Khi tin tức của Cường Long được tung ra, giới hộp đêm ở Long Giang xôn xao.
Hầu hết những người trong giới này là nam nữ thanh niên có tiền và nhàn hạ, hoặc không có tiền nhưng có vốn thể chất.
Họ không biết anh Thiên là ai. Tuy nhiên, họ biết câu lạc bộ Kim Long! Cũng biết đại thần Cường Long.
Trong mắt của của họ, câu lạc bộ Kim Long là hộp đêm đỉnh nhất ở Long Giang.
Cường Long là ông chủ của Kim Long và là người anh lớn mà họ chỉ có thể ngước nhìn.
Giờ đây, người anh mà họ chỉ có thể ngước nhìn này sắp tổ chức một bữa tiệc lớn cho "Anh Thiên" tại câu lạc bộ Kim Long. Vậy thì, anh Thiên này chắc chắn là phú nhị đại.
Đây là lễ hội trong giới hộp đêm.
Quan trọng hơn, Cường Long cho biết để chào đón anh Thiên, tất cả các chỗ ngồi sẽ được miễn phí.
Đây lại là một tin vui hơn nữa đối với những người không có nhiều tiền, bình thường chỉ có thể sử dụng chỗ của người khác.
Trong lúc nhất thời, bầy sói hưng phấn, những cô gáicàng ăn mặc chỉn chu hơn, sớm kéo nhau đến hộp đêm Kim Long.
Đây lại là một tin vui hơn nữa đối với những người không có nhiều tiền và chỉ có thể sử dụng gian hàng của người khác.
Nói thật, Tần Thiên không thường xuyên tới hộp đêm.
Trước kia khi còn ở Tần gia Tây Bắc, tuy là đại thiếu gia nhưng không được đón nhận nồng nhiệt, dẫn đến tính cách thu mình lại. Dù lúc đó không thiếu tiền nhưng sẽ không bao giờ đến một nơi như thế này.
Sau đó, hắn đi ship đồ ăn ở Long Giang. Một đồng nghiệp đã khuyến khích hắn đến hộp đêm sau giờ làm việc, nhưng hắn lại không có tiền, không có điều kiện nữa.
Trong suốt 5 năm kể từ khi rời Long Giang, hắn đã dành hơn một nửa thời gian theo lão chưởng quỹ chăm chỉ học tập.
Thời gian còn lại dành để đi vòng quanh thế giới, thành lập Thần Vương Điện, đạt được sự giàu có và quyền lực mà người thường không thể tưởng tượng được.
Với địa vị siêu việt, hắn sẽ không đến một ngột ngạt như vậy.
Vì vậy, khi bước vào cửa câu lạc bộ Kim Long, hãy lắng nghe tiếng nhạc ầm ĩ, nhìn những gương mặt xa lạ và những thân hình đang nhảy nhót trước mặt, dường như hắn đã bước vào một thế giới khác.
Ngoài cửa, đường phố vẫn vắng tanh. Những người lao động tan làm sau giờ làm việc, lo lắng về việc kiếm sống và dường như không biết ngày mai mình sẽ đi về đâu.
Ai có thể ngờ rằng, ngay bên kia cánh cửa, bên trong lại có cả thế giới cực lạ.
Hắn cau mày, quay người chuẩn bị rời đi.
"Anh Thiên!" Cường Long vội vàng ngăn hắn lại, nói: "Đã đến rồi thì thoải mái chút đi."
“Nói mới nhớ, đây đều là sản nghiệp của anh, tôi chỉ thay anh quản lý thôi.”
"Sản nghiệp của mình mà anh còn chưa đến."
"Hãy coi đó là như là kiểm tra đi!"
Tần Thiên cười khổ nói: "Tốt nhất là tôi nên về nhà bầu bạn cùng vợ."
Cường Long vội vàng nói: "Đừng mà!"
"Lúc nào cũng có thể ở cùng vợ mà."
"Không, ý tôi là, anh Thiên, là vì công việc."
"Anh có nghĩ rằng trong những người ở đây có thể ẩn giấu sát thủ vương bài nào không?"
Nghe vậy, Tần Thiên nheo mắt lại. hắn chậm rãi nhìn xung quanh, quả nhiên, hắn phát hiện ra một vài người đang hành động đáng ngờ.
Phải nói rằng ở đây có sự pha trộn giữa cá và rồng, vô cùng hỗn loạn, là một nơi hoàn hảo để ám sát.
Nếu hắn là sát thủ, mục tiêu xuất hiện ở đây, hắn nhất định sẽ không bỏ qua.
"Được rồi." Hắn gật đầu, bước đi rất khiêm tốn và ngồi ở phía cuối.
Nhìn thấy hắn đi vào, Cường Long phấn khích đi vào hậu trường thu xếp mọi việc.
Người phục vụ không biết Tần Thiên, nhưng cũng lễ phép mang bia cho hắn.
"Tiên sinh, tối nay hãy chơi vui vẻ nhé!"
"Anh Thiên sẽ thanh toán tất cả."
Tần Thiên gật đầu nói: "Thay tôi cảm ơn anh Thiên."
“Soái ca, nhìn dáng vẻ anh thì chắc anh chưa từng đến hộp đêm phải không?”
"Cũng nghe nói tối nay ở đây miễn phí nên tới đây thưởng thức rượu của anh Thiên sao?"
Bên cạnh , một thiếu nữ quyến rũ, đã chú ý đến Tần Thiên từ khi hắn vừa bước vào.
Lúc này, cô ta cầm ly rượu, nở nụ cười ngọt ngào đi tới, ngồi xuống bên cạnh Tần Thiên.
Hắn ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc, không khỏi sờ mũi, gật đầu nói: "Đúng vậy."
"Thật trùng hợp, tôi cũng chưa từng tới hộp đêm."
“Tối nay đến đây để góp vui.”
"Soái ca, chúng ta uống một ly đi. Chúng ta đều là kẻ lưu lạc đến từ nơi tận cùng thế giới."
Tần Thiên cầm ly lên, chạm ly với người phụ nữ. Sau đó, hắn không nói gì, nhàm chán nhìn chằm chằm vào sàn nhảy trước mặt.
Ở đó, một số cô gái trẻ đeo mặt nạ và ăn mặc hở hang đang nhảy múa một cách say mê.
"Có đẹp không?" Cô ta thấy Tần Thiên im lặng, liền chủ động nói chuyện với hắn.
Tần Thiên thản nhiên nói: "Không tệ, vóc dáng cũng được."
Người phụ nữ mỉm cười nói: “Có vẻ như anh là người mới, đây là đã được gọi là đẹp rồi sao?”
"Đây, cầm túi cho tôi."
Nói rồi, cô ta nhét một cái túi nhỏ vào trong lòng Tần Thiên, cười thần bí nói: "Hôm nay tôi vui vẻ, tôi sẽ biểu diễn cho anh xem."
"Nhìn cho kỹ đây." Sau đó, cô ta hất tóc và đi thẳng lên sân khấu.
Sau khi chào hỏi anh chàng DJ phía sau, âm nhạc đã thay đổi.
Sự cáu kỉnh, nóng vội vừa rồi đã biến thành sự bình tĩnh và ôn hoà.
Mọi người sửng sốt một lúc rồi bất giác dừng lại. Có người bắt đầu tỏ ra bất mãn: "Có chuyện gì thế?"
"Còn để cho ngươi ta nhảy không?" Sau đó, khi nhìn thấy người phụ nữ trên sân khấu, người đó không khỏi im lặng.
"Vũ điệu khổng tước!"
"Chà! Đẹp quá!"
Người phụ nữ từ từ cử động đôi chân đầy đặn của mình theo điệu nhạc.
Một điệu múa khổng tước cổ điển quả thực quyến rũ hơn nhiều so với những cô gái trẻ đu đưa điên cuồng trên sàn nhảy.
Dưới sân khấu, tiếng huýt sáo vang lên, nhiều người bắt đầu la hét.
Nhảy xong, cô gái đó rời khỏi sân khấu, mỉm cười ngồi xuống bên cạnh Tần Thiên.
Cô ta lè lưỡi tinh nghịch nói: "Đã lâu rồi tôi không nhảy điệu nhảy này. Thế nào? Có đẹp không?"
Tần Thiên nhướng mày nói: "Cô học khiêu vũ sao?"
"Trước đây tôi từng học được một thời gian, nhưng tôi đã bỏ nó từ lâu rồi."
"Bây giờ không có chuyện gì làm, tôi đang tổ chức một lớp yoga để giúp những quý phu nhân hoặc những cô gái mơ ước trở thành quý phu nhân rèn luyện thể chất."
"Chúng ta chính thức làm quen đi, Khương Hồng. Soái ca, anh tên là gì?"
Cô ta lại cầm ly rượu lên.
Tần Thiên bình tĩnh nói: "Tần Thiên."
Khương Hồng cố ý khoa trương: "Tần Thiên? Anh chính là anh Thiên đó sao?"
Tần Thiên cười nói: "Cô đoán không sai."
Khương Hồng che miệng cười khúc khích, nói: “Anh nói thôi, đừng để người khác nghe thấy.”
"Nếu không, nếu bọn họ biết anh giả mạo anh Thiên, có thể sẽ tới gây phiền toái cho anh."
Khi nói, không biết là cô ta cố ý hay vô ý, tới gần Tần Thiên.
Khung cảnh váy xẻ thấp hiện ra trước mắt Tần Thiên.
Tần Thiên còn muốn nói gì đó, chợt nhìn thấy xa xa một thanh niên cầm ly rượu đi tới.
Mục tiêu là Khương Hồng.
"Người đẹp, cô nhảy rất đẹp."
"Tôi có thể mời cô nhảy không?" Anh ta nhìn Khương với sự khao khát không che giấu trong mắt.
Khương Hồng mím môi cười: “Xin lỗi, tôi đã có bạn đồng hành rồi.”
"Hãy hỏi ý kiến của anh ấy xem có đồng ý để tôi khiêu vũ với anh không." Vừa nói, đôi mắt đẹp vừa mỉm cười nhìn Tần Thiên, đầy ý nghĩa thử nghiệm.
Anh chàng đó cười khẩy khi nhìn thấy Tần Thiên mặc quần áo đơn giản, trên cổ tay chỉ đeo một chiếc Omega.
"Người anh em, tôi tên Câu Viêm. Nhà tôi kinh doanh khách sạn. Cha tôi tên Câu Kiệt, ông ấy là tổng thư ký của Hiệp hội khách sạn Long Giang."
"Chúng ta hãy thảo luận chút đi"
"Anh có thể để bạn gái anh nhảy cùng tôi một chút được không?"
Hầu hết những người trong giới này là nam nữ thanh niên có tiền và nhàn hạ, hoặc không có tiền nhưng có vốn thể chất.
Họ không biết anh Thiên là ai. Tuy nhiên, họ biết câu lạc bộ Kim Long! Cũng biết đại thần Cường Long.
Trong mắt của của họ, câu lạc bộ Kim Long là hộp đêm đỉnh nhất ở Long Giang.
Cường Long là ông chủ của Kim Long và là người anh lớn mà họ chỉ có thể ngước nhìn.
Giờ đây, người anh mà họ chỉ có thể ngước nhìn này sắp tổ chức một bữa tiệc lớn cho "Anh Thiên" tại câu lạc bộ Kim Long. Vậy thì, anh Thiên này chắc chắn là phú nhị đại.
Đây là lễ hội trong giới hộp đêm.
Quan trọng hơn, Cường Long cho biết để chào đón anh Thiên, tất cả các chỗ ngồi sẽ được miễn phí.
Đây lại là một tin vui hơn nữa đối với những người không có nhiều tiền, bình thường chỉ có thể sử dụng chỗ của người khác.
Trong lúc nhất thời, bầy sói hưng phấn, những cô gáicàng ăn mặc chỉn chu hơn, sớm kéo nhau đến hộp đêm Kim Long.
Đây lại là một tin vui hơn nữa đối với những người không có nhiều tiền và chỉ có thể sử dụng gian hàng của người khác.
Nói thật, Tần Thiên không thường xuyên tới hộp đêm.
Trước kia khi còn ở Tần gia Tây Bắc, tuy là đại thiếu gia nhưng không được đón nhận nồng nhiệt, dẫn đến tính cách thu mình lại. Dù lúc đó không thiếu tiền nhưng sẽ không bao giờ đến một nơi như thế này.
Sau đó, hắn đi ship đồ ăn ở Long Giang. Một đồng nghiệp đã khuyến khích hắn đến hộp đêm sau giờ làm việc, nhưng hắn lại không có tiền, không có điều kiện nữa.
Trong suốt 5 năm kể từ khi rời Long Giang, hắn đã dành hơn một nửa thời gian theo lão chưởng quỹ chăm chỉ học tập.
Thời gian còn lại dành để đi vòng quanh thế giới, thành lập Thần Vương Điện, đạt được sự giàu có và quyền lực mà người thường không thể tưởng tượng được.
Với địa vị siêu việt, hắn sẽ không đến một ngột ngạt như vậy.
Vì vậy, khi bước vào cửa câu lạc bộ Kim Long, hãy lắng nghe tiếng nhạc ầm ĩ, nhìn những gương mặt xa lạ và những thân hình đang nhảy nhót trước mặt, dường như hắn đã bước vào một thế giới khác.
Ngoài cửa, đường phố vẫn vắng tanh. Những người lao động tan làm sau giờ làm việc, lo lắng về việc kiếm sống và dường như không biết ngày mai mình sẽ đi về đâu.
Ai có thể ngờ rằng, ngay bên kia cánh cửa, bên trong lại có cả thế giới cực lạ.
Hắn cau mày, quay người chuẩn bị rời đi.
"Anh Thiên!" Cường Long vội vàng ngăn hắn lại, nói: "Đã đến rồi thì thoải mái chút đi."
“Nói mới nhớ, đây đều là sản nghiệp của anh, tôi chỉ thay anh quản lý thôi.”
"Sản nghiệp của mình mà anh còn chưa đến."
"Hãy coi đó là như là kiểm tra đi!"
Tần Thiên cười khổ nói: "Tốt nhất là tôi nên về nhà bầu bạn cùng vợ."
Cường Long vội vàng nói: "Đừng mà!"
"Lúc nào cũng có thể ở cùng vợ mà."
"Không, ý tôi là, anh Thiên, là vì công việc."
"Anh có nghĩ rằng trong những người ở đây có thể ẩn giấu sát thủ vương bài nào không?"
Nghe vậy, Tần Thiên nheo mắt lại. hắn chậm rãi nhìn xung quanh, quả nhiên, hắn phát hiện ra một vài người đang hành động đáng ngờ.
Phải nói rằng ở đây có sự pha trộn giữa cá và rồng, vô cùng hỗn loạn, là một nơi hoàn hảo để ám sát.
Nếu hắn là sát thủ, mục tiêu xuất hiện ở đây, hắn nhất định sẽ không bỏ qua.
"Được rồi." Hắn gật đầu, bước đi rất khiêm tốn và ngồi ở phía cuối.
Nhìn thấy hắn đi vào, Cường Long phấn khích đi vào hậu trường thu xếp mọi việc.
Người phục vụ không biết Tần Thiên, nhưng cũng lễ phép mang bia cho hắn.
"Tiên sinh, tối nay hãy chơi vui vẻ nhé!"
"Anh Thiên sẽ thanh toán tất cả."
Tần Thiên gật đầu nói: "Thay tôi cảm ơn anh Thiên."
“Soái ca, nhìn dáng vẻ anh thì chắc anh chưa từng đến hộp đêm phải không?”
"Cũng nghe nói tối nay ở đây miễn phí nên tới đây thưởng thức rượu của anh Thiên sao?"
Bên cạnh , một thiếu nữ quyến rũ, đã chú ý đến Tần Thiên từ khi hắn vừa bước vào.
Lúc này, cô ta cầm ly rượu, nở nụ cười ngọt ngào đi tới, ngồi xuống bên cạnh Tần Thiên.
Hắn ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc, không khỏi sờ mũi, gật đầu nói: "Đúng vậy."
"Thật trùng hợp, tôi cũng chưa từng tới hộp đêm."
“Tối nay đến đây để góp vui.”
"Soái ca, chúng ta uống một ly đi. Chúng ta đều là kẻ lưu lạc đến từ nơi tận cùng thế giới."
Tần Thiên cầm ly lên, chạm ly với người phụ nữ. Sau đó, hắn không nói gì, nhàm chán nhìn chằm chằm vào sàn nhảy trước mặt.
Ở đó, một số cô gái trẻ đeo mặt nạ và ăn mặc hở hang đang nhảy múa một cách say mê.
"Có đẹp không?" Cô ta thấy Tần Thiên im lặng, liền chủ động nói chuyện với hắn.
Tần Thiên thản nhiên nói: "Không tệ, vóc dáng cũng được."
Người phụ nữ mỉm cười nói: “Có vẻ như anh là người mới, đây là đã được gọi là đẹp rồi sao?”
"Đây, cầm túi cho tôi."
Nói rồi, cô ta nhét một cái túi nhỏ vào trong lòng Tần Thiên, cười thần bí nói: "Hôm nay tôi vui vẻ, tôi sẽ biểu diễn cho anh xem."
"Nhìn cho kỹ đây." Sau đó, cô ta hất tóc và đi thẳng lên sân khấu.
Sau khi chào hỏi anh chàng DJ phía sau, âm nhạc đã thay đổi.
Sự cáu kỉnh, nóng vội vừa rồi đã biến thành sự bình tĩnh và ôn hoà.
Mọi người sửng sốt một lúc rồi bất giác dừng lại. Có người bắt đầu tỏ ra bất mãn: "Có chuyện gì thế?"
"Còn để cho ngươi ta nhảy không?" Sau đó, khi nhìn thấy người phụ nữ trên sân khấu, người đó không khỏi im lặng.
"Vũ điệu khổng tước!"
"Chà! Đẹp quá!"
Người phụ nữ từ từ cử động đôi chân đầy đặn của mình theo điệu nhạc.
Một điệu múa khổng tước cổ điển quả thực quyến rũ hơn nhiều so với những cô gái trẻ đu đưa điên cuồng trên sàn nhảy.
Dưới sân khấu, tiếng huýt sáo vang lên, nhiều người bắt đầu la hét.
Nhảy xong, cô gái đó rời khỏi sân khấu, mỉm cười ngồi xuống bên cạnh Tần Thiên.
Cô ta lè lưỡi tinh nghịch nói: "Đã lâu rồi tôi không nhảy điệu nhảy này. Thế nào? Có đẹp không?"
Tần Thiên nhướng mày nói: "Cô học khiêu vũ sao?"
"Trước đây tôi từng học được một thời gian, nhưng tôi đã bỏ nó từ lâu rồi."
"Bây giờ không có chuyện gì làm, tôi đang tổ chức một lớp yoga để giúp những quý phu nhân hoặc những cô gái mơ ước trở thành quý phu nhân rèn luyện thể chất."
"Chúng ta chính thức làm quen đi, Khương Hồng. Soái ca, anh tên là gì?"
Cô ta lại cầm ly rượu lên.
Tần Thiên bình tĩnh nói: "Tần Thiên."
Khương Hồng cố ý khoa trương: "Tần Thiên? Anh chính là anh Thiên đó sao?"
Tần Thiên cười nói: "Cô đoán không sai."
Khương Hồng che miệng cười khúc khích, nói: “Anh nói thôi, đừng để người khác nghe thấy.”
"Nếu không, nếu bọn họ biết anh giả mạo anh Thiên, có thể sẽ tới gây phiền toái cho anh."
Khi nói, không biết là cô ta cố ý hay vô ý, tới gần Tần Thiên.
Khung cảnh váy xẻ thấp hiện ra trước mắt Tần Thiên.
Tần Thiên còn muốn nói gì đó, chợt nhìn thấy xa xa một thanh niên cầm ly rượu đi tới.
Mục tiêu là Khương Hồng.
"Người đẹp, cô nhảy rất đẹp."
"Tôi có thể mời cô nhảy không?" Anh ta nhìn Khương với sự khao khát không che giấu trong mắt.
Khương Hồng mím môi cười: “Xin lỗi, tôi đã có bạn đồng hành rồi.”
"Hãy hỏi ý kiến của anh ấy xem có đồng ý để tôi khiêu vũ với anh không." Vừa nói, đôi mắt đẹp vừa mỉm cười nhìn Tần Thiên, đầy ý nghĩa thử nghiệm.
Anh chàng đó cười khẩy khi nhìn thấy Tần Thiên mặc quần áo đơn giản, trên cổ tay chỉ đeo một chiếc Omega.
"Người anh em, tôi tên Câu Viêm. Nhà tôi kinh doanh khách sạn. Cha tôi tên Câu Kiệt, ông ấy là tổng thư ký của Hiệp hội khách sạn Long Giang."
"Chúng ta hãy thảo luận chút đi"
"Anh có thể để bạn gái anh nhảy cùng tôi một chút được không?"