Mục lục
Tôi Trúng Số Rồi! - Phong Bất Tiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi nghe thấy lời này của Trương Phong, các sinh viên khác đều sửng sốt.

“Nếu các người quên, vậy thì tôi đây sẽ nhắc lại cho các người nhớ, tôi nói là, toàn bộ các người đều phải trả giá vì những gì mình nói!”

Trương Phong nói chuyện vô cùng có khí phách.

“Trương Phong, dù gì mọi người cũng cùng là bạn học với nhau, không cần phải tuyệt tình đến mức này chứ.”

“Đúng vậy, người hãm hại cậu cũng đâu phải chúng tôi, cậu hà cớ gì phải nắm mãi không chịu buông như thế chứ?”

Mấy nam sinh trước đó đứng ra nói chuyện vì Dương Uy, giờ phút này lại khẩn trưởng nhìn về phía Trương Phong hét.

“Ha ha, bạn học với nhau sao? Trước đó thời điểm các cậu sỉ nhục Trương Phong, tại sao lại không nghĩ đến cái danh cùng là bạn học với nhau này đi?”

Sau khi nghe thấy những lời bọn họ nói, Nhãn Kính vội vàng đứng dậy, khịt mũi coi thường nói.

“Đúng vậy, vừa rồi chẳng phải các cậu còn nói muốn đuổi học Trương Phong sao? Sao lúc ấy các cậu không nghĩ tới chuyện mọi người cùng là bạn học với nhau đi? Trước đó Trương Phong còn mời các cậu dùng bữa ở nhà hàng Túy Tiên, chuyện đó các cậu đã quên hết rồi sao?” Vương Hùng cũng lên tiếng.

“Tôi… Chúng tôi đâu có biết là Trương Phong bị người ta vu khống hãm hại, lúc ấy chúng tôi đều tưởng rằng Trương Phong là kẻ trộm, cho nên mới nói chuyện như vậy…”

Một nam sinh giải thích với nét mặt có phần khẩn trương.

“Các người còn chưa biết chuyện thật giả thế nào, vậy mà dám tùy tiện mở miệng nhục mạ người khác, chẳng lẽ là bởi vì Dương Uy có tiền, còn tôi chỉ là một thằng đi giao cơm hộp thôi sao? Trên thế giới xảy ra nhiều án oan như vậy, cũng là nhờ sự tồn tại của loại người như các người đấy, nên mới dẫn đến việc trắng đen lẫn lộn, người tốt biến thành người xấu!”

Trương Phong nói với giọng điệu lạnh băng.

“Những gì bạn học Trương Phong nói không hề sai, các em tùy tiện mở miệng nhục mạ người khác như vậy, thì có khác biệt gì với hai người Dương Uy và Mã Hoành Lượng không? Nếu hôm nay chúng tôi không điều tra rõ ràng mọi chuyện thì sao hả, chẳng phải bạn học Trương Phong sẽ bị những người như các em bức phải thôi học sao, cho nên tôi bắt buộc phải đưa ra biện pháp trừng phạt các em thật nghiêm minh, để cho toàn bộ sinh viên của đại học Giang Thành này hiểu, trước khi chưa biết rõ ràng chân tướng sự việc, các em phải chịu trách nhiệm trước từng lời nói của mình!”



Khả năng vuốt mông ngựa của Triệu Vĩnh Xương quả thực không tồi, sau khi biết Trương Phong muốn đối phó với đám sinh viên này, ông ta vội vàng đứng dậy, ra vẻ công chính liêm minh quát.

Mà sau khi nghe thấy mấy lời này của Triệu Vĩnh Xương, những sinh viên có mặt trong lớp đều trợn tròn hai mặt, người nào người nấy lộ rõ vẻ sợ hãi.

Thành thật mà nói, trong lòng bọn họ không quá sợ hãi trước việc Trương Phong muốn đối phó bọn họ, bởi vì vừa rồi có rất nhiều người đứng ra cười nhạo Trương Phong, Trương Phong cũng không thể làm gì được hết bọn họ.

Nhưng nếu Triệu Vĩnh Xương muốn trừng phạt bọn họ, vậy thì tính chất sự việc sẽ không giống vậy nữa, Triệu Vĩnh Xương chính là hiệu trưởng đại học Giang Thành, ông ta muốn trừng phạt như thế nào thì sẽ trừng phạt thế ấy, không ai dám làm trái ý hiệu trưởng.

“Bạn học Trương Phong, cho mỗi người một lần cảnh cáo nặng, em thấy sao?” Triệu Vĩnh Xương quay đầu nhìn về phía Trương Phong hỏi.

“Mỗi người một lần cảnh cáo nặng?”

Sau khi mọi người nghe thấy lời này, ai nấy cũng trợn tròn hai mắt, không ai ngờ được rằng Triệu Vĩnh Xương sẽ nhẫn tâm như vậy.

Chỉ vì bọn họ nhục mạ Trương Phong vài ba câu, đã thẳng tay cho mỗi người một lần cảnh cáo nặng, sự trừng phạt này rõ là có hơi quá.

Tần Lan nhìn hai người Triệu Vĩnh Xương và Trương Phong, trong đôi mắt đẹp hiện rõ sự khó hiểu, bởi vì cô ta thật sự không hiểu, tại sao Triệu Vĩnh Xương lại đối xử tốt với Trương Phong như vậy.

Đúng là trước đó những sinh viên này đã mở miệng nhục mạ Trương Phong, những cũng không đến nỗi cho mỗi người một lần cảnh cáo nặng chứ?

“Trương Phong, tôi cảm thấy bọn họ cũng không phải cố ý nhằm vào em đâu, mọi người đều là bạn học cả, không cần phải làm mọi chuyện phức tạp đến vậy đâu!”

Sau một lúc do dự, cuối cùng Tần Lan nhìn Trương Phong nhẹ giọng nói.

“Đúng vậy Trương Phong, lúc ấy không phải chúng tôi cố ý đâu, cậu mau nói đỡ chúng tôi với hiệu trưởng Triệu đi, đừng để thầy ấy cảnh cáo chúng tôi mà!”

“Mọi người đều là bạn học cả, sau này còn phải học chung với nhau dài, không cần phải làm lớn chuyện như vậy chứ?”

Lúc này, đám sinh viên phía dưới ai nấy cũng đều suốt ruột, chỉ biết nhìn Trương Phong thấp giọng cầu xin.

“Trương Phong, hay là kết thúc chuyện này ở đây đi!”

Đường Tiểu Mạn với tâm địa thiện lương đi tới bên cạnh Trương Phong, nhẹ giọng khuyên nhủ.

Vốn dĩ ban đầu Trương Phong định làm theo kiến nghị của Triệu Vĩnh Xương, cho bọn họ mỗi người một lỗi cảnh cáo nặng.

Nhưng sau khi nghe thấy Đường Tiểu Mạn nói vậy xong, tức khắc, Trương Phong lại thấy mềm lòng, nhìn mọi người nói với nét mặt không cảm xúc: “Mọi người không ai muốn bị cảnh cáo lỗi nặng đúng không?”

“Không muốn!”

“Đương nhiên là không muốn!”

Mọi người vội vàng lắc đầu nói.



“Vậy được, coi như hôm nay tôi nể mặt lớp trưởng Đường và giáo viên Tần, có thể cho các cậu thêm một cơ hội nữa, tôi sẽ không yêu cầu hiệu trưởng Triệu ghi cảnh cáo lỗi nặng với các cậu, nhưng tất cả các cậu đều phải xin lỗi tôi! Xin lỗi vì sự lỗ mãng trước đó của các cậu!” Trương Phong nói chuyện vô cùng khí phách.

Sau khi nghe được những lời này, cuối cùng những sinh viên trong lớp cũng đã hiểu được, hành động hiện giờ của Trương Phong chính là đòn phản kích dành cho bọn họ.

Bọn họ phải xin lỗi không phải chỉ vì những lời nói hôm nay không thôi, mà còn phải xin lỗi vì những gì họ đã nói với Trương Phong trước đây!

Trương Phong trước giờ vẫn luôn bị mọi người cười nhạo là kẻ nghèo hèn không hơn không kém, cuối cùng thì bây giờ anh cũng để lộ răng nanh của mình, anh đang ngầm nói với mọi người, anh không phải người dễ bị bắt nạt.

Mọi người nhìn Trương Phong, trong ánh mắt ngập tràn sự khó hiểu.

Có chết bọn họ cũng không ngờ được, đến những sinh viên không nói gì Trương Phong cũng không chịu buông tha, ngầm ép tất cả những người trước đây từng nhục mạ Trương Phong phải đứng ra xin lỗi anh.

“Vừa rồi chúng tôi không hề vu khống hãm hại gì cậu, tại sao phải xin lỗi?”

“Đúng vậy, chúng tôi không làm gì sai hết, không cần xin lỗi!”

Mặc dù sinh viên trong lớp đều biết rõ Trương Phong không phải tên ăn trộm, nhưng bọn họ vẫn nhất quyết không muốn đứng ra xin lỗi Trương Phong.

Mặc dù là trước đó bọn họ đều hùa theo Dương Uy để khinh thường nhục mạ Trương Phong!

“Không xin lỗi cũng được, vậy cho bọn họ một cảnh cáo lỗi nặng đi!”

Trương Phong không có tâm trạng tiếp tục nói lời vô nghĩa thêm với họ nữa, quay đầu nhìn về phía Triệu Vĩnh Xương nói.

“Được!”

Triệu Vĩnh Xương không cần suy nghĩ, trực tiếp gật đầu.

“Trương Phong…”

Một nữ sinh trước đó đã chế nhạo phỉ báng Trương Phong, thấy Trương Phong thật sự muốn trừng phạt mình, cô ta vội vàng đứng dậy, nhỏ giọng nhìn về phía Trương Phong hô một tiếng.

“Cậu có chuyện gì sao?”

Trương Phong nhẹ giọng đáp lại một câu.

“Tôi xin lỗi cậu, cậu đừng ghi cảnh cáo lỗi nặng cho tôi được không?”

Nữ sinh nọ cắn cắn môi, thấp giọng nói.

“…”



Trương Phong nhìn nữ sinh này mà không nói gì.

“Trương Phong, thực lòng xin lỗi cậu, vừa rồi tôi không nên chế nhạo sỉ nhục cậu như vậy!” Nữ sinh đi đến trước mặt Trương Phong, nhỏ giọng nói với Trương Phong.

“Không cần ghi cảnh cáo lỗi nặng cho người này!”

Sau khi Trương Phong thấy nữ sinh kia mở miệng nói lời xin lỗi với mình, anh quay đầu nhìn Triệu Vĩnh Xương nói.

“Được!”

Triệu Vĩnh Xương tiếp tục gật đầu lần nữa.

“Tôi cũng xin lỗi…”


“Trương Phong, tôi cũng xin lỗi!”


Mặc dù mọi người chẳng ai muốn xin lỗi Trương Phong, nhưng bọn họ không muốn vì chuyện này mà dính một lần cảnh cáo lỗi lớn, cho nên thi nhau đứng dậy xin lỗi Trương Phong.


Khóe miệng Trương Phong khẽ cong lên, nhìn dáng vẻ những người này như đang suy ngẫm gì đó, không nhịn được lại cảm thấy nực cười trong lòng.


“Trương Phong, thực sự xin lỗi!”


“Trương Phong, thực sự xin lỗi, trước đó tôi không nên bôi nhọ cậu!”


Trong lúc nhất thời, tiếng xin lỗi vang lên không ngớt.


Dù là những người vừa nãy có phỉ báng Trương Phong hay không, lúc này họ đều chủ động đứng lên gửi lời xin lỗi tới Trương Phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK