"Sao không thể?" Tầm mắt Thượng Quan Vân Trần nhìn nhẫn Bách Vũ trên tay Bạch Vũ: "Nếu ta nhớ không lầm, hẳn là chiếc nhẫn này có thể bỏ sinh linh vào, bây giờ Dạ Quân Mạc đang ở bên trong đúng chứ?"
Hai tay Bạch Vũ lập tức gắt gao nắm chặt: "Không có chuyện này."
"Có hay không, để cho ta nhìn thì biết." Thượng Quan Vân Trần bước từng bước một tới gần: "Bạch Vũ, ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi đồng ý giao Dạ Quân Mạc ra đây, ta có thể coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra. Chúng ta trở về Sáng Thế Thần Điện, ta vẫn lấy ngươi như cũ, ngươi vẫn là tiểu công chúa tôn quý nhất của Sáng Thế Thần Điện, ta sẽ đối với ngươi thật tốt, sủng ngươi cả đời!"
Khóe miệng Bạch Vũ rụt rụt.
Còn tưởng rằng chỉ có ta đơn thuần, thì ra còn có người ngu ngốc giống ta! Ngươi muốn coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, ta có thể không muốn!
Vạn năm trước lúc ngươi và Ngọc Ưu Liên cùng nhau hại chết ta, nên biết cừu hận đã kết rồi! Tùy tiện nói một câu để cho ta theo ngươi trở về, suy nghĩ viễn vông cũng cần phải có mức độ!
"Ta không thích ngươi vạn năm, hiện giờ vẫn không thích ngươi. Vạn năm trước, ngươi và Ngọc Ưu Liên hại chết Thạch cô cô, hại chết Dạ Quân Mạc, muốn để cho ta cứ như vậy rồi thôi, không có cửa đâu!" Bạch Vũ lạnh lùng khước từ.
Sắc mặt Thượng Quan Vân Trần nháy mắt lạnh lẽo: "Dạ Quân Mạc, lại là Dạ Quân Mạc! Ta mới chính là vị hôn phu của ngươi, vạn năm trước nếu không phải ngươi có lỗi với ta, ta cũng sẽ không ra tay với ngươi."
"Ta có lỗi với ngươi?" Bạch Vũ giống như là nghe được truyện cười: "Ta có cái gì có lỗi với ngươi? Cho tới bây giờ ta chưa từng nói muốn gả cho ngươi, cái gọi là hôn ước đều là Thượng Quan gia các ngươi rải ở trong Điện, thậm chí ngay cả ước định bằng miệng cũng không có, hôn ước ở đâu ra?"
"Là phụ thân ngươi nhận lời, lệnh của cha mẹ, ngươi muốn chối cãi?"
"Phụ thân ta? Ông ta hoàn toàn không coi ta là nữ nhi, dựa vào cái gì thay ta quyết định, ông ta đã nói với ta sao?" Ánh mắt Bạch Vũ lạnh giá như đao chống lại đôi mắt Thượng Quan Vân Trần: "Ta là chủ nhân của Sáng Thế Thần Điện, việc hôn nhân của ta, chỉ có bản thân ta có thể quyết định. Ông ta không có tư cách, cũng không dám nhúng tay!"
Thượng Quan Vân Trần không phản bác được.
Cái gọi là hôn ước quả thật là giả, là Thượng Quan gia cố ý thả tiếng gió ra. Phụ thân của Bạch Vũ thật đúng là không dám quản chuyện này, bọn họ chỉ có thể gạt Bạch Vũ, không cho nàng biết rõ. Lâu dần, mọi người trong Điện tin là thật.
Đương nhiên Thượng Quan Vân Trần cũng cảm thấy lấy tiểu muội muội cùng nhau lớn lên từ nhỏ này là chuyện đương nhiên. Khi đó hắn cũng thể nào thích Bạch Vũ, chỉ là cảm thấy có lợi cho gia tộc, ít nhiều cũng có phần tình cảm, lấy về cũng không sao.
Mãi đến khi hắn phát hiện Bạch Vũ thích người khác, cho tới bây giờ Bạch Vũ chưa từng nghĩ gả cho hắn, hắn mới luống cuống. Hắn mới phát hiện, hắn cũng không phải không cần Bạch Vũ như trong tưởng tượng, đáng tiếc khi đó đã quá muộn.
"Cho dù ngươi nghĩ như thế nào, ngươi vẫn luôn là người Sáng Thế Thần Điện, hôm nay tất phải theo ta trở về! Dạ Quân Mạc cũng nhất định phải chết! Ngươi không muốn giao ra đây, ta cũng chỉ có thể tự mình ra tay." Thượng Quan Vân Trần nói xong, nháy mắt đã đến bên cạnh Bạch Vũ, một tay bắt được tay Bạch Vũ.
Bạch Vũ đánh một chưởng về phía ngực hắn, Thượng Quan Vân Trần cũng không hề trốn tránh, một Tôn Giả dùng hết toàn lực cũng không làm hắn bị thương được.
Nhưng mà, một chưởng Phách Thiên Liệt của Bạch Vũ lại nhấc lên hơi thở tàn bạo, Thượng Quan Vân Trần lảo đảo lui về phía sau, giật mình nhìn về phía Bạch Vũ.
Triệu hoán vương giả! Còn là Vương Giả đỉnh cấp!
Xem ra huyết mạch trở về khiến cho thực lực Bạch Vũ tăng vọt, trực tiếp vượt qua vài cấp.
Nhất thời Thượng Quan Vân Trần nheo mắt lại, trên người tỏa ra hơi thở nguy hiểm.