Đây là một loại tuyên bố mạnh mẽ, tuyên bố bọn họ trở thành đội ngũ đầu tiên mở ra cửa chính, đồng thời cũng ngầm trở thành đội ngũ cực mạnh.
Đội ngũ đầu tiên mở ra cửa chính không phải là ai khác, chính là đội ngũ của Nam Môn Tĩnh, Nam Môn Tư đó.
Khóe miệng Nam Môn Tĩnh chứa nụ cười đắc ý, ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào trong cửa chính.
Bạch Vũ thu hồi tầm mắt rất nhanh, tập trung khôi phục linh mạch bị tổn thương.
Cao ngạo tiến vào cửa chính như vậy là cực kỳ ngốc có được không? Còn chưa tới nơi tranh đoạt bảo bối chân chính, ngươi khoe khoang cái gì? Sau khi đi vào như vậy, tất cả mọi người sẽ đề phòng ngươi.
Đội ngũ thứ hai tiến vào khiêm tốn hơn, bọn họ mở ra cửa chính, năm người nối đuôi nhau đi vào.
Bạch Vũ lại nhìn chằm chằm bọn họ thật lâu, bọn họ là người của Sáng Thế Thần Điện, tất cả năm thiếu niên đều có sắc mặt lạnh lùng, cứng như sắt thép không có bất kỳ biểu cảm gì, cánh tay trần trụi, lộ ra thân thể cường tráng, khí chất lạnh băng, cứng rắn giống như binh khí, khiến người không rét mà run.
Trên vai đều được khắc màu đen, Diệt, Phách, Hồn, Sát, Ma, chính là tên của bọn họ.
Khóe miệng Bạch Vũ nhếch lên, xem ra nàng vẫn đánh giá sai tâm tư của Thượng Quan Vân Trần, một đội Luật Viên Giang hoàn toàn là vật hi sinh dùng để giết nàng, đương nhiên có thể giết nàng, giết không được, chết rồi cũng không sao, hy vọng chân chính chính là một đội này.
Bọn họ mới đúng là đệ tử tinh anh nhất của Sáng Thế Thần Điện, là đệ tử Khải Thánh Điện đặc biệt bồi dưỡng cho cuộc chiến Thần Vực.
Từ lúc bọn họ bắt đầu tiến vào Sáng Thế Thần Điện liền không có tên của chính mình, đã không có gia tộc, không có người thân, nhiệm vụ của bọn họ chỉ có một, chính là liều mạng tu luyện, tài nguyên của bọn họ là tất cả những thứ tốt nhất của Sáng Thế Thần Điện, nhưng bọn họ cũng là tất cả đệ tử đáng thương nhất của Sáng Thế Thần Điện.Vạn năm trước, Sáng Thế Thần Điện cũng đã bắt đầu bồi dưỡng đệ tử như vậy, lúc ấy là vì bồi dưỡng một lượng lớn ám vệ tinh anh, củng cố phòng ngự của Thần Điện, nhưng vì nàng ác cảm đuổi mấy hài tử lớn tuổi được đưa đến để tham gia bồi dưỡng thành binh khí, kế hoạch này đã bị gác lại rồi.
Nghĩ cũng biết sau khi nàng bị ép chuyển thế, Khải Thánh Điện liền lập tức mở lại kế hoạch.
Cửa chính bị mở ra lục tục năm lần.
Cuối cùng, Tử Như, Công Tôn Ưởng và Phục Mãn cũng đều đã thăng cấp thành công. Tử Như và Công Tôn Ưởng giống như Tư Minh, thăng cấp thành Linh Sư đỉnh cấp, còn lại Trưởng lão Phục Mãn thì khóc lóc nức nở, cuối cùng ông cũng đột phá bình cảnh, trở thành Tôn Chủ, cho dù chỉ là sơ cấp.
Ba trăm năm cũng chưa từng thăng cấp, thật sự là quá không dễ dàng rồi.
Bạch Vũ nhìn bộ dạng Trưởng lão Phục Mãn thật sự muốn khóc, bất đắc dĩ vỗ vỗ vai ông, kéo ông về phía cửa chính.
Lấy ra chìa khóa vàng, đứng ở dưới cửa chính, không cần bọn họ tìm bậc thang, năm người liền bay tới trước cửa chính.
Sau khi bọn họ từng bước từng bước dùng chìa khóa mở ra cửa chính đi vào, chìa khóa biến mất, trên cổ tay bọn họ lại có thêm hoa văn Thúy Trúc (chim phỉ thúy) màu xanh.
"Đây là ký hiệu hả?" Tư Minh tò mò sờ sờ hoa văn trên cổ tay, lại nhìn chằm chằm hoa văn giống như đúc trên cổ tay Bạch Vũ, vui vẻ cười toe toét: "Bạch Vũ, chúng ta có hình xăm giống nhau..., không rửa sạch được."
Bạch Vũ âm thầm xem thường: "Đây là dấu hiệu của đội ngũ, đại biểu cho năm người chúng ta là cùng một đội. Sau đó chắc là chúng ta sẽ tách ra, nhưng là có dấu hiệu này, lúc Thần Vực tính thành tích sẽ cộng thành tích của năm người chúng ta lại."
"Thành tích gì?" Công Tôn Ưởng không rõ nguyên do.
Bỗng nhiên, cửa chính sau lưng giống như bị sét đánh, phát ra một tiếng nổ, biến mất không thấy nữa.