Mục lục
Tôi Trúng Số Rồi! - Phong Bất Tiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Mị nghe Trương Phong nói vậy, lập tức sững sờ, trong mắt lóe lên tia sợ hãi.

Mặc dù bề ngoài Diệp Mị có vẻ lẳng lơ và thường xuyên ăn mặc hở hang nhưng cô ta vẫn rất giữ mình.

Hơn nữa vì có thân bình bốc lửa, giá trị nhan sắc cực cao nên khiến cô ta khó tránh kiêu căng tự mãn, từ nhỏ tới lớn cô ta chưa từng thuê phòng với nam sinh bao giờ.

Lúc này lại bảo cô ta cởi đồ trước mặt nam sinh chẳng khác nào nhục nhã cô ta.

Hơn nữa người nam sinh này không phải ai khác mà chính là Trương Phong - người mà cô ta xem thường nhất.

Cô ta không thể tưởng tượng được sau này cô ta sẽ sống thế nào nếu hôm nay cô ta thực sự làm chuyện kia với Trương Phong.

"Không muốn cởi đồ phải không? Vậy bây giờ tôi sẽ đi tìm Diệp Tiểu Long lấy tiền về!"


Trương Phong thấy Diệp Mị đứng bất động, liền bước ra khỏi phòng.

"Đừng đừng... Tôi cởi, tôi cởi được chưa?"

Diệp Mị vội vàng giơ tay ra kéo Trương Phong lại, cắn môi đỏ nói.

"Vậy cô cởi đi!"

Trương Phong quay lại nhìn Diệp Mị từ trên xuống dưới.

Diệp Mị hít một hơi thật sâu, hai tay run rẩy cởi cúc chiếc váy ngắn ngang hông, rồi từ từ tụt xuống.

Khi Diệp Mị cởi chiếc váy ngắn cũn ra, một đôi chân thon dài, nuột nà lọt hết vào tầm mắt Trương Phong.

Phải thừa nhận vóc người Diệp Mị rất nóng bỏng, nói là tuyệt sắc giai nhân cũng không quá.

"Tiếp tục!"

Trương Phong dửng dưng nói.

"..."

Diệp Mị nhìn Trương Phong, hơi do dự sau đó cắn môi rồi tiếp tục cởi áo của mình.

Một lúc sau, chiếc áo sơ mi xẻ sâu được Diệp Mị cởi bỏ, thân hình quyến rũ của cô ta trực tiếp lộ ra trước mặt Trương Phong.

Diệp Mị lấy hai tay che trước ngực, ngượng ngùng nói với Trương Phong: "Cậu... cậu muốn làm gì thì làm nhanh lên!"

Trương Phong nghe Diệp Mị nói vậy, không khỏi phì cười, sau đó anh làm ra một chuyện khiến Diệp Mị không thể ngờ tới.

Chỉ thấy Trương Phong xoay người đi luôn ra khỏi phòng.

"Trương Phong, cậu muốn làm gì?"

Diệp Mị thấy Trương Phong định rời đi, vội vàng quát anh dừng lại.

"Chuyện tôi muốn làm đã làm xong, cô cứ tự nhiên đi!"

Trương Phong lạnh nhạt nói.

"Cậu…cậu vậy là xong rồi?" Diệp Mị nghe Trương Phong trả lời thì ngớ người, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Trương Phong, không biết anh có ý gì.

"Không phải cậu muốn lên giường với tôi sao?"

Diệp Mị thoáng ngập ngừng hỏi Trương Phong.

Nhưng một giây sau, không biết Diệp Mị nghĩ tới điều gì, vội chạy đến bên người Trương Phong kéo anh lại, cầu xin nói: "Trương Phong, tôi biết sai rồi, mấy lời tôi nói lúc nãy không tính nữa. Cậu có thể hôn tôi, bây giờ cậu muốn làm gì cũng được nhưng cậu nhất định không được bảo Diệp Tiểu Long đến đây, tôi xin cậu đó, được không?"

Lúc này Diệp Mị nghĩ Trương Phong muốn đổi ý nên mới hạ mình cầu xinh anh.

Có thể vì quá căng thẳng nên cô ta không dùng tay che hai luồng đẫy đà trước ngực, khiến hết thảy đều lộ ra ngoài.

"Tôi có nói tôi đi tìm Diệp Tiểu Long sao?"

Trương Phong khẽ hỏi Diệp Mị.

"Cậu…Không phải cậu đi tìm Diệp Tiểu Long sao?" Diệp Mị thoáng sững sờ hỏi.

"Chắc không phải cô thật sự nghĩ tôi ham muốn thân thể cô đấy chứ?"

Trương Phong nhìn Diệp Mị, không nhịn được cười, sau đó cất giọng khinh thường nói: "Một người phụ nữ như cô có trần truồng trước mặt tôi, tôi cũng sẽ không có bất cứ ý nghĩ gì. Hôm nay tôi làm như vậy chẳng qua là muốn xem thử rốt cuộc kiểu phụ nữ đào mỏ như cô vì tiền có thể làm ra những chuyện như thế nào nữa? Một người phụ nữ chỉ vì một trăm năm mươi triệu mà bán luôn lần đầu tiên của mình, Trương Phong tôi mới không thèm!"

"Cậu, cái đồ khốn kiếp!"

Diệp Mị nhăn mày, giận dữ trừng mắt nhìn Trương Phong.

"Sao tôi lai khốn kiếp?"

Trương Phong hờ hững hỏi ngược lại.

"Trương Phong, cậu làm vậy là vì nhục nhã tôi đúng không?"

Diệp Mị tức giận nói.

"Không sai, tôi chính là muốn nhục nhã cô. Tôi muốn cho cô biết, hạng phụ nữ như cô, cho dù có cởi sạch đồ leo lên giường của tôi, tôi cũng không thèm đụng tới..."


Trương Phong khinh thường đáp một tiếng, sau đó xoay người đi về phía cửa.


Chỉ để lại một mình Diệp Mị ngơ ngác tại chỗ. Lời nói vừa rồi của Trương Phong không ngừng vang vọng trong đầu cô ta.


Lúc này Diệp Mị mới nhận ra hành vi vừa rồi của mình nực cười đến cỡ nào.


Có lẽ bản thân cô ta hoàn toàn không có tư cách sỉ nhục Trương Phong bởi vì cô ta chưa chắc đã cao quý hơn Trương Phong bao nhiêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK