Thượng Quan Vân Trần tức không chịu được, đi qua đi lại ở trong Thần Điện.
Sắc mặt thuộc hạ khó coi, bẩm báo: "Điện chủ, môn phái vốn hẳn là tháng này dâng lễ cho chúng ta đều ngừng dâng lên, hơn nữa đệ tử Khải Thánh Điện, có một phần ba người đã đi khỏi Thần Điện, đến Viện Trưởng Lão, bọn họ nói... nói..."
"Nói cái gì?"
"Bọn họ nói Thượng Quan gia không xứng."
"Khốn kiếp!" Thượng Quan Vân Trần giận tím mặt, nắm khăn bàn lên ném về phía hắn ta, thuộc hạ bị dọa vội vàng né tránh, cái ly đập lên tường vỡ thành bột phấn, tường cũng bị nện ra một cái lỗ to.
"Một đám kiến con cũng dám phản kháng?" Thượng Quan Vân Trần tức dậm chân: "Bọn chúng còn nói cái gì nữa? Có phải còn mắng ta nữa đúng không?"
Thuộc hạ rụt cổ, âm thầm nói thầm, bọn họ mắng vẫn còn dễ nghe, ngươi đi ra ngoài tửu quán (quán rượu) nghe một chút, không biết bên ngoài mắng khó nghe thế nào, quả thực chính là đánh đồng ngươi với cầm thú, không, dường như còn không bằng cầm thú.
"Ngươi tức giận ở đây thì có ích lợi gì? Nghĩ cách giải quyết đi." Ngọc Ưu Liên tức giận đi vào.
Thượng Quan Vân Trần cười lạnh liếc nàng ta một cái, nếu hắn có thể giải quyết, còn nóng nảy tới như vậy sao? "Nói đơn giản. Trước mắt đối với chúng ta vô cùng bất lợi, ngươi có cách nào giải quyết không?"
Ánh mắt Ngọc Ưu Liên lóe lê: "Chiêu này của Bạch Vũ quả thật lợi hại, gần như đặt chúng ta thành mục tiêu chỉ trích của mọi người, dẫn đến toàn bộ Đại Lục đối địch, cho dù chúng ta giải thích cũng vô dụng."
"Vô nghĩa, những chuyện này ta đều biết. Ta hỏi ngươi có cách nào không."
"Kế bây giờ, chỉ có thể khiếp sợ!" Mắt Ngọc Ưu Liên lộ ra hung ác, tàn bạo nói.
"Khiếp sợ?" Khóe miệng Thượng Quan Vân Trần rụt rụt: "Ngươi đùa cái gì? Bây giờ, không chỉ một, hai, mà là hơn trăm môn phái đối địch với chúng ta. Ngươi muốn giết gà dọa khỉ, dieendaanleequuydoon- V.O, không sợ khiến nhiều người tức giận?"
"Nhiều người tức giận? Không phải là chúng ta đã làm bọn họ tức giận rồi sao? Tình huống có thế nào đi nữa cũng sẽ không thể tệ hơn thế này được nữa. Cho dù bọn họ không phục, cũng không dám tấn công Thần Điện, chỉ cần diệt nhiều mấy môn phái, rồi bọn họ sẽ biết rốt cuộc Đại Lục này là ai đang làm chủ!" Ngọc Ưu Liên liều lĩnh nói.
Thượng Quan Vân Trần sờ sờ cằm, vẻ mặt nghiêm nghị: "Nếu muốn ra tay, xuống tay từ ai mới thích hợp?"
Ngọc Ưu Liên hơi nhíu mày, đang định nói chuyện, Thượng Quan Dương nhẹ nhàng tiến vào như một trận gió: "Các ngươi đều ở đây, vừa vặn, vừa mới nhận được tin tức, Viện Trưởng Lão phát thiệp mời, tổ chức Đại hội trăm phái."
Thượng Quan Vân Trần và Ngọc Ưu Liên chấn động, ngạc nhiên liếc nhau một cái.
Đại hội trăm phái cũng không phải chỉ phát thiệp mời là có thể tổ chức Đại hội, đây là truyền thống ngàn vạn năm nay của Ngũ Hành Đại Lục.
Nói là Đại hội trăm phái, trên thực tế trước không chỉ một trăm môn tới tham gia, gần như môn phái nổi danh trên Ngũ Hành Đại Lục đều có thể tham gia, mỗi lần Đại hội trăm phái đều sẽ có ba bốn trăm môn phái tới tham gia.
Các vị Chưởng môn và tinh anh trong môn phái đều xuất hiện hết, môn phái so đấu đạt được trong 100 tên đứng đầu, sau Đại hội trăm phái những môn phái này đều có được địa vị cực cao, công khai chiếm địa vị thống trị Ngũ Hành Đại Lục, hơn nữa môn phái đứng đầu sẽ thống lĩnh mọi chuyện trên Ngũ Hành Đại Lục.
Trước kia, mỗi lần Đại hội trăm phái đều do Sáng Thế Thần Điện cử hành, mỗi lần người đứng nhất cũng đều là Sáng Thế Thần Điện, cho dù bọn họ hoàn toàn không tham gia so đấu.
Gần như bọn họ đều mời gia tộc và môn phái phụ thuộc Thượng Quan gia bọn họ, thậm chí sẽ âm thầm trợ giúp mấy gia tộc và môn phái kia tăng thứ bậc, chèn ép môn phái không phục tùng, mượn quyền chi phối toàn bộ Ngũ Hành Đại Lục.
Người sáng suốt đều nhìn ra, Đại hội trăm phái hoàn toàn đã thành công cụ thống trị của Sáng Thế Thần Điện, Ám Dạ Đế Quốc chưa bao giờ tham gia Đại hội trăm phái, bởi vì Sáng Thế Thần Điện chưa bao giờ mời bọn họ.