Mục lục
Tôi Trúng Số Rồi! - Phong Bất Tiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"A lô, cô Tần, có chuyện gì không ạ?"

Trương Phong vội vàng nghe máy.

"Trương Phong, nếu em đã giải quyết xong chuyện ở trường học thì mau tới quán bar báo danh đi. Tính khí của bạn cô không được tốt cho lắm, nếu em đến trễ, chắc chắn cô ấy sẽ nổi giận." Tần Lan khẽ nhắc nhở Trương Phong.

"À! Em suýt quên mất chuyện này."

Trương Phong nghe Tần Lan nói thế mới chợt nhớ ra mình phải đi làm thêm ở quán bar của bạn Tần Lan.

"Vậy em mau qua đây đi, cô cúp máy trước."

Tần Lan khẽ đáp lại một câu rồi cúp máy ngay.

"Các cậu cứ đi xem phim đi, tôi có việc đột xuất cần phải làm."

Trương Phong cất điện thoại xong thì khẽ nói với đám người Vương Hùng.

"Trương Phong, ý anh là sao? Tôi và Vũ Nhu đã đợi anh lâu như thế, vậy mà bây giờ anh lại nói không đi nữa."

Tô Hiểu Huyên vừa nghe Trương Phong nói thế thì giọng điệu cực kỳ không vui nói.

“Đúng đó, Trương Phong, Vũ Nhu đã đợi cậu lâu như vậy, nếu cậu có chuyện gì thì không thể đổi sang ngày khác để giải quyết ư?” Hình như Vương Hùng cũng hơi bất đắc dĩ khuyên nhủ.

"Lúc trước tôi đã đồng ý với cô Tần, sẽ đến quán bar của bạn cô ấy để làm thêm. Bây giờ bọn họ sắp khai trương rồi, tôi không thể không đi tới đó."

Hình như Trương Phong cũng cảm thấy hơi xấu hổ, trầm giọng đáp.

"Anh định đi làm thêm công việc gì? Liệu anh có thể kiếm được bao nhiêu tiền từ công việc đó?"

Tô Hiểu Huyên bĩu môi lẩm bẩm.



"Nếu Trương Phong đã bận việc thì cứ để cậu ấy đi làm đi..."

Vương Hùng biết rằng công việc làm thêm này rất quan trọng đối với Trương Phong, vì thế sau một hồi do dự, anh ấy đã chủ động nói một câu với Trương Phong.

"Nếu sau này có cơ hội tôi sẽ mời lại mọi người đi xem phim."

Trương Phong khẽ đáp, rồi dứt khoát sải bước rời đi.

Tiết Vũ Nhu nhìn theo bóng lưng rời đi của Trương Phong, trong đôi mắt xinh đẹp lóe lên tia khó hiểu.

Bởi vì cô không thể hiểu nổi, tại sao con ông cháu cha như Trương Phong vẫn phải đi làm thêm ở quán bar.

...

Sau khi Trương Phong tách khỏi đám người Vương Hùng, đã đi thẳng đến bên đường, bắt một chiếc taxi.

Taxi từ từ ngừng lại, Trương Phong liền mở cửa ngồi lên xe.

"Bác tài, tôi muốn đi..."

"Cậu thoải mái chứ?"

Trương Phong đang định nói cho bác tài biết nơi mà mình muốn đi tới, đột nhiên nghe thấy sau lưng vang lên giọng nói của một người phụ nữ.

Trương Phong sửng sốt, vội vàng quay đầu nhìn lại, rồi hóa đá tại chỗ.

Ban nãy khi lên xe, Trương Phong vẫn luôn chú ý đến tình hình bên Vương Hùng, nên không nhìn thấy tình huống trong xe, tất nhiên sẽ không phát hiện ra trong xe vẫn còn một người.

Bây giờ, Trương Phong đang ngồi ở trên cặp đùi trắng trẻo của người đẹp.

Trương Phong vô cùng lúng túng nhìn người đẹp sau lưng mình, thậm chí bây giờ anh còn ngửi được mùi hương thoang thoảng tỏa ra từ cổ áo của người đẹp.

Bây giờ vẻ mặt của người đẹp bị Trương Phong ngồi lên cũng vô cùng bất đắc dĩ.

Ban nãy khi Trương Phong lên xe, người đẹp vẫn luôn ngủ say, nên hoàn toàn không biết có người lên xe, mãi đến khi Trương Phong ngồi lên người của mình, cô ta mới tỉnh lại.

"Cậu còn không mau đứng lên đi? Cậu vẫn muốn ăn đậu hũ của tôi nữa à?"

Mặc dù bị Trương Phong ngồi lên người, nhưng người đẹp vẫn không lớn tiếng, mà cực kỳ bình tĩnh nói.

"Thật ngại quá, lúc nãy tôi lên xe vội quá, nên không nhìn thấy chị ở trên xe."

Trương Phong lúng túng giải thích với người đẹp, rồi từ từ đứng dậy dịch qua vị trí bên cạnh người đẹp.

Người đẹp ngẩng đầu liếc nhìn Trương Phong, trong đôi mắt đẹp lóe lên tia khinh bỉ, không nói gì, mà nhắm mắt lại tiếp tục nghỉ ngơi.



Trương Phong quay đầu lại quan sát người đẹp ở trước mặt, gương mặt của người đẹp trang điểm rất nhạt, tầm ba mươi tuổi, đang mặc một chiếc áo thắt eo khoét cổ sâu, mái tóc đen như mực, thân hình rất nóng bỏng, chân mang tất đen mỏng, phối với váy ngắn màu xanh đen, trông vô cùng quyến rũ.

Nhưng khí chất trên người cô gái này lại rất lạnh lùng, khiến người khác có cảm giác không thể tới gần.

"Chàng trai, cậu muốn đi đâu?"

Đúng lúc này, tài xế taxi khởi động xe, quay đầu lại hỏi Trương Phong.

"Bác tài, tôi muốn đến quán bar Dạ Sắc."

Trương Phong khẽ đáp.

"Ha ha, thật trùng hợp, người đẹp này cũng đến quán bar Dạ Sắc."

Tài xế taxi nhìn thấy Trương Phong và người đẹp đang ngồi trong xe cùng đi đến một nơi thì cười cực kỳ vui vẻ.

Trương Phong quay đầu nhìn người đẹp đang ngồi bên cạnh, trong lòng hơi nghi ngờ.

Bây giờ chỉ mới sáu giờ chiều, nếu người đẹp này đến quán bar để chơi, rõ ràng đã đến quá sớm.

Vào thời gian này, đa số quán bar đều chưa mở cửa, hơn nữa trông người đẹp này không giống như đi đến quán bar để chơi.

"Chẳng lẽ cô ta cũng làm việc ở quán bar Dạ Sắc?"

Trong lòng Trương Phong không khỏi suy đoán một câu.

Sau khi người đẹp này nghe thấy Trương Phong cũng muốn đến quán bar Dạ Sắc, thì quay đầu lại, liếc nhìn Trương Phong, nhưng không nói gì.

Trương Phong vốn định mượn cơ hội này để bắt chuyện với người đẹp.

Nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của người đẹp, anh cũng giữ im lặng, lấy điện thoại ra chơi cho khuây khỏa.

Hai mươi phút sau.

Xe từ từ ngừng lại trước cửa quán bar Dạ Sắc.

Sau khi Trương Phong và người đẹp trả tiền xe thì cùng bước xuống xe.

"Chị cũng làm việc ở quán bar Dạ Sắc à?"

Sau một hồi do dự, Trương Phong vẫn lên tiếng khẽ hỏi người đẹp.

Người đẹp liếc nhìn Trương Phong, hoàn toàn phớt lờ Trương Phong, dứt khoát quay đầu bước vào quán bar Dạ Sắc.

Trương Phong thấy người đẹp phớt lờ mình thì nở nụ cười bất đắc dĩ, rồi cũng đi vào quán bar.



Sau khi bước vào quán bar, Trương Phong nhìn thoáng qua hoàn cảnh bên trong quán bar, phát hiện hoàn cảnh nơi này vẫn giống như trước, không thay đổi gì mấy.

Mặc dù quán bar Da Sắc vừa mới khai trương, nhưng vì quy mô quán bar rất lớn, nên cũng xem như nổi tiếng ở thành phố Giang Thành.

Vì bây giờ vẫn còn sớm, quán bar vẫn chưa chính thức mở cửa, nên bên trong không có một bóng người, mà chỉ có một số nhân viên phục vụ đang quét dọn.

"Xin lỗi cậu, quán bar của chúng tôi vẫn chưa mở cửa."

Đúng lúc này, một cô gái bỗng nói với Trương Phong.

"Tôi không đến đây để uống rượu, mà là đến làm thêm."

Trương Phong vội vàng đáp lại.

"Cậu đến làm thêm ư?"

Cô gái vội vàng đặt dụng cụ trong tay xuống, đi tới trước mặt Trương Phong cười hì hì nói: "Xin chào, tôi là Cao Lộ Lộ - quản lý của quán bar này, cậu cứ gọi tôi là chị Lộ Lộ."


"Chào chị Lộ Lộ, tôi tên là Trương Phong."


Trương Phong cực kỳ khách sáo nói.


"Tôi biết cậu tên là Trương Phong. Cậu chính là người do chị Tần Lan gọi tới đúng không? Lát nữa tôi sẽ dẫn cậu đi gặp bà chủ của quán bar chúng ta." Cao Lộ Lộ từ tốn nói.


"Vâng!"


Trương Phong gật đầu.


Cao Lộ Lộ xoay người đi lên tầng hai của quán bar, còn Trương Phong thì đi theo sau Cao Lộ Lộ.


Mặc dù gương mặt của Cao Lộ Lộ bình thường, nhưng thân hình lại cực kỳ nóng bỏng, ngực khủng mông cũng to, lúc bước đi lắc qua lắc lại, trông rất quyến rũ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK