CHƯƠNG 590: CẬU BA CHÂM NGÒI LY GIÁN
Ánh mắt của Mặc Diệu Lương, nhìn vào trong kính xe của chiếc xe phía sau, Mặc Diệu Dương ngồi vào ô tô, xuất hiện cái bóng. Người đàn ông cụp mắt, lạnh lùng. Mặc Diệu Dương! Một ngày nào đó, tôi sẽ để cho anh không có gì cả! Đoạt lại tất cả những thứ vốn thuộc về tôi!
Long Đình Đình kỳ thật cũng không có tâm tình gì ăn cơm giao thừa này.
Nhưng thời gian hôm nay không giống ngày xưa, cô không thể giống thời điểm bình thường nói một câu ăn no rồi liền rời đi. Hôm nay là đêm giao thừa, người một nhà chính là phải ở cùng một chỗ.
Đôi mắt của Mặc Diệu Lương đảo một vòng, bưng ly rượu đỏ, đi đến phía cô.
“Chị dâu, chúc mừng năm mới!”
Giọng nói đột nhiên vang lên, đánh gãy suy nghĩ của Long Đình Đình, cô cũng cảnh giác thu hồi sự ưu thương ở giữa hai đầu lông mày. Gật đầu, nói: “Diệu Lương, chúc mừng năm mới.”
Mặc Diệu Lương ưu nhã uống một hớp rượu đỏ nhỏ, sau đó hướng thân thế đến gần cô hơn một chút, thanh âm hạ xuống thật thấp hỏi: “Kì quái, tại sao tôi không thấy anh hai đâu?”
Nụ cười ở khóe môi Long Đình Đình, có chút cứng đờ. Nhưng, rất nhanh cô đã khôi phục bình thường. Thản nhiên nói: “Nghe nói là công ty tương đối bận rộn đi.”
Mặc Diệu Lương bận bịu lại nói: “Chị dâu, chị cũng thật sự tin?”
Long Đình Đình nhướn mày, liếc mắt nhìn anh ta.
Mặc Diệu Lương nói: “Hôm nay là ngày gì? Công ty nào còn tăng ca chứ? Công ty hậu cần cũng đều nghỉ! Lời của anh hai, cũng chỉ có chị tin.”
Long Đình Đình bất động thanh sắc nói: “Anh thật giống như hiểu rất rõ hành tung của anh hai anh?”
Mặc Diệu Lương sững ra trong chốc lát, giải thích nói: “Làm sao tôi biết được hành tung của anh ấy, tôi chỉ là phỏng đoán thôi.”
Long Đình Đình nói: “Vậy tại sao anh không phỏng đoán về hướng tốt đẹp hơn?”
Một câu nói, khiến cho sắc mặt Mặc Diệu Lương có chút khó xử. Nhưng mà, ưu điểm lớn nhất của anh ta chính là da mặt dày. Nhất là ở trước mặt Long Đình Đình, nhất là thời điểm ở trước mặt của Long Đình chửi bới Mặc Diệu Dương!
Anh ta nói: “Chị dâu, cô đừng quên, cô mới là mợ chủ của nhà họ Mặc, anh hai là chồng hợp pháp của cô, ở thời điểm này anh ấy chỉ có thể ở bên cạnh cô.”
Khóe môi của Long Đình Đình cong xuống, nhìn về phía anh ta: “Sau đó thì sao?”
Trên mặt Mặc Diệu Lương có xẹt qua một vòng xấu hổ. Sau anh lại dẫn theo thần sắc khẩn trương, nói: “Sao cô lại cứ như vậy để anh ấy rời đi? Thực không dám giấu giếm, thời điểm vừa rồi khi tôi gặp anh ấy ở cổng. Cũng không biết anh đang âm thầm mừng rỡ cái gì, trên gương mặt mang theo nụ cười, bước chân nhanh chóng rời khỏi nhà chính.”
Anh ta chỉ có thể nói một chút, có thể chọc giận Long Đình Đình. Người phụ nữ này, quá bình tĩnh. Bình tĩnh đến mức đổi lại là Mặc Diệu Dương, đều cũng không nhẫn tâm tổn thương cô!
Như vậy không thể được! Cứ mãi như vậy, hai người bọn họ vĩnh viễn cũng không phân ra nổi. Nhất định phải chọc giận cô, để ngọn lửa ghen ghét ở trong lòng cô cháy hừng hực. Nhất định phải để cô làm ra hành vi không có lý trí, nói ra những lời không có lý trí, để Mặc Diệu Dương sinh lòng chán ghét đối với cô, để bọn họ hành hạ lẫn nhau, để lại tổn thương vĩnh viễn không thể xóa nhòa ở trong lòng nhau.
“Cho nên?” Nhưng mà, Long Đình Đình vẫn là dáng vẻ không tranh giành như cũ.
“…” Mặc Diệu Lương cảm thấy mình đối với người phụ nữ này, thật sự là không còn cách nào! Anh ta vẫn giữ dáng vẻ bênh vực kẻ yếu: “Thời điểm anh ấy đi ra ngoài, cũng không biết là đang gọi điện thoại với ai, thậm chí tôi còn… Còn nghe được anh ấy gọi đối phương là em yêu! Em thật sự là… Chị dâu, cảm thấy không đáng thay cho cô!”
Mặc Diệu Lương cả đời đều vô ích, anh ta không tin, người phụ nữ này sau khi nghe những điều này, nội tâm còn có thể không hề dao động chút nào!
Quả thực. Sau khi Long Đình Đình nghe những chuyện này, trong lòng đang rỉ máu!
Nhưng mà, mặc kệ trong lòng đau đớn thành hình dáng ra sao, trên mặt của cô vẫn luôn tràn đầy nụ cười thản nhiên: “Diệu Lương, anh cũng biết là, hôn nhân giữa tôi và anh trai anh… Cũng sắp đi đến cuối cùng!”
Sắp đi đến cuối cùng, đó chính là còn chưa tới cuối cùng! Anh ta không thể cứ từ bỏ như vậy, anhta càng không thể phớt lờ! Thủ đoạn của Mặc Diệu Dương, anh ta rất quen thuộc, vạn nhất anh lại hối hận, dự định có chết cũng không buông tay cô nữa thì sao?
“Thế nhưng…”
“Đình Đình, đến bên này.”
Mặc Diệu Lương còn chưa nói ra, một bên có người gọi Long Đình Đình. Long Đình Đình trả lời một tiếng với bên đó, sau đó quay đầu, đối Mặc Diệu Lương nói: “Được rồi, không nói nữa, có người gọi tôi, đi trước.” Nói xong, cong môi, quay người rời đi.
Mặc Diệu Lương một mình rầu rĩ không vui đứng tại chỗ…
Nhà họ Cốc, sau khi Cốc Nhược Lâm để điện thoại xuống, thần sắc rất bất an.
Mẹ Cốc truy vấn: “Tiểu Lâm, Diệu Dương nói như thế nào? Đến hay là không đến?” Kỳ thật, thần sắc của Cốc Nhược Lâm đã cho bà ta đáp án.
Cốc Nhược Lâm lắc đầu, nói: “Anh ấy nói anh ấy không có thời gian, công ty bề bộn nhiều việc.”
Mẹ Cốc nghĩ nghĩ, nói: “Không có khả năng. Đã đến lúc nào rồi, cho dù là cậu ta không trải qua năm mới, thì nhân viên cũng phải ăn tết mà.”
“Mẹ, mẹ nói, có phải anh ấy trở về nhà chính cùng con tiện nhân kia không?”
Mẹ Cốc nói: “Vừa rồi thời điểm con trò chuyện với cậu ta, có để ý bên phía cậu ta ầm ĩ hay yên tĩnh.”
Cốc Nhược Lâm chuyển tầm mắt, khẳng định nói: “Là yên tĩnh.”
Mẹ Cốc nghe vậy, gật gật đầu: “Nói như thế thì, rất có khả năng Diệu Dương đang ở ngay trong công ty. Như vậy đi, mẹ cho con cơm hộp, hâm nóng món ăn để vào đây, con cầm đi đến văn phòng công ty của cậu ta. Đã trễ thế như vậy, lại lạnh như vậy, ở trong thời gian đoàn tụ với gia đình, Mặc Diệu Dương một người ở trong phòng làm việc, nhìn thấy con mang đồ ăn đến cho cậu ta, nhất định sẽ rất cảm động. Đúng rồi, mang nhiều đồ ăn một chút, cầm hai cặp đũa, con ở lại đêm giao thừa với cậu ta.”
Cốc Nhược Lâm dùng sức gật đầu.
Xe cá nhân của nhà họ Mặc dừng lại ở cửa của tập đoàn Mặc thị. Long Đình Đình dặn dò lái xe xong rồi mình xuống xe, ngẩng đầu, trong gió lạnh, ngẩng đầu nhìn thoáng qua tòa nhà cao lớn của Mặc thị.
Ở phía tầng cao nhất, dường như còn thấy ánh sáng ở trong phòng.
Nếu như gian phòng kia là văn phòng tổng giám đốc, nói rõ Mặc Diệu Dương quả nhiên tăng ca ở công ty, cũng không có đi chỗ khác.
Vốn dĩ, Long Đình Đình là không nghĩ tới vào hôm nay sẽ rời khỏi nhà chính. Thế nhưng, lời nói kia của Mặc Diệu Lương, đến cùng vẫn có tác dụng nhất định ở trong lòng cô!
Mặc kệ cô cố gắng như thế nào, khắc chế như thế nào, chung quy vẫn không thể ngăn được chính mình. Cô mượn cớ thân thể không thoải mái làm lý do về Thủy Sam Uyển, thế nhưng là trái tim vẫn luôn không thể yên tĩnh.
Cuối cùng, cô vẫn muốn tùy hứng một lần.
Ở ngày cuối cùng của năm nay, tùy hứng một lần cuối cùng! Cô muốn chết cho triệt để, nếu như đúng như cô thấy, như vậy về sau khi bọn họ gặp lại, liền trở thành người qua đường!
Cuối cùng, cô giấu diếm ông cụ, mang theo lái xe lặng lẽ rời khỏi nhà chính, đi đến công ty của Mặc Diệu Dương.
Dưới mắt mà xem, dường như Mặc Diệu Dương thật sự ở bên trong.
Trong lòng, đến cùng vẫn yên tĩnh hơn không ít!