha mẹ ép cưới, bây giờ Hàn Tuyết Nghiên có thể làm bất cứ điều gì.
Nhưng đây là lần đầu tiên Trương Phong cởi đồ lót của phụ nữ nên quá trình này không tránh khỏi lúng túng.
Làm đi làm lại một hồi lâu, Trương Phong vẫn không cởi được áo lót của Hàn Tuyết Nghiên, bởi vì hơi kích động, trên trán bắt đầu lấm tấm mồ hôi.
“Chết tiệt, sao vào thời điểm quan trọng này lại không cởi được nút áo chứ?”
Trương Phong không khỏi rủa thầm trong lòng.
“Trương Phong, cậu sao vậy?”
Nhìn thấy Trương Phong mồ hôi nhễ nhại, Hàn Tuyết Nghiên hỏi Trương Phong với vẻ mặt khó hiểu.
“Không sao…”
Giọng nói của Trương Phong khẽ run lên, anh không định nói với Hàn Tuyết Nghiên rằng anh không biết cởi cúc áo lót, bởi vì như vậy sẽ rất xấu hổ.