Mặc dù biết rõ thực lực của Trần Viễn so với võ sư bình thường phải mạnh hơn rất nhiều, thậm chí là đại sư cũng không cách nào đánh thắng được.
Nhưng nhìn thấy thầy Chaiya, một vị võ giả cấp bậc tông sư, sau khi sử dụng qua huyền thuật cũng phải là đối thủ, còn trực tiếp nhận thua. Dù là hoàng thân Chainan, hay là người thừa kế của gia tộc Chai Chai. Bọn họ đều hiện ra biểu lộ vô cùng khiếp sợ.
“Oa… phốc…”
Thế nhưng, còn không đợi bọn họ kịp phản ứng lại, thân thể của thầy Chaiya bỗng dưng lảo đảo, trong miệng của ông ta đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi. Thấy được cảnh này, sắc mặt của mọi người càng thêm kinh hãi.
“Không có việc gì, không có việc gì. Thầy Chaiya chỉ là sử dụng huyền thuật quá độ, nên khiến cho cơ thể bị phản phệ mà thôi.”
Nhìn thấy phản ứng khiếp sợ của đám võ sĩ, hoàng thân Chainan vội vàng đứng ra giải thích. Lúc này, tâm tình của mọi người mới nhẹ nhàng buông lỏng một hơi.
Chỉ có điều, nếu như nhìn kỹ mọi người có thể thấy được ánh mắt của hoàng thân Chainan khi nhìn về phía Trần Vũ, lúc này ẩn ẩn mang theo rất nhiều kiêng kỵ.
Mặc dù nói, trên thế giới hiện tại võ giả đã không còn thực dụng. Nhưng mỗi một vị tông sư, đối với một quốc gia đều có vị trí và vai trò cực kỳ quan trọng. Đôi lúc, lực uy hiếp của bọn họ so với một món vũ khí hạt nhân còn đáng sợ hơn rất nhiều.
Dù sao, hiện tại trên thế giới có rất nhiều nước đang sản xuất ra vũ khí hạt nhân. Nhưng mà nước nào lại dám khẳng định, mình sẽ thật sự đem vũ khí hạt nhân ra sử dụng. Hậu quả đó, không phải bất kỳ một quốc gia nào cũng có thể chịu đựng được. Trong khi đó, một vị tông sư lại có thể tùy tiện xuất hiện ở rất nhiều nơi. Cho dù đối mặt với súng đạn phổ thông, bọn họ đều không hề e ngại một chút nào.
Nếu như, bên cạnh một vị lãnh đạo cấp cao của một quốc gia nào đó, bỗng dưng xuất hiện một vị cao thủ cấp bậc tông sư, có thể dễ dàng đem lãnh đạo cao cấp của quốc gia đó khống chế lại. Đến lúc đó, cho dù là các cường quốc đứng đầu thế giới, nhất định cũng lộ ra sự e ngại không nhỏ.
Tất nhiên, đây chỉ là một loại ví dụ mà thôi. Trên thực tế, mỗi một vị tông sư đều có địa vị hết sức đặc thù. Bọn họ cũng không thể nào tùy tiện được xuất hiện ở trên lãnh thổ của quốc gia khác. Hơn nữa, theo quy định của hiệp ước các nước trên thế giới, ngoại trừ một số trường hợp đặc biệt, cao thủ cấp bậc tông sư cũng không thể đem ra sử dụng.
Bất quá, sự có mặt của một vị võ giả cấp bậc tông sư, vẫn luôn có thể tạo ra áp lực nhất định cho chính trị của quốc gia đó.
Nhưng mà, lúc này đứng ở trước mặt hoàng thân Chainan lại là một người thanh niên trẻ tuổi. Hơn nữa, thân phận chỉ là một vị vệ sĩ riêng cho một tổng giám đốc của một tập đoàn còn không lọt nổi vào top 50 của Đại Việt. Điều này không thể không làm cho hoàng thân Chainan cảm thấy áp lực không thôi.
“Được rồi, thi đấu đến đây là kết thúc. Ra Thép, con thay mặt ta mời khách. Hơn nữa, chuyện hợp tác cũng có thể chính thức thành lập. Ta sẽ đệ trình lên bệ hạ, từ bây giờ trở đi, tập đoàn Thành Phát sẽ là đối tác quan trọng của vương quốc chúng ta.”
Sau khi thất thần một hồi, hoàng thân Chainan đột nhiên đứng lên, hướng về phía Chai Chai Ra Thép dặn dò.
Nghe được lời này, sắc mặt của Chai Chai Ra Thép không khỏi lộ ra dáng vẻ khiếp sợ. Chỉ có điều, Chai Chai Ra Thép cũng rất nhanh phục hồi lại tinh thần, vội vàng hướng về phía hoàng thân Chainan hành lễ.
“Vâng, thưa ngài!”
Hoàng thân Chainan chỉ hơi gật đầu một chút. Sau đó, ông ta nhanh chóng rời đi.
Mà Trần Viễn cùng Tiêu Hân Hân thì được Chai Chai Ra Thép mời đến một khu nhà khách, dùng phong cách cao quý nhất để tiếp đãi bọn họ.
“Thế nào? Con rể của tôi có lợi hại hay không?”
Rời khỏi sảnh lớn, hoàng thân Chainan đi đến một căn nhà gỗ nằm ở vị trí hẻo lánh của khu biệt thự. Ông vừa mới bước vào trong phòng, lúc này âm thanh của một người đàn ông trung niên bỗng dưng vang lên. Lúc này, ánh mắt của hoàng thân Chainan không khỏi nhìn về phía đối phương, lộ ra biểu hiện vô cùng quái dị.
“Con rể?”
“Ừm, thế nào? Ông còn cho rằng nó thật sự chỉ là vệ sĩ của con gái tôi thôi ư?”
Nhìn thấy biểu hiện kinh ngạc của hoàng thân Chainan, lúc này trên khuôn mặt của Tiêu Viễn Sơn không khỏi lộ ra nụ cười vô cùng đắc ý.
“Ồ, tôi không nghĩ đến ông lại có được một cậu con rể xuất sắc đến như vậy. Hiện tại, ông có thể đang rất đắc ý rồi đi?”
Giống như nhìn thấu được suy nghĩ ở trong lòng của Tiêu Viễn Sơn, trên mặt của hoàng thân Chainan nhất thời lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.
Mà nhìn thấy biểu hiện này của hoàng thân Chainan, tức thì nụ cười trên khuôn mặt của Tiêu Viễn Sơn không khỏi trở nên cứng đờ lại.
“Được rồi, được rồi! Không nhắc đến chuyện này nữa. Mấy ngày hôm trước tôi có nhân được tin tức. Nghe trong giáo phái đang có tin đồn, giáo chủ sắp sửa đột phá đến cảnh giới Địa Tiên.”
Nghe được lời này, sắc mặt của hoàng thân Chainan bỗng dưng trở nên chấn động kịch liệt, đồng thời ánh mắt của ông ta khi nhìn về phía Tiêu Viễn Sơn cũng lộ ra vẻ khiếp sợ không thôi.
“Địa Tiên?”
“Ài, chuyện này cũng không tính là bí mật gì. Dù sao, ngài ấy cũng đã bị vây ở cảnh giới đại tông sư hơn mấy chục năm. Chỉ là, tôi nghe nói muốn đột phá đến cảnh giới Địa Tiên cần phải có rất nhiều linh khí hội tụ. Hơn nữa, cần phải trải qua một trận độ kiếp cực kỳ nguy hiểm. Trên thế giới này, có thể đột phá đến cảnh giới Địa Tiên, thật sự là quá mức hiếm hoi. Dù cho trong lịch sử của bổn giáo đã từng tồn tại qua mấy vị tuyệt thế cường giả như vậy, nhưng hiện tại ai cũng không biết phải làm như thế nào mới có thể phá vỡ được gông cùm xiềng xích mà thế giới hiện tại gây ra.”
Nghe được tiếng thở dài của Tiêu Viễn Sơn, cho đến lúc này hoàng thân Chainan vẫn chưa lấy lại được tin thần.
Địa Tiên, đây là cảnh giới chỉ có ở trong truyền thuyết. Nghe nói, hơn vạn năm trước, khi trên trái đất vẫn còn thiên địa linh khí vô cùng sung túc, dồi dào. Lúc đó, người tu luyện hầu như xuất hiện ở khắp nơi. Đừng nói là cảnh giới Địa Tiên, cho dù tiên nhân cũng từng thật sự xuất hiện qua.
Thế nhưng, đó chỉ là truyền thuyết. Hơn mấy nghìn năm nay, thế giới dần dần trở nên suy thoái, linh khí ở trong trời đất bắt đầu trở nên hao mòn. Trong lịch sử của giáo hội, hoàng thân Chainan chỉ nghe nhắc đến ba vị tổ sư có thể đột phá đến cảnh giới Địa Tiên. Lúc đó, cảnh giới Địa Tiên đã xem như là trần nhà của tu luyện giới. Ba vị tổ sư khi đó cũng trở thành ba vị tuyệt thế cường giả của giáo hội.
Thế nên, vừa rồi nghe Tiêu Viễn Sơn nhắc đến việc giáo chủ muốn chuẩn bị đột phá đến cảnh giới Địa Tiên, thật sự để cho hoàng thân Chainan cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
“Bất quá, chuyện này ở trong giáo hội vẫn còn chỉ là tin đồn. Nghe nói, muốn đột phá đến cảnh giới Địa Tiên, không chỉ cần phải có đầy đủ linh khí để tu luyện, mà còn cần có một vật trung gian tiếp dẫn, mới có thể phá vỡ được gông cùm của thiên địa. Mà thứ đồ vật này, nghe người ở trong giáo truyền xuống, vừa mới xuất hiện ở trên đại lục không có bao lâu.”
Lần này, tinh thần của hoàng thân Chainan đã khôi phục không ít. Ánh mắt của ông ta nhìn về phía Tiêu Viễn Sơn, lộ ra một chút tò mò.
“Đó là đồ vật gì?”
Tiêu Viễn Sơn hơi hơi lắc đầu đáp lại: “Tôi cũng không biết.”
Sau đó, giống như nhớ ra điều gì, Tiêu Viễn Sơn mới cầm lấy điện thoại, mở ra hình ảnh đưa đến trước mặt của hoàng thân Chainan.
“Mặc dù tôi không rõ nó là đồ vật gì, nhưng nghe người ở trong giáo hội bí mật truyền xuống, thì hình dạng của nó có bộ dáng giống như ngọc bội, phía trên có ghi chép đồ án của cặp cá chép âm dương.”
Nhìn thấy đồ án ở trên màn hình, vẻ mặt của hoàng thân Chainan không khỏi lộ ra sững sờ. Thứ hình vẽ này, thật sự hơi có một chút tương tự với huyền thuật mà các võ sĩ người Thái thường hay sử dụng khi chiến đấu. Chỉ có điều, loại đồ án như thế này hoàng thân Chainan lại chưa thấy qua bao giờ.
“Đây là thứ gì?”
Trong lòng hoàng thân Chainan thật sự cảm thấy vô cùng tò mò, ông ta nhất thời có chút nhịn không được, hướng về phía đồ án hỏi thăm.
“Tôi cũng không rõ. Tôi chỉ nghe nói, đây là một món bảo vật đã có từ hơn một vạn năm trước. Thứ đồ vật này có thể tự mình hấp thu lấy tinh hoa của nhật nguyệt, chuyển hóa thành linh lực, tiến hành tẩy luyện cơ thể. Người có thể sở hữu được món bảo vật này, có thể nắm giữ lấy nguồn sức mạnh cực kỳ đáng sợ. Hơn nữa, tôi nghe người trong giáo hội bí mật truyền tin đến. Thật ra, món bảo vật này trước đó đã bị chia thành hai phần, gồm một phần âm và một phần dương. Hiện tại, trong tay của giáo chủ vừa vặn nắm giữ phần dương. Ngài ấy truyền xuống chỉ lệnh, muốn để cho người của chúng ta truy tìm tung tích của phần âm đang bị thất lạc.”
Lần này, thần sắc của hoàng thân Chainan rõ ràng đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Sau đó, cũng không biết rõ là hai người bọn họ đã tiến hành bàn bạc gì với nhau. Nhưng vẻ mặt của cả hai người dường như đều rất chăm chú. Sau đó, cả hai nhanh chóng tách rời ra, bắt đầu tiến hành hành động của mình.
Tất nhiên, những chuyện này Trần Viễn hoàn toàn không biết gì cả.
Nếu như Tiêu Viễn Sơn và hoàng thân Chainan biết được, thứ bảo vật mà giáo chủ của bọn họ muốn tìm kiếm, hiện tại đang ở trên người của Trần Viễn, không biết lúc đó bọn họ sẽ có cảm tưởng như thế nào?