Mục lục
Truyện Cô Dâu Bị Chiếm Đoạt Mặc Diệu Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 434: MUA NHÀ CHO NGƯỜI THỨ BA

Long Đình Đình bị sốc mạnh!

Điều khiến cô bij sốc không phải là chuyện Ôn Lam đi cùng với Mặc Diệu Dương đi mua nhà, mà là chuyện Ôn Lam có thể ở trước mắt vợ chính thức như cô, có thể hào phóng, uyển chuyển thừa nhận thận phận của cô ta là người thứ ba.

Đồng thời, ở trên mặt của cô ta vẫn xinh đẹp như hoa, không có một chút bối rối nào cả.

“Cô Long, nếu như không có chuyện gì, thì chúng tôi đi trước đây.” Sau khi Ôn Lam nói xong, thì quay đầu, dùng ánh mắt đưa tình nhìn Mặc Diệu Dương một chút.

Long Đình Đình bị cô ta nói cho ngây người, không thể nói nên lời, đồng thời cô cũng nhướng mày lên, nhìn về phía Mặc Diệu Dương.

Khuôn mặt của người đàn ông bình tình giống như mặt hồ, không hề có một chút gợn sóng nào cả. Đồng thời, cũng không có cảm giác của một người đã vượt quá giới hạn bị vợ bắt được cả.

Đôi môi bạc của Mặc Diệu Dương khẽ mở, thản nhiên nhìn lướt qua Long Đình Đình, nói: “Không có chuyện gì thì em về trước đi.”

Câu nói này, cũng giống như roi, đánh lên trên mặt của Long Đình Đình. Cô giống như đã gặp phải một kích chí mạng, ngẩn người ở đó, khoé miệng bởi vì ngạc nhiên mà hơi nhếch lên, thật lâu cũng không thể hạ xuống.

Cho đến tận khi đoàn người này biến mất ở trước mặt cô, Long Đình Đình vẫn như cũ không cách nào có thể lấy lại tinh thần.

Ở cổng lớn nhà họ Mặc, Long Đình Đình xuống xe.

Bỗng nhiên ở bên cạnh nhảy ra một người, quả thực đã doạ cho cô một trận.

Người tới chính là Mặc Diệu Lương đã lâu không gặp.

Long Đình Đình nhìn anh ta giống như nhìn một người xa lạ. Nếu như không phải anh ta bất ngờ xuất hiện, cô thậm chí còn coi là Mặc Diệu Lương đã biến mất ở trên trái đất này.

“Chị dâu hai, lâu ngày không gặp, xem ra cuộc sống của cô cũng không quá tệ.” Ý cười của Mặc Diệu Lương không chạm đến đáy mắt, càng nhiều hơn là sự trào phúng.

Trong lòng của Long Đình Đình rất rõ ràng, chắc hẳn là anh ta đã thấy tin tức, cho nên cố ý đến cười nhạo cô.

Cô cắn chặt răng, cố trưng nụ cười, cố gắng khiến cho mình trông có vẻ ung dung: “Diệu Lương, khoảng thời gian này anh đã đi đâu vậy? Tôi trôi qua tốt hay không, người có mắt đều có thể nhìn được. Ngược lại anh là…

“Chị dâu, tôi rất lo lắng cho cô.”

“Lo lắng cho tôi? Tôi thì có cái gì cần lo lắng?”

Long Đình Đình khẽ cười, nói: “Tâm nguyện cả đời của tôi đã ngâm trong bát canh rồi, anh nói xem, chị dâu đây có thể không lo lắng sao! Chắc hẳn, mấy tháng qua rất buồn phiền đi!”

Nét mặt của Mặc Diệu Lương dừng lại, rốt cuộc không thể cười trên nỗi đau của người khác nữa, nhưng rất nhanh, anh ta lại khôi phục sự bình tĩnh, cười nói: “Chị dâu, vẫn là nghĩ kĩ về mình đi. Nhớ kỹ lời tôi đã nói với cô, anh của tôi là người như vậy, từ trước đến nay ra tay hào phóng, nhất là đối với phụ nữ, Chỉ cần là người phụ nữ anh ấy coi trọng, không một ai có thể chạy thoát. Càng đừng đề cập đến chuyện chủ động yêu thương ôm ấp.

Long Đình Đình cười một tiếng: “Như vậy, trước tiên cảm ơn sự ca ngợi của anh với Diệu Dương.”

Cô đi vào nhà chính, ngồi lên xe bảo vệ môi trường.

Mặc Diệu Lương nghĩ một chút, cuối cùng vẫn đuổi theo, cùng ngồi lên xe.

Xe bảo vệ môi trường mặc dù không phải rất lớn, nhưng cũng có thể ngồi được bốn, năm người, chỗ ngồi cũng không quá chen chúc.

Đối với hành động của Mặc Diệu Lương, Long Đình Đình cũng không cảm thấy kì quái. Cô biết, lần này anh ta đột nhiên xuất hiện, chắc chắn là có mục đích. Tạm thời cứ nhìn xem, đến cùng là anh ta muốn làm gì rồi hãy nói.

“Diệu Lương, anh lại nghĩ ra ý đồ xấu gì?” Long Đình Đình thản nhiên, trực tiếp hỏi.

Mặc Diệu Lương nói: “Từ sau khi thay tên đổi họ, cô nói chuyện đều không có sức lực như vậy sao?”

“Hả…” Long Đình Đình cười: “Trong mắt anh, hình như tôi rất yếu đuối?”

“Còn không phải sao?” Mặc Diệu Lương hỏi lại, từ đuôi lông mày đến khoé mắt của anh ta đều đầy ý trêu tức.

Không biết vì sao, câu hỏi ngược lại của anh ta, hình như đã đâm trúng vào cột sống của cô. Trong đầu cô chiếu lại hình ảnh hôm nay ở cao ốc Mặc Thị, thái độ của Mặc Diệu Dương đối với mình!

Vành tai của cô nóng hổi! Thế nhưng, cô vẫn duy trì sự mỉm cười như cũ, cho dù trong lòng đã thủng trăm nghìn lỗ!

Dường như Mặc Diệu Lương cũng nhìn ra sự khó chịu của cô, cũng không hỏi đến chuyện này nữa. Con mắt liếc qua phần bụng đã lộ ra của cô: “Mấy tháng rồi?”

Long Đình Đình trả lời: “Sắp tám tháng rồi.”

“Cô thật sự định sinh con cho anh ta sao?” Giọng điệu của Mặc Diệu Lương có chút gấp rút.

Long Đình Đình nhìn về khung cảnh phía xa, đôi lông mi thon dài của cô chớp chớp, cũng học theo giọng điệu của Mặc Diệu Lương vừa rồi: “Không thì sao?”

Không thì sao chứ? Chẳng lẽ bỏ đứa trẻ đi? Hỏi linh tinh.

Long Đình Đình miễn cưỡng tựa người ở một bên, dường như cũng không có hứng thú nói chuyện.

“Anh ấy là hạng người gì, lâu như vậy cô vẫn không nhận ra sao? Từ đầu đến đuôi anh ta chính là một tên cặn bã!” Cũng chẳng biết cơn tức giận của Mặc Diệu Lương từ đâu tới, đột nhiên nói như vậy.

“Anh ta đã bao dưỡng phụ nữ ở bên ngoài, cô còn muốn ngốc đến bao giờ? Lúc trước khi cưới cô, chính là để lợi dụng cô. Biết rõ mình bị lợi dụng, mà cô còn sinh ra tình cảm với anh ta.”

Long Đình Đình bị dáng vẻ này của Mặc Diệu Lương khiến cho kinh ngạc. Người đàn ông này, từ khi nào mà bất bình thay cho cô vậy.

Mặc Diệu Lương bị cô nhìn có chút chột dạ, vội vàng quay đầu sang một bên, cũng nói: “Đình Đình, đây là tôi muốn tốt cho cô mà thôi.”

Long Đình Đình cũng không nói gì, vẫn trừng đôi mắt to nhìn anh ta.

Chính là muốn biết, lời này của anh ta rốt cuộc có ý gì.

“Cô ưu tú đến như vậy, thiện lương, bên cạnh cô chắc chắn còn nhiều người đàn ông tốt để lựa chọn. Vì sao cô cứ phải treo cổ ở một gốc cây này? Anh ta sẽ không phụ trách với con của cô đâu. Một người đàn ông đã ngoại tình, thì cả đời có lỗi với vợ! Cô còn muốn anh ta bỏ tà theo chính nghĩa sao? Đây là bản tính, không thể sửa đổi được, cô từ bỏ đi…”

Cảm xúc của Mặc Diệu Lương, hình như rất kích động. Lúc này hoàn toàn không giống với anh ta của thường ngày. Khi kích động nói, đến cả gân xanh ở trên trán cũng lộ ra.

Long Đình Đình cười , dáng vẻ không để ý chút nào: “Chẳng lẽ tôi có thể phá bỏ đứa trẻ sắp tám tháng này sao?”

Những lời này quả thật giống như mê sảng vậy! một người mẹ, lại lựa chọn không cần con của mình sao. Hơn nữa, đứa trẻ trong bụng cô đã sắp tám tháng rồi, cô đã có thể cảm nhận được nhóc con thực sự hoạt động ở trong bụng cô.

Lúc này, nếu như có ai dám động tâm tư lên con của cô, cô có thể đánh cược ở tính mạng!

“Nếu như cô muốn sinh ra, tôi có thể giúp cô chăm sóc nó. Tôi có thể đối xử với nó giống như con của mình…”

Đây là lời mà sau khi Mặc Diệu Dương im lặng một lúc lâu thì nói ra.

Long Đình Đình giống như là ăn phải thuốc tê, con mắt giống như hạt châu, không chớp mắt nhìn anh ta. Từ trong mắt của người đàn ông, cô thấy được một tia tình cảm khác, mặc dù anh ta đã cố gắng giấu đi.

Người đàn ông này, chắc hẳn là bị điên rồi!

Long Đình Đình xuống xe, lạnh nhạt nói một câu: “Diệu Lương, sống tốt cuộc sống của mình. Còn sinh hoạt của người khác, tốt nhất anh đừng tham dự, càng đừng nhảy vào!”

Ý tứ của cô đã quá rõ ràng.

Trước kia, cô vẫn không nói rõ. Là bởi vì Mặc Diệu Lương vẫn luôn châm chọc, khiêu khích cô. Ngay vừa rồi, ở trong đôi mắt của anh ta, cô đã thấy được một tin tức không nên có!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK