Mạc Thông thản nhiên gật đầu với Lý Diễm, nói: "Sao vậy? Vương tổng của các người vẫn chưa đến à?"
Lý Diễm vội vàng cười nói: “Chắc là Vương tổng của chúng tôi cảm thấy dịp hôm nay quá long trọng nên phải chuẩn bị thật kỹ càng.”
"Anh Mạc, mời anh ngồi vào bàn VIP. Tôi sẽ gọi ngay cho Vương tổng ngay."
Mạc Thông cười nói: “Vương tổng của các người cũng thật là, lẽ nào còn phải tốn hai tiếng để trang điểm sao?”
Nói xong, anh ta chợt nhìn thấy một người phụ nữ ngồi cúi đầu ở ghế trung tâm bên phía Tinh Đồ.
Anh ta không khỏi sửng sốt, thập giọng hỏi: "Sao cô ta lại ở đây?"
Trong ấn tượng của anh ta, Liễu Như Ngọc bây giờ là một con chuột bị mọi người mắng chửi nên trốn ở nhà không dám ra ngoài mới phải.
Lý Diễm cười lạnh nói: “Tôi đoán là không thể ở nhà lâu hơn được nữa nên đến đây để cọ nhiệt.”
"Mạc tổng, dù sao cô ta cũng đã thất thế rồi, anh đừng chấp cô ta nữa."
Trong mắt Mạc Thông lộ ra nụ cười.
Anh ta thực sự không nhịn được nữa, lập tức báo tin vui cho Triệu Húc.
Bởi vì anh ta cảm thấy Liễu Như Ngọc cuối cùng cũng không chịu nổi áp lực nữa, sắp nhượng bộ rồi.
Anh ta đi tới bên cạnh Liễu Như Ngọc và thì thầm: "Liễu Thiên Hậu, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Tôi rất vui vì hôm nay cô có thể đến đây."
"Tôi tin Triệu Húc công tử nhất định cũng sẽ rất vui."
“Anh Triệu nói rằng thật sự không nỡ hủy hoại cô, cô yên tâm, anh ấy có thể dẫm nát cô dưới chân cũng có thể nâng cô lên đỉnh đầu.”
"Tối nay, ở câu lạc bộ Húc Nhật tỉnh Vân Xuyên cô hãy xin lỗi anh ấy một cách cẩn thận, khiến anh ấy hài lòng."
"Tôi đảm bảo ngày mai mọi tin tức tiêu cực sẽ biến mất hoàn toàn, cô vẫn sẽ là Thiên Hậu Ngọc Nữ được mọi người ngưỡng mộ".
"Cô thấy sao?"
Thấy Mạc Thông tiến đến gần, Liễu Như Ngọc vô thức co rúm người lại như một con chim bất lực gặp phải một con đại bàng hung dữ.
Dương Vinh trầm giọng nói: "Mạc Thông, hãy tránh xa Như Ngọc ra!"
"Bảo Triệu Húc từ bỏ ý định đi!"
"Như Ngọc sẽ không bao giờ đồng ý với anh ta đâu!"
Mạc Thông cười lạnh, anh ta là một người hàng đầu trong giới còn Dương Vinh chỉ là một quản lý nhỏ mà thôi.
Vì vậy, anh ta cũng không muốn chấp những người như Dương Vinh.
"Mạc tổng, cô Mục, hà tất phải tính toán với loại chó điên này?"
"Mời đến ngồi ở bàn VIP." Lý Diễm lại mời với vẻ mặt nịnh nọt.
Nhìn Liễu Như Ngọc ở trước mặt, ánh mắt Mục Phi Phi vô cùng phức tạp.
Trước đây, Liễu Như Ngọc là tồn tại mà cô ta không thể chạm với tới được nhưng bây giờ nhìn thấy Liễu Như Ngọc như vậy, cô ta lại có chút thương cảm.
Cô ta biết chắc chắn là Liễu Như Ngọc đã đắc tội với ai đó. Tuy nhiên, chuyện không hiểu chi tiết thì không nên nói nhiều
Liễu Như Ngọc không phải là người của người đàn ông đó sao? Xảy ra chuyện như vậy, tại sao hắn không tới giúp Liễu Như Ngọc?
Hình ảnh người đàn ông đó hiện lên trong tâm trí cô ta.
Ôi trời, xem ra đàn ông quả thực không đáng tin cậy!
Cô ta thở dài trong lòng, vô thức liếc nhìn địa điểm tổ chức sự kiện. Đột nhiên nhìn thấy Tần Thiên ngồi ở trong góc cười tươi!
Cô ta kêu lên một tiếng, che miệng lại, mặt biến sắc!
Sự thay đổi đột ngột đó khiến cho Mạc Thông và Lý Diễm ở bên cạnh ngạc nhiên.
"Phi Phi, sao vậy?" Mạc Thông nghi hoặc hỏi, sau đó anh ta nhìn theo ánh mắt của Mục Phi Phi, nhìn thấy Tần Thiên ở trong góc.
"Anh ta là ai?"
"Có phải là nghệ sĩ của Tinh Đồ các người không?" Anh ta cau mày hỏi.
Lý Diễm vội nói: "Một người mới muốn tham gia giới giải trí đang khóc lóc và bảo tôi ký hợp đồng với anh ta."
“Người như vậy quá nhiều, căn bản không đáng để Mạc tổng để ý.”
"Mạc tổng, mời ngồi, Vương tổng của chúng tôi sẽ đến sớm thôi."
Mạc Thông gật đầu, ngồi vào bàn VIP.
Mục Phi Phi bối rối không dám nhìn Tần Thiên nữa, bất an cúi đầu ngồi xuống bên cạnh Mạc Thông.
“Cô biết anh ta sao?” Mạc Thông trầm giọng hỏi.
“À, không, tôi không quen anh ta.”
“Tôi chỉ cảm thấy quen mặt, giống như bạn cũ.” Mục Phi Phi vội vàng giải thích.
Mạc Thông lộ ra nụ cười đầy ẩn ý.
Trong suy nghĩ của anh ta, người mới đó khá đẹp trai đó, có lẽ là người yêu cũ của Mục Phi Phi.
Chuyện như vậy, anh ta thấy nhiều rồi, một cặp đôi yêu nhau khi chưa nổi tiếng thề non hẹn biển.
Khi một trong hai người trở nên nổi tiếng, tình yêu của họ sẽ mãi mãi bị chôn vùi vào quá khứ, giống như một món đồ cổ đã bám bụi.
Anh ta cũng biết, Mục Phi Phi tuy danh tiếng tốt nhưng đời tư cũng không quá hoàn hảo.
Trong số những người phụ nữ trong nghề này, đến bây giờ có mấy người có thể trong sạch và tự lập như Liễu Như Ngọc chứ?
Vốn dĩ anh ta tặng Mục Phi Phi cho Triệu Húc nên không dám xuống tay. Bây giờ Triệu Húc đã nói rõ ràng rằng mình không có hứng thú với Mục Phi Phi, vậy anh ta có thể thưởng thức một chút không?
Nghĩ tới đây, anh ta đến gần Mục Phi Phi, nhẹ nhàng cười nói: “Tối nay, hãy đến nhà tôi.”
"Chúng ta hãy thảo luận chi tiết về hợp đồng sau."
Trong lòng Mục Phi Phi run lên, vô thức né sang một bên.
Ánh mắt Mạc Thông lạnh lùng nói: “Sao vậy, cô không muốn sao?”
"Hay là gặp lại người yêu cũ nên giả vờ thanh thuần với tôi?"
Mục Phi Phi đỏ mặt nói: "Mạc tổng, anh đang nói gì vậy? Tôi không hiểu."
Mạc Thông cười lạnh: "Cô không hiểu phải không? Vậy bây giờ tôi sẽ khiến cho cô hiểu."
"Không phải anh ta chỉ là một kẻ nghiệp dư muốn gia nhập làng giải trí thôi sao? Bây giờ tôi sẽ giúp cô thu nhận anh ta."
Nói xong, anh ta vẫy tay với Lý Diễm, nói: "Đi gọi thanh niên kia tới."
"Tôi có chuyện muốn nói với anh ta."
Lý Diễm ngay lập tức cảm thấy như ăn phải chanh, không ngờ Tần Thiên trơ tráo ở lại, lại được lãnh đạo nhìn trúng.
Mạc Thông- đường đường là cha đỡ đầu của làng giải trí, đồng thời là ông chủ của Hoàng Triều Entertainment lại muốn nói chuyện trực tiếp với anh ta sao.
Đúng là quá may mắn mà!
Tuy rằng trong lòng buồn bực nhưng cô ta cũng không dám chậm trễ, vội vàng đi tới trước mặt Tần Thiên thấp giọng nói: "Anh đúng là may mắn."
"Biết anh một lòng muốn gia nhập làng giải trí, chị đây đã đề cử anh với Mạc tổng."
"Mạc tổng nể mặt tôi, bây giờ bảo anh qua đó."
"Công ty của anh ấy không tầm thường, tốt hơn Tinh Đồ chúng tôi rất nhiều."
"Hơn nữa tôi có thể cho anh biết một tin tức riêng, Tinh Đồ sẽ sớm bị bán cho Hoàng Triều cho nên anh ấy là ông chủ duy nhất."
"Qua đó nói chuyện tử tế đi, sau này tiền đồ vô lượng."
"Phát đạt rồi đừng có quên chị đây."
Tần Thiên cười nói: "Phụ nữ của giới giải trí đều thay đổi thất thường như vậy sao?"
"Chị ư, muốn chiếu cố tôi, cô cũng xứng sao?"
Lý Diễm mở to mắt, phản ứng lại, thẹn quá hoá giận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tiểu tử, chưa thành công mà đã bắt đầu kiêu ngạo rồi à?"
"Tôi nói cho anh biết--"
"Tôi cũng nói cho cô biết, chờ bị đuổi việc đi." Tần Thiên ngắt lời Lý Diễm, đứng dậy, đi về phía sân khấu.
Nhìn thấy hắn đến gần, Mục Phi Phi càng bối rối hơn, cúi đầu không dám nhìn.
Thấy vẻ mặt đó của cô ta, Mạc Thông càng chắc chắn hơn về phán đoán trước đó của mình. Anh chàng đẹp trai này chính là người yêu cũ của Mục Phi Phi.
Có vẻ như cô ta vẫn còn tình cảm với người này cho nên anh ta muốn sỉ nhục Tần Thiên trước mặt Mục Phi Phi. Để cho cô ta biết ai mới là người đàn ông thực sự
Lý Diễm vội vàng cười nói: “Chắc là Vương tổng của chúng tôi cảm thấy dịp hôm nay quá long trọng nên phải chuẩn bị thật kỹ càng.”
"Anh Mạc, mời anh ngồi vào bàn VIP. Tôi sẽ gọi ngay cho Vương tổng ngay."
Mạc Thông cười nói: “Vương tổng của các người cũng thật là, lẽ nào còn phải tốn hai tiếng để trang điểm sao?”
Nói xong, anh ta chợt nhìn thấy một người phụ nữ ngồi cúi đầu ở ghế trung tâm bên phía Tinh Đồ.
Anh ta không khỏi sửng sốt, thập giọng hỏi: "Sao cô ta lại ở đây?"
Trong ấn tượng của anh ta, Liễu Như Ngọc bây giờ là một con chuột bị mọi người mắng chửi nên trốn ở nhà không dám ra ngoài mới phải.
Lý Diễm cười lạnh nói: “Tôi đoán là không thể ở nhà lâu hơn được nữa nên đến đây để cọ nhiệt.”
"Mạc tổng, dù sao cô ta cũng đã thất thế rồi, anh đừng chấp cô ta nữa."
Trong mắt Mạc Thông lộ ra nụ cười.
Anh ta thực sự không nhịn được nữa, lập tức báo tin vui cho Triệu Húc.
Bởi vì anh ta cảm thấy Liễu Như Ngọc cuối cùng cũng không chịu nổi áp lực nữa, sắp nhượng bộ rồi.
Anh ta đi tới bên cạnh Liễu Như Ngọc và thì thầm: "Liễu Thiên Hậu, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Tôi rất vui vì hôm nay cô có thể đến đây."
"Tôi tin Triệu Húc công tử nhất định cũng sẽ rất vui."
“Anh Triệu nói rằng thật sự không nỡ hủy hoại cô, cô yên tâm, anh ấy có thể dẫm nát cô dưới chân cũng có thể nâng cô lên đỉnh đầu.”
"Tối nay, ở câu lạc bộ Húc Nhật tỉnh Vân Xuyên cô hãy xin lỗi anh ấy một cách cẩn thận, khiến anh ấy hài lòng."
"Tôi đảm bảo ngày mai mọi tin tức tiêu cực sẽ biến mất hoàn toàn, cô vẫn sẽ là Thiên Hậu Ngọc Nữ được mọi người ngưỡng mộ".
"Cô thấy sao?"
Thấy Mạc Thông tiến đến gần, Liễu Như Ngọc vô thức co rúm người lại như một con chim bất lực gặp phải một con đại bàng hung dữ.
Dương Vinh trầm giọng nói: "Mạc Thông, hãy tránh xa Như Ngọc ra!"
"Bảo Triệu Húc từ bỏ ý định đi!"
"Như Ngọc sẽ không bao giờ đồng ý với anh ta đâu!"
Mạc Thông cười lạnh, anh ta là một người hàng đầu trong giới còn Dương Vinh chỉ là một quản lý nhỏ mà thôi.
Vì vậy, anh ta cũng không muốn chấp những người như Dương Vinh.
"Mạc tổng, cô Mục, hà tất phải tính toán với loại chó điên này?"
"Mời đến ngồi ở bàn VIP." Lý Diễm lại mời với vẻ mặt nịnh nọt.
Nhìn Liễu Như Ngọc ở trước mặt, ánh mắt Mục Phi Phi vô cùng phức tạp.
Trước đây, Liễu Như Ngọc là tồn tại mà cô ta không thể chạm với tới được nhưng bây giờ nhìn thấy Liễu Như Ngọc như vậy, cô ta lại có chút thương cảm.
Cô ta biết chắc chắn là Liễu Như Ngọc đã đắc tội với ai đó. Tuy nhiên, chuyện không hiểu chi tiết thì không nên nói nhiều
Liễu Như Ngọc không phải là người của người đàn ông đó sao? Xảy ra chuyện như vậy, tại sao hắn không tới giúp Liễu Như Ngọc?
Hình ảnh người đàn ông đó hiện lên trong tâm trí cô ta.
Ôi trời, xem ra đàn ông quả thực không đáng tin cậy!
Cô ta thở dài trong lòng, vô thức liếc nhìn địa điểm tổ chức sự kiện. Đột nhiên nhìn thấy Tần Thiên ngồi ở trong góc cười tươi!
Cô ta kêu lên một tiếng, che miệng lại, mặt biến sắc!
Sự thay đổi đột ngột đó khiến cho Mạc Thông và Lý Diễm ở bên cạnh ngạc nhiên.
"Phi Phi, sao vậy?" Mạc Thông nghi hoặc hỏi, sau đó anh ta nhìn theo ánh mắt của Mục Phi Phi, nhìn thấy Tần Thiên ở trong góc.
"Anh ta là ai?"
"Có phải là nghệ sĩ của Tinh Đồ các người không?" Anh ta cau mày hỏi.
Lý Diễm vội nói: "Một người mới muốn tham gia giới giải trí đang khóc lóc và bảo tôi ký hợp đồng với anh ta."
“Người như vậy quá nhiều, căn bản không đáng để Mạc tổng để ý.”
"Mạc tổng, mời ngồi, Vương tổng của chúng tôi sẽ đến sớm thôi."
Mạc Thông gật đầu, ngồi vào bàn VIP.
Mục Phi Phi bối rối không dám nhìn Tần Thiên nữa, bất an cúi đầu ngồi xuống bên cạnh Mạc Thông.
“Cô biết anh ta sao?” Mạc Thông trầm giọng hỏi.
“À, không, tôi không quen anh ta.”
“Tôi chỉ cảm thấy quen mặt, giống như bạn cũ.” Mục Phi Phi vội vàng giải thích.
Mạc Thông lộ ra nụ cười đầy ẩn ý.
Trong suy nghĩ của anh ta, người mới đó khá đẹp trai đó, có lẽ là người yêu cũ của Mục Phi Phi.
Chuyện như vậy, anh ta thấy nhiều rồi, một cặp đôi yêu nhau khi chưa nổi tiếng thề non hẹn biển.
Khi một trong hai người trở nên nổi tiếng, tình yêu của họ sẽ mãi mãi bị chôn vùi vào quá khứ, giống như một món đồ cổ đã bám bụi.
Anh ta cũng biết, Mục Phi Phi tuy danh tiếng tốt nhưng đời tư cũng không quá hoàn hảo.
Trong số những người phụ nữ trong nghề này, đến bây giờ có mấy người có thể trong sạch và tự lập như Liễu Như Ngọc chứ?
Vốn dĩ anh ta tặng Mục Phi Phi cho Triệu Húc nên không dám xuống tay. Bây giờ Triệu Húc đã nói rõ ràng rằng mình không có hứng thú với Mục Phi Phi, vậy anh ta có thể thưởng thức một chút không?
Nghĩ tới đây, anh ta đến gần Mục Phi Phi, nhẹ nhàng cười nói: “Tối nay, hãy đến nhà tôi.”
"Chúng ta hãy thảo luận chi tiết về hợp đồng sau."
Trong lòng Mục Phi Phi run lên, vô thức né sang một bên.
Ánh mắt Mạc Thông lạnh lùng nói: “Sao vậy, cô không muốn sao?”
"Hay là gặp lại người yêu cũ nên giả vờ thanh thuần với tôi?"
Mục Phi Phi đỏ mặt nói: "Mạc tổng, anh đang nói gì vậy? Tôi không hiểu."
Mạc Thông cười lạnh: "Cô không hiểu phải không? Vậy bây giờ tôi sẽ khiến cho cô hiểu."
"Không phải anh ta chỉ là một kẻ nghiệp dư muốn gia nhập làng giải trí thôi sao? Bây giờ tôi sẽ giúp cô thu nhận anh ta."
Nói xong, anh ta vẫy tay với Lý Diễm, nói: "Đi gọi thanh niên kia tới."
"Tôi có chuyện muốn nói với anh ta."
Lý Diễm ngay lập tức cảm thấy như ăn phải chanh, không ngờ Tần Thiên trơ tráo ở lại, lại được lãnh đạo nhìn trúng.
Mạc Thông- đường đường là cha đỡ đầu của làng giải trí, đồng thời là ông chủ của Hoàng Triều Entertainment lại muốn nói chuyện trực tiếp với anh ta sao.
Đúng là quá may mắn mà!
Tuy rằng trong lòng buồn bực nhưng cô ta cũng không dám chậm trễ, vội vàng đi tới trước mặt Tần Thiên thấp giọng nói: "Anh đúng là may mắn."
"Biết anh một lòng muốn gia nhập làng giải trí, chị đây đã đề cử anh với Mạc tổng."
"Mạc tổng nể mặt tôi, bây giờ bảo anh qua đó."
"Công ty của anh ấy không tầm thường, tốt hơn Tinh Đồ chúng tôi rất nhiều."
"Hơn nữa tôi có thể cho anh biết một tin tức riêng, Tinh Đồ sẽ sớm bị bán cho Hoàng Triều cho nên anh ấy là ông chủ duy nhất."
"Qua đó nói chuyện tử tế đi, sau này tiền đồ vô lượng."
"Phát đạt rồi đừng có quên chị đây."
Tần Thiên cười nói: "Phụ nữ của giới giải trí đều thay đổi thất thường như vậy sao?"
"Chị ư, muốn chiếu cố tôi, cô cũng xứng sao?"
Lý Diễm mở to mắt, phản ứng lại, thẹn quá hoá giận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tiểu tử, chưa thành công mà đã bắt đầu kiêu ngạo rồi à?"
"Tôi nói cho anh biết--"
"Tôi cũng nói cho cô biết, chờ bị đuổi việc đi." Tần Thiên ngắt lời Lý Diễm, đứng dậy, đi về phía sân khấu.
Nhìn thấy hắn đến gần, Mục Phi Phi càng bối rối hơn, cúi đầu không dám nhìn.
Thấy vẻ mặt đó của cô ta, Mạc Thông càng chắc chắn hơn về phán đoán trước đó của mình. Anh chàng đẹp trai này chính là người yêu cũ của Mục Phi Phi.
Có vẻ như cô ta vẫn còn tình cảm với người này cho nên anh ta muốn sỉ nhục Tần Thiên trước mặt Mục Phi Phi. Để cho cô ta biết ai mới là người đàn ông thực sự