Mục lục
Truyện Ẩn Long - Trần Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Viễn cũng không có nghĩ đến, phía sau thạch động này vậy mà còn ẩn giấu cơ quan. Hơn nữa, nơi này còn có đến cả ngàn con Huyết Ma Biên Bức. Tất nhiên, điều mà anh không thể nào ngờ tới nhất chính là, trong số bọn chúng còn có một con Huyết Ma Biên Bức Vương. Nhất thời, trong lòng của Trần Viễn có loại xúc động muốn mở miệng ra chửi tục một trận.

“Chạy!”

Tất nhiên, Trần Viễn cũng không phải người ngu, vừa thấy tình thế không ổn anh liền quyết định xoay người lại chạy thật nhanh ra khỏi thạch động. Dù sao, chỉ dựa vào thực lực của anh lúc này, muốn đối phó với một con Huyết Ma Biên Bức Vương đã vô cùng gian nan. Hiện tại, nơi này còn có trên cả ngàn con Huyết Ma Biên Bức khác, anh tất nhiên là không thể nào ngu ngốc đến mức ở lại liều mạng với bọn chúng.

Chỉ là, thân hình của Trần Viễn vừa mới xoay lại, từ trong cổ họng của con Huyết Ma Biên Bức Vương đột nhiên phát ra một trận âm thanh trầm thấp. Ngay sau đó, cả hơn ngàn con Huyết Ma Biên Bức bên cạnh đồng loạt phụ họa theo, để cho đầu óc của Trần Viễn đau nhức đến mức suýt phải nứt toát ra.

May mắn lúc này hư ảnh Phượng Hoàng đã kịp thời hiện ra, đem sóng âm của bọn chúng ngăn cản lại. Cho dù như vậy, lúc này sắc mặt của Trần Viễn cũng hết sức khó coi. Đồng thời, bước chân của anh càng thêm tăng tốc, vội vàng hướng về phía một chỗ phương hướng để chạy vội đi.

Nhìn thấy Trần Viễn vậy mà có thể thoát được sóng âm của mình công kích, lúc này thần sắc của Huyết Ma Biên Bức Vương rõ ràng có phần tức giận. Từ trong cổ họng của nó ré lên một tiếng. Ngay sau đó, hai cánh của nó vỗ mạnh vào trong không trung, khiến cho không khí bốn phía xung quanh chuyển động kịch liệt, tạo thành một cỗ lốc xoáy, hướng về phía phương hướng của Trần Viễn đánh tới.

“Chết tiệt!”

Cảm nhận được phía sau lưng truyền đến một trận gió mạnh, thần sắc của Trần Viễn lúc này mang theo mấy phần trầm trọng, vội vàng nhún người nhảy mạnh một cái.

Từ chỗ vách đá Trần Viễn trực tiếp nhảy thẳng về phía rừng cây. Ngay sau đó, chân anh điểm nhẹ lên trên tán cây, vội vàng lách người đem cơn lốc xoáy đang đuổi theo phía sau lưng của mình tránh đi.

Răng rắc…

Ầm ầm!

Liên tiếp âm thanh cây cối gãy đỗ vang lên. Trần Viễn cũng không cần nhìn cũng có thể đoán được, vừa rồi công kích của Huyết Ma Biên Bức Vương là kinh khủng đến cơ nào.

May mắn, sau khi trải qua phục dụng Thiên Niên Linh Quả, thực lực của anh đã được đề thăng không ít. Hơn nữa, thể chất cũng có mấy phần tăng cường. Nếu không, một đòn vừa rồi của Huyết Ma Biên Bức Vương, Trần Viễn thật sự rất khó để có thể tránh né kịp.

Nhưng mà, còn không đợi để cho Trần Viễn thở phào được bao lâu. Lúc này, phía sau lưng anh lại truyền đến từng trận âm thanh. Ngay sau đó, Huyết Ma Biên Bức Vương dẫn theo bầy đàn của mình, đuổi theo phía sau lưng của Trần Viễn không bỏ.

“Móa!”

Tức giận chửi lên một câu, thân hình của Trần Viễn lúc này cũng không dám chần chờ ở lâu, vội vàng theo hướng rừng cây, bắt đầu cấp tộc chạy đi.

Trần Viễn cũng không biết mình đã chạy bao lâu, nhưng lúc này trời đã về tối, cảnh vật bốn phía xung quanh đều trở thành một màu tối đen như mực. May mắn, bằng vào thực lực của mình, Trần Viễn có thể vận dụng linh khí thay cho nội lực, đem hoàn cảnh xung quanh phạm vi hơn trăm mét nhìn một cách thấu triệt.

Tất nhiên, lúc này Trần Viễn cũng không có thời gian nghỉ ngơi. Không biết bầy Huyết Ma Biên Bức này ăn phải thứ gì, bọn chúng vậy mà đuổi theo một đường không bỏ. Cho dù, bản thân Trần Viễn đã liên tục năm ngoặc bảy rẽ không ngừng, thế nhưng bọn chúng vững giữ một chút khoảng cách nhất định, để cho Trần Viễn không có cách nào chạy thoát ra khỏi phạm vi truy tung của bọn chúng.

Nhất là, con Huyết Ma Biên Bức Vương kia, nó đối với Trần Viễn rõ ràng có thù rất lớn, thỉnh thoảng lại phát ra vài đợt lốc xoáy, muốn đem Trần Viễn đánh thành thịt nát.

“Mẹ nó, chúng mày có ngon thì tiếp tục đuổi theo tao nữa đi nào. Đây là địa bàn của Giao Long, tụi mày đám đuổi đến, tao sẽ ra lệnh cho nó diệt sát chúng mày!”

Mặc dù không rõ là đám Huyết Ma Biên Bức này có nghe hiểu được ngôn ngữ của mình hay không. Nhưng mà, lúc này Trần Viễn vừa chạy, vừa xoay người lại, dùng lấy ngón giữ chỉ thẳng về phía trước mặt của Huyết Ma Biên Bức Vương.

Ré…

Ngay lập tức, Huyết Ma Biên Bức Vương giống như nổi giận, trực tiếp gào lên một tiếng. Trong lúc nhất thời, Trần Viễn có loại cảm giác đầu óc của mình như muốn quay cuồng, huyết dịch ở trong cơ thể cũng bắt đầu trở nên sục sôi một cách mãnh liệt.

“Chết tiệt!”

Trong lòng quá mức sợ hãi, lúc này Trần Viễn cũng không dám lưu lại cùng với bầy Huyết Ma Biên Bức đôi co, bước chân của anh gấp rút hướng về phía phương hướng rừng cây, nơi mà Giao Long đang nghỉ lại để chạy qua.

Nghe được âm thanh bước chân của Trần Viễn chạy tới, Giao Long vốn đang tựa dưới gốc cây lim dim nằm ngủ. Tức thì, hai mắt của nó không khỏi vội vàng mở ra. Sau đó, trong miệng của nó phát ra một trận âm thanh vô cùng tức giận.

“Nhân loại, ngươi còn muốn chạy đến đây làm gì? Linh quả đã bị ta ăn sạch rồi, nơi này cũng không có phần của người.”

Vừa nói, ánh mắt của Giao Long vừa cảnh giác, nhìn nhìn về phía phương hướng của Trần Viễn đang chạy tới.

Thế nhưng, ngay sau đó hai con mắt rồng của nó không khỏi trừng lớn. Bởi vì, phía sau lưng của Trần Viễn không biết từ lúc nào đã bay tới một đám Huyết Ma Biên Bức. Hơn nữa, trong đám này còn có một đầu Huyết Ma Biên Bức Vương.

“Lão Long, giúp tôi một chút. Đám dơi thúi này có chút chán ghét, bọn chúng dám nói máu giao long uống rất thơm. Tôi cùng với bọn chúng còn cãi nhau một trân. Sau đó, bọn chúng vậy mà ra tay đánh tôi trước. Nếu như không phải nể tình của ngài, tôi đã trực tiếp ra tay giết chết đám dơi hôi hám này rồi.”

Mặc dù bộ dáng của Trần Viễn lúc này có phần chật vật, nhưng anh đối với Giao Long vẫn rất nhiệt tình, nhanh chóng lên tiếng giải thích.

Vừa nghe được lời này của Trần Viễn, hai con ngươi của Giao Long càng thêm trừng lớn.

“Nhân loại, ngươi có biết là đám Huyết Ma Biên Bức này rất phiền phức hay không? Ngươi vậy mà đi chọc đến bọn chúng. Hơn nữa, con Huyết Ma Biên Bức Vương kia, thực lực cũng không kém hơn ta. Ngươi dẫn bọn chúng chạy đến nơi này, có phải là muốn mượn đao giết người hay không?”

Lúc này, trong lòng của Giao Long hơi có mấy phần tức giận. Buổi chiều, nó bị Trần Viễn cướp đi số lớn linh quả. Tối đến, tên nhân loại này vậy mà dẫn theo một đám Huyết Ma Biên Bức đến để tập kích nó.

Nếu như không phải trên người bị thương, hiện tại nó thật rất muốn một trảo đập chết cái tên nhân loại xảo trá này.

“Ấy ấy, lão Long, ngài cũng không nên hiểu lầm như vậy nha? Tôi là bị đám Huyết Ma Biên Bức này ức hiếp, thế nên mới muốn mượn nhờ bản lĩnh của ngài hỗ trợ, đem đám Huyết Ma Biên Bức này đánh chạy. Nếu lão Long ngài không có nguyện ý, vậy thì tôi sẽ đi đây.”

Nói xong, Trần Viễn giống như là muốn thật sự rời đi ra khỏi nơi này. Nhất thời, trong lòng Giao Long không khỏi gấp. Bởi vì, đám Huyết Ma Biên Bức này vừa mới xuất hiện, bọn chúng liền hâu hấu nhìn về phía Giao Long. Nhất là con Huyết Ma Biên Bức Vương kia, nó đối với Giao Long tỏ ra cực kỳ hứng thú.

Nói như thế nào, Giao Long cũng là hậu duệ của Rồng. Mà huyết dịch của nó đối với đám Huyết Ma Biên Bức này thật sự có được dụ hoặc rất lớn. So với một tên nhân loại giống như Trần Viễn, tất nhiên bọn chúng càng muốn đem Giao Long diệt sát hơn.

Thế nên, lúc này nhìn thấy Trần Viễn một lời không hợp liền muốn xoay người chạy đi, tất nhiên Giao Long không thể nào nhẫn nhịn được.

“Nhân loại, đám Huyết Ma Biên Bức này đều là ngươi tự mình dẫn tới. Bây giờ ngươi lại muốn chạy trốn, ngươi làm như vậy là có ý gì? Ngươi có tin không, ta thà cùng chết với ngươi, cũng không muốn người rời khỏi nơi này?”

Lúc nói ra những lời này, rõ ràng khí thế của Giao Long không ngừng khóa chặt về phía Trần Viễn. Nó tự mình hiểu lấy chính mình, nếu như lúc này Trần Viễn thật sự bỏ đi, để lại một mình nó đối mặt với đám Huyết Ma Biên Bức này. Hơn phân nửa là nó sẽ bị đám Huyết Ma Biên Bức hút cho trở thành thây khô, cơ hội chạy trốn thật sự vô cùng nhỏ nhoi.

Tất nhiên, nếu như có Trần Viễn ở bên cạnh hỗ trợ, nó cũng có thêm mấy phần nắm chắc, đem toàn bộ đám Huyết Ma Biên Bức này đẩy lui.

Lúc này, nghe được lời đe dọa của Giao Long, bước chân của Trần Viễn hơi khẽ dừng lại một chút. Sau đó, ánh mắt của anh mang theo mấy phần ý vị thâm trường, nhìn về phía Giao Long nói ra.

“Lão Long, lời này ngài nói là có ý gì? Ngài có chắc chắn, có thể lưu lại tôi ở đây được hay không? Lúc chiều, ngài cũng có nói ra lời tương tự như vậy, nhưng cũng không có làm được nha?!”

Vừa nói, trên mặt của Trần Viễn vừa lộ ra một nụ cười khẩy. Tức thì, thần sắc của Giao Long không khỏi cứng đờ lại. Sau đó, nó hơi do dự một chút, muốn nghĩ cách để cho Trần Viễn tự nguyện lưu lại giúp đỡ mình đem đám Huyết Ma Biên Bức đánh lui.

Nhưng mà, còn không đợi cho nó kịp suy nghĩ bao lâu, lúc này Huyết Ma Biên Bức Vương đã dẫn đầu chạy tới. Nó vừa nhìn thấy Giao Long liền phát ra từng trận âm thanh rít gào. Cho dù là Trần Viễn đã có phòng bị từ trước, lúc này cũng bị làm cho choáng váng.

Ngay lập tức, hơn ngàn con Huyết Ma Biên Bức từ bốn phương tám hướng, hướng về vị trí thân thể của Giao Long nhanh chóng bổ nhào tới, dự định thông qua vết thương ở trên người nó, thâm nhập vào bên trong đem máu của nó hút khô.

“Nhân loại, mau tới giúp ta. Ta sẽ nói cho ngươi biết một chỗ mà ta đã từng cất giấu bảo tàng!”

Lúc này, thần sắc của Giao Long có chút sợ hãi, vội vàng hướng về phía Trần Viễn thét gào lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK