Bạch Vũ bĩu môi, đương nhiên không có khả năng. Trường thi đấu không phải là trường thi đấu kỹ năng bình thường, chỉ có thể dùng thực lực của chính mình chiến đấu, tất cả độc dược, linh khí đều không được phép sử dụng.
"Cho dù không cần độc dược, ta cũng có thể thắng Liễu Trường Phong." Bạch Vũ chắc như đinh đóng cột nói.
"Thật không?" Trong con ngươi lạnh lùng của Dạ Quân Mạc xẹt qua một ý cười nghiền ngẫm.
Bạch Vũ không vui chu miệng, "Ngươi cảm thấy ta không thắng được?"
"Rất khó nói." Dạ Quân Mạc không chút để ý nói.
"Làm sao khó nói ?" Bạch Vũ giống như con thỏ bổ nhào vào trên người Dạ Quân Mạc, không phục nắm chặt vạt áo Dạ Quân Mạc.
Dạ Quân Mạc nhìn Bạch Vũ tức giận đè lên người hắn, bên miệng chứa ý cười cưng chiều, sủng nịch.
Tiểu Vũ nhi của hắn ở trước mặt hắn càng ngày càng tùy tính, đó là một hiện tượng tốt, nói không chừng nuôi dưỡng lâu hơn nữa có thể dưỡng lại toàn bộ tính tình nghịch ngợm làm nũng của nàng vạn năm trước.
"Triệu hoán thú của Liễu Trường Phong là Vô Cực Huyền Quy, linh thuật tu luyện là thượng phẩm Đồng Tường Thiết Bích (tường đồng vách sắt). Lực công kích của Tiểu Thanh không đủ." Dạ Quân Mạc cũng không thừa nước đục thả câu, nói trắng ra cho Bạch Vũ.
Khóe miệng Bạch Vũ co rút, tốt thôi, lực công kích Tiểu Thanh của nàng đã đạt tới 22 điểm, vậy mà vẫn không đủ! ? Vô Cực Huyền Quy của Liễu Trường Phong có mai rùa rất dày?
"Đồng Tường Thiết Bích của hắn đã tu luyện được mấy tầng?"
"Hai tầng. Lực phòng ngự của bản thân tăng lên gấp đôi, liên tục 20 giây." Mắt Dạ Quân Mạc mang theo ý cười nhìn nàng, vịn vòng eo mảnh khảnh của nàng.
Bạch Vũ chớp chớp lông mi thật dài, con ngươi sóng nước mênh mông.
Lực phòng ngự lúc đầu của Vô Cực Huyền Quy vốn cực cao, lại có Đồng Tường Thiết Bích trợ giúp, cho dù là lực phá hoại của Bạo Liệt Lưu Hỏa cũng không có biện pháp xuyên thấu, với lực công kích trước mắt của Tiểu Thanh, quả thật không đủ, trừ phi. . . . . .
“Nếu Tiểu Thanh cũng tu luyện Bạo Liệt Lưu Hỏa đến tầng thứ hai?"
Đôi mắt rét lạnh của Dạ Quân Mạc nheo lại, "Có thể làm được?"
"Đương nhiên có thể làm được, ngươi chờ xem đi." Sau khi Bạch Vũ tiến vào Vô Trần Cung, mỗi ngày đều cố gắng tu luyện, ngưng kết linh lực. Lúc trước đột phá Triệu Hoán Sư tiêu hao không ít linh lực, cho đến hai ngày trước rốt cục nàng mới bổ sung lại linh mạch.
50 giọt linh lực trong suốt, cũng đủ để thăng cấp Bạo Liệt Lưu Hỏa. Nếu không phải hơn một tháng qua luôn luôn quyết đấu, không có thời gian, nàng đã sớm giúp Tiểu Thanh nâng cấp Bạo Liệt Lưu Hỏa.
Ngày hôm sau, Bạch Vũ đánh với Không Đồng Dục, Bạch Vũ nghĩ đến với hận ý của Không Đồng Dục đối với nàng hẳn là sẽ liều chết mà đánh, ai biết hắn dễ dàng nhận thua.
Bạch Vũ cũng không cần tốn nhiều thời gian, sau khi quyết đấu chấm dứt liền lập tức trở về lầu các, gọi Tiểu Thanh ra, dùng linh lực trong linh mạch đều tưới vào trong cơ thể của Tiểu Thanh, tu luyện Bạo Liệt Lưu Hỏa tầng thứ hai.
Nàng ôm Tiểu Thanh, vuốt lông chim hỏa diễm rực rỡ của nó, kiên nhẫn chờ nó hấp thu. Thăng cấp linh thuật, so với học tập linh thuật cần hao phí thời gian lâu hơn, đoán chừng phải có mất thời gian một, hai ngày.
Bạch Vũ không vội, nhưng Tiểu Bạch nóng nảy, nhảy ra ngao ngô ngao ngô chui vào trong lòng nàng, vừa muốn chen Tiểu Thanh ra ngoài.
Bạch Vũ gãi cằm của nó, dụ dỗ nó, "Tiểu Bạch ngoan, Tiểu Thanh đang tu luyện, đừng quấy rối. . . . . . ngươi nói cái gì? Vì sao không cho ngươi linh lực, chỉ cho Tiểu Thanh?"
Tiểu Bạch ủy khuất gật đầu, tiếp tục kêu to ngao ngô ngao ngô, co thành một vòng tròn liều mạng dụi vào lòng Bạch Vũ.
Bạch Vũ dở khóc dở cười, "Ngươi còn chưa trưởng thành đến mức có thể đột phá, cho ngươi linh lực làm gì?"
"Gào khóc ——" Tiểu Bạch mở to mồm hướng về phía Bạch Vũ.
Bạch Vũ sửng sốt, Tiểu Bạch là tìm nàng muốn ăn đồ ăn. Đồ ăn của một ít Triệu Hoán Thú là chuyên môn dùng để bồi dưỡng Triệu Hoán Thú, có thể làm cho Triệu Hoán Thú nhanh trưởng thành hơn. Chẳng qua lúc trước nghèo quá, nàng không cho Tiểu Thanh ăn đồ ăn để lớn lên.
Hiện tại nàng có tiền, có tài nguyên, có lẽ có thể suy nghĩ một chút, nhanh chóng bồi dưỡng Tiểu Bạch.