''Lão Trư, người phụ nữ tên Liễu Thanh mà cậu sắp xếp không đáng tin cậy chút nào cả.''
Bên ngoài hội trường, Tần Thiên đứng dựa vào tường hút thuốc, bấm số của vị thần tài Thần Vương Điện.
Vị vương thứ mười hai của Thần Vương Điện, dựa theo cầm tinh mười hai con giáp, cậu ta là Trư thiên vương.
Nhưng đưa mắt ra nhìn khắp thế giới, chỉ sợ chỉ có mình Tần Thiên dám gọi cậu ta là ''lão Trư''.
''Lão đại, anh nói giống như tôi rất vô dụng vậy.''
''Tôi làm việc anh còn lo lắng sao?''
''Hơn nữa không phải đều đã sắp xếp xong xuôi rồi sao.''
''Mặc dù Liễu Thanh cuối cùng cũng không đưa ra quyết định, nhưng đó cũng chỉ là một thủ tục mà thôi. Đầu tư một tỷ, trốn không thoát được.''
''Nếu như lão đại cảm thấy vẫn chưa đủ thì tôi có thể thêm tiếp. Dù sao đều là tiền của anh, tiêu bao nhiêu tôi cũng không đau lòng.''
''Hơn nữa mỹ phẩm sinh học này đúng là một sản phẩm tốt. Dùng tiền đập vào nhất định có thể thành công.''
Trong điện thoại truyền đến tiếng lốp bốp.
Tần Thiên cười, không ngờ sẽ có một ngày mình cũng bị loạn vì quá quan tâm.
Đang định cúp điện thoại thì hắn nhận ra được điều gì đó không đúng.
''Vợ tôi vừa mới bắt đầu mà bên cậu đã xác định rồi?''
''Không được đâu lão Trư. Như vậy quá rõ ràng. Nếu như cô ấy phát hiện là tôi ở sau lưng điều khiển cô ấy sẽ tức giận!''
''Vợ anh?'' Lão Trư cũng có chút ngây người: ''Lão đại, người ở bên cạnh người tên Tô Văn Thành chính là vợ anh sao?''
''Chuyện quan trọng như vậy sao cô ấy không tự mình ra mặt chứ, sao lại để Tô Văn Thành đi thi đấu thay?''
Tô Văn Thành!
Tần Thiên thay đổi sắc mặt, giọng cũng thay đổi.
''Ý của cậu là, Tô Văn Thành dùng dự án mỹ phẩm sinh học này tham gia kêu gọi vốn đầu tư, đồng thời nhận được sự đồng ý của các ông?''
''Có gì sai sao?''
''Lão đại, tôi vừa mới gửi video ở hiện trường cho anh.'' Nghe thấy giọng Tần Thiên thay đổi, lão Trư cũng luống cuống.
Cậu ta vội vàng gửi video có mặt Tô Văn Thành cho Tần Thiên.
Chuyện lần này, mặc dù Tần Thiên nói không nhúng tay vào, cũng không cho cậu ta nhúng tay vào, nhưng dù sao lão đại cũng đã gửi gắm, lão Trư không yên lòng, ở nước ngoài xa xôi vẫn luôn quan sát cẩn thận video trực tiếp.
Sau khi Tô Văn Thành nói xong, Liễu Thanh tự nhận là hoàn thành nhiệm vụ nên đã ngắt video. Cho nên lão Trư cũng không thấy Tần Thiên và Tô Tô đi vào sau đó.
Nhìn Tô Văn Thành diễn thuyết dạt dào tình cảm trong video, sự tức giận của Tần Thiên càng cao hơn!
Bây giờ, cuối cùng hắn cũng hiểu rõ!
Vì sao nhà họ Tô biết rõ mọi việc Tô Tô và Dương Ngọc Lan đang làm nhưng vẫn tuyệt tình trục xuất Tô Tô ra khỏi gia môn như cũ.
Chuyện này không giống với tính cách theo đuổi danh tiếng của bọn họ.
Hóa ra bọn họ đã trộm thành quả lao động của Tô Tô, đã đi tham gia kêu gọi vốn đầu tư trước một bước!
Bọn họ ra tay trộm trước, bây giờ Tô Tô lại biến thành người đi trộm!
Lúc đầu hắn muốn xông vào. Nhưng hắn biết rõ, nói mà không có bằng chứng thì đối phương rất khó mà tin được. Trừ khi hắn công bố thân phận của Liễu Thanh.
Như vậy thì gọi vốn đầu tư này sẽ không còn ý nghĩa, Tô Tô sẽ bị tổn thương.
Nghĩ tới nghĩ lui, hắn gọi điện thoại cho Lôi Báo.
''Vận dụng lực lượng của Long Tổ các cậu, điều tra hành động gần đây của Tô Văn Thành cho tôi.''
''Nhất là có qua lại bí mật với người nào đó không, có kết quả lập tức báo cáo cho tôi!''
Trước đây Tô Văn Thành tìm mọi cách lấy phương pháp điều chế độc quyền của Tô Tô nhưng vẫn luôn không đạt được. Bây giờ cậu ta lấy bằng cách nào?
Mật thám!
Nhất định bên cạnh Tô Tô và Dương Ngọc Lan đã xuất hiện mật thám.
Sau khi sắp xếp hết những thứ này, Tần Thiên hút thêm vài hơi thuốc nữa. Vẫn không yên lòng về Tô Tô nên hắn ném tàn thuốc đi rồi nhanh chóng đi vào hội trường.
Trong hội trường.
''Cô cũng là mỹ phẩm sinh học?'' Vừa nghe Tô Tô nói một câu, Liễu Thanh lập tức cau mày.
''Đúng vậy.'' Tô Tô lập tức cảm nhận được có gì đó không đúng, cô cẩn thận nói: ''Liễu tổng, sao ngài lại nói ''cũng''?''
''Chẳng lẽ cũng có người khác làm mỹ phẩm sinh học sao?''
Tô Văn Thành ghé sát vào người Liễu Thanh, thấp giọng nói: ''Liễu tổng, bây giờ tôi nghi ngờ người phụ nữ này nghe trộm ý tưởng của tôi, hiện tại đang đến để lừa đảo.''
''Cô ta cố ý đến trễ chính là vì lí do này.''
Liễu Thanh nhíu mày.
Tô Nam cũng vội vàng thấp giọng nói: ''Liễu tổng, cách làm người của người phụ nữ này rất tệ.''
''Cô biết không? Mấy năm trước khi chị ta vẫn còn là đại tiểu thư nhà họ Tô, đã vụng trộm chạy đi đăng ký kết hôn với một tên shipper.''
''Đúng vậy, chính là người đàn ông rất bất lịch sự ban nãy đấy, chính là tên ship đồ ăn kia.''
''Đúng là một đôi nam nữ không biết xấu hổ.''
Vẻ mặt Liễu Thanh hiện rõ sự chán ghét. Cô ta không vui nói: ''Người phụ nữ này có quan hệ gì với các người sao?''
Tô Bắc Sơn thở dài, thấp giọng nói: ''Tuy chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài nhưng tôi cũng không thể trơ mắt nhìn cô ta lừa gạt tổng giám đốc Liễu được.''
''Thật không dám giấu diếm, con bé đó là cháu gái của tôi. Nhưng vì tính cách suy đồi nên đã bị tôi trục xuất ra khỏi gia tộc.''
''Liễu tổng, chúng ta hợp tác sẽ không bị ảnh hưởng bởi con bé đó.''
''Những lời cô ta nói cũng không thể tin được.''
Liễu Thanh thật sự nổi giận. Không ngờ loại phụ nữ xấu xa như thế này cũng dám diễn trò trước mặt mình.
Đối với cô ta, đây là một sự sỉ nhục!
Cuộc đời Liễu Thanh hận nhất là loại phụ nữ này. Bây giờ cô ta không vội vàng vạch trần Tô Tô, ngược lại còn muốn xem cô có thể diễn đến khi nào.
''Cô không cần phải để ý đến những người khác, cứ nói của cô đi.''
Tô Tô không rõ vì sao mấy người Tô Văn Thành lại có vẻ thân quen với Liễu Thanh như vậy, cô cũng không nghe rõ họ đang nói gì.
Điều chỉnh tâm trạng, cô cười nói: ''Có cả người khác mở rộng mỹ phẩm sinh học đã cho thấy đây là một sản phẩm đáng để đầu tư, đó cũng là chuyện tốt.''
''Tôi đồng ý cạnh tranh công bằng.''
Cô bắt đầu nói không ngừng nghỉ về sản phẩm tâm đắc của mình: ''Liễu tổng, sản phẩm của tôi tên là Tô Ngọc Cao.''
''Sản phẩm này được tinh luyện từ hàng trăm vị thuốc Đông y mà thành, rất có hiệu quả đối với làn da của phụ nữ phương Đông.''
''Dược cao này...''
''...''
Lúc cô đang bỏ qua mọi thứ mà nói càng tự nhiên hơn thì Liễu Thanh không còn nhịn được nữa.
''Đủ rồi!''
''Cô gái, tôi đã từng gặp qua loại phụ nữ không biết xấu hổ, nhưng tôi chưa từng gặp qua người nào mặt dày như cô!''
''Tôi đồng ý cô rất xinh đẹp. Đây là món quà mà ông trời tặng cho cô.''
''Không ngờ cô không chỉ không biết quý trọng mà còn lợi dụng khuôn mặt này để đi lừa gạt, làm ra chuyện đồi bại như vậy!''
''Đúng là không biết xấu hổ!''
Tô Tô ngẩn người, cô kinh hoảng nói: ''Liễu tổng, xảy ra chuyện gì vậy?''
''Vì sao cô lại nói tôi như vậy?''
''Chính cô làm gì trong lòng cô còn không rõ sao?''
''Chuyện khác tôi không xen vào. Nhưng hôm nay cô còn to gan trộm ý tưởng của tuyển thủ khác, có ý đồ lừa gạt tôi đầu tư.''
''Tôi nói cho cô biết, chuyện này đã đủ tạo thành tội lừa đảo rồi!''
''Nếu không cút ra ngoài cho tôi thì đừng trách tôi lập tức gọi bảo vệ đến bắt cô lại!''
Tô Tô như bị sét đánh, mở miệng không nói nên lời.
Sự đả kích này quá lớn với cô, khuôn mặt cô đầy nước mắt, người lung lay sắp ngã.
''Bảo vệ đâu, lại đây!''
''Không nghe thấy Liễu tổng nói sao? Mau đưa người phụ nữ không biết xấu hổ này ra ngoài!''
Bảo vệ hội trường đều biết Liễu Phương là nhân vật chính thật sự. Nghe vậy thì đều đi về phía Tô Tô.
''Mấy người dám đụng vào vợ tôi, tôi sẽ cho người đó đổ máu ngay tại chỗ!''
Một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Tần Thiên sắc mặt lạnh lùng như sát thần địa ngục nhanh chóng đi vào từ cửa chính.
Bên ngoài hội trường, Tần Thiên đứng dựa vào tường hút thuốc, bấm số của vị thần tài Thần Vương Điện.
Vị vương thứ mười hai của Thần Vương Điện, dựa theo cầm tinh mười hai con giáp, cậu ta là Trư thiên vương.
Nhưng đưa mắt ra nhìn khắp thế giới, chỉ sợ chỉ có mình Tần Thiên dám gọi cậu ta là ''lão Trư''.
''Lão đại, anh nói giống như tôi rất vô dụng vậy.''
''Tôi làm việc anh còn lo lắng sao?''
''Hơn nữa không phải đều đã sắp xếp xong xuôi rồi sao.''
''Mặc dù Liễu Thanh cuối cùng cũng không đưa ra quyết định, nhưng đó cũng chỉ là một thủ tục mà thôi. Đầu tư một tỷ, trốn không thoát được.''
''Nếu như lão đại cảm thấy vẫn chưa đủ thì tôi có thể thêm tiếp. Dù sao đều là tiền của anh, tiêu bao nhiêu tôi cũng không đau lòng.''
''Hơn nữa mỹ phẩm sinh học này đúng là một sản phẩm tốt. Dùng tiền đập vào nhất định có thể thành công.''
Trong điện thoại truyền đến tiếng lốp bốp.
Tần Thiên cười, không ngờ sẽ có một ngày mình cũng bị loạn vì quá quan tâm.
Đang định cúp điện thoại thì hắn nhận ra được điều gì đó không đúng.
''Vợ tôi vừa mới bắt đầu mà bên cậu đã xác định rồi?''
''Không được đâu lão Trư. Như vậy quá rõ ràng. Nếu như cô ấy phát hiện là tôi ở sau lưng điều khiển cô ấy sẽ tức giận!''
''Vợ anh?'' Lão Trư cũng có chút ngây người: ''Lão đại, người ở bên cạnh người tên Tô Văn Thành chính là vợ anh sao?''
''Chuyện quan trọng như vậy sao cô ấy không tự mình ra mặt chứ, sao lại để Tô Văn Thành đi thi đấu thay?''
Tô Văn Thành!
Tần Thiên thay đổi sắc mặt, giọng cũng thay đổi.
''Ý của cậu là, Tô Văn Thành dùng dự án mỹ phẩm sinh học này tham gia kêu gọi vốn đầu tư, đồng thời nhận được sự đồng ý của các ông?''
''Có gì sai sao?''
''Lão đại, tôi vừa mới gửi video ở hiện trường cho anh.'' Nghe thấy giọng Tần Thiên thay đổi, lão Trư cũng luống cuống.
Cậu ta vội vàng gửi video có mặt Tô Văn Thành cho Tần Thiên.
Chuyện lần này, mặc dù Tần Thiên nói không nhúng tay vào, cũng không cho cậu ta nhúng tay vào, nhưng dù sao lão đại cũng đã gửi gắm, lão Trư không yên lòng, ở nước ngoài xa xôi vẫn luôn quan sát cẩn thận video trực tiếp.
Sau khi Tô Văn Thành nói xong, Liễu Thanh tự nhận là hoàn thành nhiệm vụ nên đã ngắt video. Cho nên lão Trư cũng không thấy Tần Thiên và Tô Tô đi vào sau đó.
Nhìn Tô Văn Thành diễn thuyết dạt dào tình cảm trong video, sự tức giận của Tần Thiên càng cao hơn!
Bây giờ, cuối cùng hắn cũng hiểu rõ!
Vì sao nhà họ Tô biết rõ mọi việc Tô Tô và Dương Ngọc Lan đang làm nhưng vẫn tuyệt tình trục xuất Tô Tô ra khỏi gia môn như cũ.
Chuyện này không giống với tính cách theo đuổi danh tiếng của bọn họ.
Hóa ra bọn họ đã trộm thành quả lao động của Tô Tô, đã đi tham gia kêu gọi vốn đầu tư trước một bước!
Bọn họ ra tay trộm trước, bây giờ Tô Tô lại biến thành người đi trộm!
Lúc đầu hắn muốn xông vào. Nhưng hắn biết rõ, nói mà không có bằng chứng thì đối phương rất khó mà tin được. Trừ khi hắn công bố thân phận của Liễu Thanh.
Như vậy thì gọi vốn đầu tư này sẽ không còn ý nghĩa, Tô Tô sẽ bị tổn thương.
Nghĩ tới nghĩ lui, hắn gọi điện thoại cho Lôi Báo.
''Vận dụng lực lượng của Long Tổ các cậu, điều tra hành động gần đây của Tô Văn Thành cho tôi.''
''Nhất là có qua lại bí mật với người nào đó không, có kết quả lập tức báo cáo cho tôi!''
Trước đây Tô Văn Thành tìm mọi cách lấy phương pháp điều chế độc quyền của Tô Tô nhưng vẫn luôn không đạt được. Bây giờ cậu ta lấy bằng cách nào?
Mật thám!
Nhất định bên cạnh Tô Tô và Dương Ngọc Lan đã xuất hiện mật thám.
Sau khi sắp xếp hết những thứ này, Tần Thiên hút thêm vài hơi thuốc nữa. Vẫn không yên lòng về Tô Tô nên hắn ném tàn thuốc đi rồi nhanh chóng đi vào hội trường.
Trong hội trường.
''Cô cũng là mỹ phẩm sinh học?'' Vừa nghe Tô Tô nói một câu, Liễu Thanh lập tức cau mày.
''Đúng vậy.'' Tô Tô lập tức cảm nhận được có gì đó không đúng, cô cẩn thận nói: ''Liễu tổng, sao ngài lại nói ''cũng''?''
''Chẳng lẽ cũng có người khác làm mỹ phẩm sinh học sao?''
Tô Văn Thành ghé sát vào người Liễu Thanh, thấp giọng nói: ''Liễu tổng, bây giờ tôi nghi ngờ người phụ nữ này nghe trộm ý tưởng của tôi, hiện tại đang đến để lừa đảo.''
''Cô ta cố ý đến trễ chính là vì lí do này.''
Liễu Thanh nhíu mày.
Tô Nam cũng vội vàng thấp giọng nói: ''Liễu tổng, cách làm người của người phụ nữ này rất tệ.''
''Cô biết không? Mấy năm trước khi chị ta vẫn còn là đại tiểu thư nhà họ Tô, đã vụng trộm chạy đi đăng ký kết hôn với một tên shipper.''
''Đúng vậy, chính là người đàn ông rất bất lịch sự ban nãy đấy, chính là tên ship đồ ăn kia.''
''Đúng là một đôi nam nữ không biết xấu hổ.''
Vẻ mặt Liễu Thanh hiện rõ sự chán ghét. Cô ta không vui nói: ''Người phụ nữ này có quan hệ gì với các người sao?''
Tô Bắc Sơn thở dài, thấp giọng nói: ''Tuy chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài nhưng tôi cũng không thể trơ mắt nhìn cô ta lừa gạt tổng giám đốc Liễu được.''
''Thật không dám giấu diếm, con bé đó là cháu gái của tôi. Nhưng vì tính cách suy đồi nên đã bị tôi trục xuất ra khỏi gia tộc.''
''Liễu tổng, chúng ta hợp tác sẽ không bị ảnh hưởng bởi con bé đó.''
''Những lời cô ta nói cũng không thể tin được.''
Liễu Thanh thật sự nổi giận. Không ngờ loại phụ nữ xấu xa như thế này cũng dám diễn trò trước mặt mình.
Đối với cô ta, đây là một sự sỉ nhục!
Cuộc đời Liễu Thanh hận nhất là loại phụ nữ này. Bây giờ cô ta không vội vàng vạch trần Tô Tô, ngược lại còn muốn xem cô có thể diễn đến khi nào.
''Cô không cần phải để ý đến những người khác, cứ nói của cô đi.''
Tô Tô không rõ vì sao mấy người Tô Văn Thành lại có vẻ thân quen với Liễu Thanh như vậy, cô cũng không nghe rõ họ đang nói gì.
Điều chỉnh tâm trạng, cô cười nói: ''Có cả người khác mở rộng mỹ phẩm sinh học đã cho thấy đây là một sản phẩm đáng để đầu tư, đó cũng là chuyện tốt.''
''Tôi đồng ý cạnh tranh công bằng.''
Cô bắt đầu nói không ngừng nghỉ về sản phẩm tâm đắc của mình: ''Liễu tổng, sản phẩm của tôi tên là Tô Ngọc Cao.''
''Sản phẩm này được tinh luyện từ hàng trăm vị thuốc Đông y mà thành, rất có hiệu quả đối với làn da của phụ nữ phương Đông.''
''Dược cao này...''
''...''
Lúc cô đang bỏ qua mọi thứ mà nói càng tự nhiên hơn thì Liễu Thanh không còn nhịn được nữa.
''Đủ rồi!''
''Cô gái, tôi đã từng gặp qua loại phụ nữ không biết xấu hổ, nhưng tôi chưa từng gặp qua người nào mặt dày như cô!''
''Tôi đồng ý cô rất xinh đẹp. Đây là món quà mà ông trời tặng cho cô.''
''Không ngờ cô không chỉ không biết quý trọng mà còn lợi dụng khuôn mặt này để đi lừa gạt, làm ra chuyện đồi bại như vậy!''
''Đúng là không biết xấu hổ!''
Tô Tô ngẩn người, cô kinh hoảng nói: ''Liễu tổng, xảy ra chuyện gì vậy?''
''Vì sao cô lại nói tôi như vậy?''
''Chính cô làm gì trong lòng cô còn không rõ sao?''
''Chuyện khác tôi không xen vào. Nhưng hôm nay cô còn to gan trộm ý tưởng của tuyển thủ khác, có ý đồ lừa gạt tôi đầu tư.''
''Tôi nói cho cô biết, chuyện này đã đủ tạo thành tội lừa đảo rồi!''
''Nếu không cút ra ngoài cho tôi thì đừng trách tôi lập tức gọi bảo vệ đến bắt cô lại!''
Tô Tô như bị sét đánh, mở miệng không nói nên lời.
Sự đả kích này quá lớn với cô, khuôn mặt cô đầy nước mắt, người lung lay sắp ngã.
''Bảo vệ đâu, lại đây!''
''Không nghe thấy Liễu tổng nói sao? Mau đưa người phụ nữ không biết xấu hổ này ra ngoài!''
Bảo vệ hội trường đều biết Liễu Phương là nhân vật chính thật sự. Nghe vậy thì đều đi về phía Tô Tô.
''Mấy người dám đụng vào vợ tôi, tôi sẽ cho người đó đổ máu ngay tại chỗ!''
Một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Tần Thiên sắc mặt lạnh lùng như sát thần địa ngục nhanh chóng đi vào từ cửa chính.