Sau khi Dạ Quân Mạc thu nhận hắn, không hề keo kiệt lấy các loại dược liệu trị thương cho hắn.
Hắn không giỏi về mặt võ lực, nhưng ở phương diện ẩn dấu, ngụy trang lại xuất thần nhập hóa, chuyên nắm giữ tình báo cho Dạ Quân Mạc. Về sau, linh mạch của hắn miễn cưỡng được chữa trị, triệu hoán được một con Huyễn Hồ gầy yếu, trời sinh có thiên phú huyễn hóa (biến hóa khôn lường).
Ám Hồ đã học một loại linh thuật dịch dung không hề có lực công kích, nhưng có thể ngụy trang, có thể biến vẻ ngoài của chính mình thành người khác, lại thêm tác dụng Súc Cốt của hắn có thể tự do khống chế chiều cao hình thể, hắn muốn đóng giả thành một người, ngay cả mẹ ruột của người kia cũng không nhận ra được.
Hắn đóng giả thành Dạ Quân Mạc cũng không phải lần đầu tiên, mỗi lần Dạ Quân Mạc cần phân thân, Ám Lân sẽ đẩy hắn ra cứu trận.
Hắn cũng cam tâm tình nguyện, đi theo Dạ Quân Mạc lâu, kiêu ngạo lạnh lùng trên người Dạ Quân Mạc, khí chất lạnh lùng đạm mạc đều bắt chước giống như đúc. Chỉ cần không ra tay, năm vị Vương tuyệt đối sẽ không nhận ra.
Lúc Bạch Vũ chết đi, trong mười mấy năm Dạ Quân Mạc suy sút, gần như đều dựa vào hắn đóng giả thành bộ dạng của Dạ Quân Mạc, mới ổn định lại Ám Dạ Đế Quốc.
"Ừ, ta sẽ chuyển Thánh Quân qua mật thất, ngươi thay thế Thánh Quân dưỡng thương ở phòng ngủ." Ám Lân thở dài: "Chuyện phiền phức vẫn không chỉ một chuyện này."
"Còn có chuyện gì?" Ám Hồ bày tỏ hắn tuyệt không cảm thấy kỳ lạ, mỗi lần phải cần hắn tới thế thân, thì có nghĩa chắc chắn Dạ Quân Mạc đã làm chuyện ngu ngốc!
Tuy nói Thánh Quân nhà hắn không hề ngốc, còn là gia hỏa phúc hắc, nhưng Dạ Quân Mạc cũng đã làm không ít việc ngu ngốc.
Đặc biệt là chuyện có liên quan tới Bạch Vũ, vạn năm trước đã như thế, vạn năm sau lại vẫn như thế. Lần này biến thành nửa chết nửa sống, không, là đã giết chết chính mình, đại khái cũng là bởi vì Bạch Vũ.
"Dạ Quân Mạc khế ước chính mình cho Bạch Vũ, chuyện này Sáng Thế Thần Điện đã biết. Bây giờ, Ngọc Ưu Liên và Thượng Quan Vân Trần không có thời gian tự mình tới gây phiền phức cho chúng ta, nhưng rải chút tin tức thì vẫn có thể." Tựa như lần này.
Nếu Ám Hồ chạy tới không đúng lúc, thật sự để cho bọn họ phát hiện tình hình của Dạ Quân Mạc, chỉ sợ bây giờ Ám Dạ Đế Quốc đã đổi chủ.
Ám Hồ yên lặng không nói.
Không phải hắn không tin, mà là quá chấn kinh, chấn kinh đến một câu cũng nói không nên lời. Loại chuyện lấy chính mình đi khế ước này, Thánh Quân thật là có thể làm được.
"Tin tức truyền tới thì như thế nào, nói giả không phải được rồi. Lần này bọn họ đã bị lừa, sẽ không ngu xuẩn tin tưởng lần thứ hai nữa." Ám Hồ không đồng ý nói.
"Nói là nói như vậy, nhưng cho dù không tin, trong lòng vẫn sẽ có thể nghi ngờ. Ngộ nhỡ nhịn không được tới âm thầm thăm dò, càng phiền phức." Ám Lân vỗ vỗ bả vai Ám Hồ: "Nếu tin tức thật sự xuất hiện, thì xem ngươi rồi."
"..." Ám Hồ nháy mắt mấy cái, xem ta cái gì?
"Đi thôi, đi thăm Thánh Quân." Ám Lân không nói thêm nữa, dẫn Ám Hồ vào phòng.
Trong phòng sương khói lượn lờ, phía sau bình phong, bên trong một cái thùng gỗ lim khổng lồ được rót đầy nước thuốc màu nâu, một mùi vị không rõ ở nhẹ nhàng lượn lờ trong không khí. Không phải rất khó ngửi thấy, nhưng cũng không phải mùi thơm.
Trong nước thuốc, Dạ Quân Mạc nhắm mắt lại, lẳng lặng ngồi ở bên trong, làn da hơi hơi đỏ lên, nhuộm một tầng màu hồng nhàn nhạt, nhìn kỹ mà nói, có thể phát hiện có dòng máu đang chuyển động ở dưới làn da.
Ám Lân vui mừng quá đỗi: "Đây là thành công rồi sao?"
"Ừ. Những dược liệu này có thể duy trì sức sống cho thân thể Dạ Quân Mạc." Bạch Vũ đã dùng hết 87 loại dược liệu mới pha chế vào trong thuốc tắm.