Bạch Vũ biết từ lúc Dạ Quân Mạc biết có hài tử đã bắt đầu nghĩ tên, suy nghĩ ít nhất hơn trăm cái tên nam hài, nữ hài, phần lớn đều bị chính hắn bác bỏ, cũng còn lại mười mấy, hắn vẫn không vừa lòng, luôn luôn đặt đi đặt lại.
"Nghĩ xong rồi." Dạ Quân Mạc nói rất chắc chắn.
Ánh mắt Bạch Vũ có thần nhìn hắn: "Gọi là gì?"
"Ca ca gọi là Dạ Mộ Bạch, muội muội gọi là Dạ Mộ Vũ."
Mộ Bạch, Mộ Vũ, không phải là bỏ tên của ta vào sao? Nhất thời, trong lòng Bạch Vũ giống như bị mật đường lấp đầy, ngọt ngào, ấm áp, khóe miệng không nhịn được nhếch lên, chọt chọt hai tiểu oa nhi đang ngủ say: "Mộ Bạch, Mộ Vũ, bảo bảo ngoan của ta."
Dạ Quân Mạc nhìn nụ cười hạnh phúc của Bạch Vũ, ý cười cưng chiều, ấm áp đã tràn ra ngoài rồi.
Xem bảo bảo xong, Bạch Vũ ăn vài thứ, không bao lâu, lại mệt nhọc ngủ mất, về chuyện sát thủ, một chữ nàng cũng không hỏi. Dù sao chắc chắn là Thượng Quan Vân Trần và Ngọc Ưu Liên làm, Dạ Quân Mạc sẽ xử lý.
Dạ Quân Mạc đi ra từ trong phòng Bạch Vũ, Ám Lân đã đến bẩm báo.
Nội quỷ vô cùng cẩn thận, từ đầu tới đuôi đều không tự mình ra mặt, nhưng chỉ cần một ngày một đêm Ám Lân đã tra ra được rồi.
Toàn bộ ám vệ đã tỉnh, nhưng không ai trong bọn họ biết nội quỷ là ai. Trước đó sát thủ biết được vị trí bảo vệ của ám vệ từ chỗ nội quỷ, dùng thuốc mê khiến cho tất cả bọn họ hôn mê.
Ám Lân đành phải tra từ chỗ thị vệ bên kia, rõ ràng phát hiện tối nay điều động thị vệ khác thường, lúc thay ca, góc Đông Bắc có kẽ hở (ý nói sơ hở lúc thay ca) nửa khắc đồng hồ, đủ để cho bọn sát thủ lặng lẽ lẻn vào lớp lớp vòng vây.
Đám sát thủ này hoàn toàn chính là tử sĩ Sáng Thế Thần Điện phái tới, cho dù có hoàn thành nhiệm vụ không, bọn họ cũng đã không còn cơ hội trở về rồi.
Dạ Quân Mạc quyết định giết bọn họ rất nhanh, dieendaanleequuydoon – V.O, cũng biết cho dù bắt được người như vậy, cũng sẽ không thể mở miệng.
"Là ai điều động thị vệ?" Dạ Quân Mạc hỏi.
Ám Lân yên lặng một lúc: "Ta!"
Dạ Quân Mạc nhìn Ám Lân.
Ám Lân bình tĩnh quỳ xuống: "Có người đã dùng lệnh bài của ta."
Lệnh bài của Linh Vương, đương nhiên thị vệ không dám không nghe, hơn nữa điều động vô cùng bí mật, chỉ là vị trí của mấy đội hơi thay đổi một chút, nếu không phải Ám Lân cẩn thận, hỏi lại thị vệ, có lẽ cũng không phát hiện ra.
"Có người dùng lệnh bài của ngươi, ngươi lại còn không biết?" Giọng Dạ Quân Mạc lạnh xuống.
"Thuộc hạ sơ sẩy." Ám Lân cũng không biện giải.
"Là ai?" Dạ Quân Mạc hỏi. Hắn nói như vậy chính là tin tưởng lời nói của Ám Lân, lẽ ra lí do thoái thác như vậy rất khó làm cho người ta tin tưởng, Ám Lân rất khó rửa sạch hiềm nghi. Nhưng hiển nhiên nội quỷ này lại chọn sai người giá họa, Dạ Quân Mạc có nghi ngờ ai cũng sẽ không nghi ngờ Ám Lân.
Không chỉ có phần tình cảm cùng nhau lớn lên từ nhỏ, Dạ Quân Mạc còn hiểu Ám Lân, cho dù ngày nào đó Ám Lân thật sự phản bội hắn, cũng không dùng cách nhỏ nhen như vậy để ám toán hắn.
"Phượng Vương." Ám Lân giao kết quả bản thân điều tra ra.
Chính là Phượng Vương! Triệu hoán Đại Đế duy nhất trong Ngũ vương, còn là người được Thánh Quân tiền nhiệm phong vương. Toàn bộ năm người Ám Dạ Đế Quốc ai cũng nể mặt bà. Bạch Vũ lại cứ không, hại chết nữ nhi của bà trong trận tỷ thí.
Gia tộc Phượng Vương cũng có huyết hải thâm cừu với Sáng Thế Thần Điện, chỉ là đến đời thứ ba, dường như thù hận đã bị Phượng Vương lãng quên gần hết. bây giờ Phượng Vương càng coi trọng địa vị ở Ám Dạ Đế Quốc.
Bà ta cũng không nghĩ phản bội Ám Dạ Đế Quốc, đầu nhập vào Sáng Thế Thần Điện, bà ta chỉ muốn cho Bạch Vũ chết mà thôi! Vừa vặn phát hiện sát thủ của Sáng Thế Thần Điện, bà ta lại mở cánh cửa ra, hơi hợp tác với bọn họ một chút.