Dạ Quân Mạc nhìn về phía người Phượng gia: "Các ngươi cũng biết chuyện này?"
Người Phượng gia vội vàng lắc đầu, cấu kết với Sáng Thế Thần Điện là tội chết, sao bọn họ có thể nhận? Tuy rằng Phượng Vương là trụ cột của Phượng gia, nhưng bọn họ cũng không muốn bị liên lụy, huống chi bọn họ thật sự không biết.
Ngay cả sắc mặt của con trai Phượng Vương cũng khó coi, đờ đẫn ngay tại chỗ, không biết nên nói giúp Phượng Vương như thế nào.
"Thánh Quân, Phượng Vương chỉ nhất thời hồ đồ, ngươi tha cho nàng ấy một mạng đi." Chỉ có Dạ Vương vẫn kiên trì tiến lên cầu xin.
Ảnh Vương không đồng ý nhíu mày: "Cấu kết với Sáng Thế Thần Điện ám sát Vương Hậu, tội nặng đến mức này còn có thể tha, vậy thì còn lỗi gì mới không thể tha? Chắc chắn là thế gia phái đám sát thủ này tới, nhiều thế hệ Phượng gia và Thượng Quan gia nợ máu, năm đó thiếu chút nữa bị diệt môn, Phượng Vương lại có thể cấu kết với bọn họ, đây không chỉ là phản bội, quả thực chính là ngay cả tổ tông cũng quên!"
"Nhưng lúc trước Phượng Vương cũng từng lập công lớn cho Đế Quốc." Dạ Vương bác bỏ.
Hai người bắt đầu cãi nhau.
Dạ Quân Mạc quay lên bảo tọa ở phía trên, lạnh lùng nhìn bọn họ, đáy mắt hờ hững giống như chẳng hề để ý, còn chứa một tia châm chọc.
"Nương! Nương, người sao vậy?" Không đợi Dạ Vương và Ảnh Vương ầm ĩ xong, con trai của Phượng Vương đã phát hiện Phượng Vương đã chết.
Sắc mặt Dạ Vương xanh mét, không tranh cãi với Ảnh Vương nữa. Người đã chết, còn có cái gì nữa để ồn ào.
"Phượng Vương sợ tội tự sát, kê biên (kiểm tra và tịch thu) tài sản Phượng gia! Ám Ưng đi làm." Dạ Quân Mạc bình tĩnh hạ lệnh, lạnh nhạt bỏ đi.
"Cung tiễn Thánh Quân." Mọi người nhìn bóng lưng Thánh Quân rời đi, không nhịn được rùng mình một. Sao Phượng Vương có thể sợ tội tự sát, bà ta hoàn toàn chính là trúng độc, loại thuốc độc làm cho cảm xúc người ta kích động, nói ra sự thật, chết bất đắc kỳ tử.
Cho dù Phượng Vương là Đại Đế, cũng không thể chống cự nổi.
Thánh Quân đã sớm quyết định cho Phượng Vương chết, dẫn bà ta đến, chỉ là vì để cho bọn họ hiểu rõ nguyên nhân, làm cho bọn họ đều câm miệng, miễn cho Phượng gia không phục, dẫn đến hỗn loạn.
Tội danh cấu kết với Sáng Thế Thần Điện đã định, kê biên tài sản Phượng gia chính là chuyện đương nhiên. Ai biết Phượng gia ngoại trừ có Phượng Vương, còn có nội quỷ thứ hai không? Chuyện này cần phải được tra rõ ràng, Phượng gia không có lý do gì để chống cự. Con trai của Phượng Vương lại là người yếu đuối, sau hôm nay, có lẽ Phượng gia sẽ suy bại thành thế lực nhị lưu ở Đế Quốc, nếu không có nhân tài nào xuất hiện, nói không chừng sẽ suy tàn.
Đây là chèn ép toàn bộ Phượng gia, thủ đoạn của Thánh Quân thật gọn gàng.
...
Sáng Thế Thần Điện, trong Thiên Thánh Điện, mặt Thượng Quan Dương âm trầm nói với Thượng Quan Vân Trần và Ngọc Ưu Liên, ám sát đã thất bại.
Hai người đều lắp bắp kinh hãi, phải biết rằng Thượng Quan Dương muốn làm cái gì, chắc chắn sẽ có kế hoạch chu đáo, sắp xếp tốt tất cả, bao gồm các loại biện pháp ứng biến. Chuyện ông ta muốn làm thì chưa từng thất bại.
Nhưng lần này ông ta lại thất bại, còn bại đến rối tinh rối mù.
"Phụ thân, không phải người nói liên hệ hợp tác với người Ám Dạ Đế Quốc, sao lại thất bại? Người nọ đổi ý, bán đứng chúng ta à?" Thượng Quan Vân Trần hỏi.
Thượng Quan Dương trợn mắt nhìn hắn ta: "Làm sao có thể, ta sẽ phạm sai lầm như vậy sao? Người hợp tác với ta chính là Phượng Vương, bà ta không đổi ý."
"Phượng Vương!" Ngọc Ưu Liên ngạc nhiên, nàng ta đoán được địa vị của người Thượng Quan Dương hợp tác sẽ không thấp, không nghĩ tới lại là một trong Ngũ vương - Phượng Vương: "Ngay cả Phượng Vương cũng ra tay, vì sao còn có thể thất bại?"
Thượng Quan Dương yên lặng một lúc, thở dài: "Có lẽ nàng ta thật sự được trên trời che chở, may mắn như vậy."