“Em biết anh vẫn chưa quên được hình bóng của Mỹ An, em chỉ đơn thuần là thích anh không cần hồi đáp. Vậy nên em mới không tỏ tình anh, anh cũng đừng nói lời từ chối” - Thanh Xuân mím môi.
Trái tim Đông Quân giống như bị ai mạnh mẽ bóp chặt, cô gái lương thiện như này anh thật sự có chút rung động rồi. Nhưng hiện tại chưa phải thời điểm để cả hai bắt đầu.
“Vậy... tôi đưa cô về.”
Trên mặt Thanh Xuân thoáng qua một vẻ buồn man mác nhưng rất nhanh cô đã lắc đầu cho qua. Con người gặp gỡ nhau là duyên, có đến được hay không còn phải chờ chữ phận.
Bên này Thanh Bách đang chở Mỹ An đi ngắm hoa, anh hỏi:
“Sáng em còn chưa định ngày về, sao giờ lại quyết nhanh thế?”
“Đến lúc trở về rồi” - Cô nghiêng đầu tựa vào vai anh.
“Lúc mới về thành phố C, em thường ra đây ngắm hoa, càng ngắm lại càng nhớ cây tử đinh hương em trồng. Em tự hỏi đến khi nào mới có thể nhìn thấy nó lần nữa, có lúc em nghĩ sẽ không bao giờ còn cơ hội. Nhưng anh đã đến đây, từng chút từng chút một xoa dịu những vết thương trong lòng chúng ta, em biết em nên quay về rồi”
Thanh Bách mỉm cười không nói, dịu dàng hôn lên tóc cô.
Mỹ An và Thanh Bách vừa xuống máy bay là đã thấy cả một đội quân ra đón, Thanh Bách không tranh lại Mỹ Tâm, cô nhất quyết đưa em gái về nhà mình.
“Em cũng thật là, cái thai lớn như này mới chịu về, ngồi máy bay lỡ không tốt cho em bé thì sao” - Mỹ Tâm nói xong tự phủi phủi miệng -“Tốt, tốt, cái gì cũng tốt”
“Tớ đã bảo Tuấn Triết đặt cả vé máy bay rồi đấy, cuối tuần này mà cậu không chịu về nữa là bay sang với cậu” - Thiên Kim vừa nói vừa xoa xoa bụng cô.
“Chị nói Thanh Bách gửi hồ sơ của em cho bác sĩ Lâm rồi, ngày mai chị đưa em đến cho anh ta xem qua. Nếu em quyết định sinh ở đây thì chị chỉ yên tâm bác sĩ Lâm thôi.”
Mỹ An đỡ trán, cô thật sự không nói được lời nào, trái một người, phải một người. Bình thường một mình Thạnh Bách cô đã thấy anh lo lắng hơi nhiều bây giờ thì có thêm tận mấy người.
“Phải rồi, chị chưa thuế được đầu bếp nấu ăn cho em” - Mỹ Tâm cau mày - “Em còn ốm nghén lắm không?”
“Cô ấy ăn quen món tôi nấu rồi, không cần thuê đầu bếp đâu? - Thanh Bách ngồi ở ghế trên quay xuống nói.
Tuấn Triết đang lái xe bên cạnh cũng không nhịn được mà quay sang hỏi:
“Cậu ta thật sự xuống bếp nấu ăn sao?”
Thanh Bách nhướn mày đắc ý:
“Lạ lắm sao? Đợi khi Thiên Kim có thai cậu cũng phải học nấu thôi, thức ăn bên
ngoài làm sao an tâm được”
“Sao lại nói qua em rồi?” - Thiên Kim có chút ngại ngùng.
Mỹ An tiếp lời anh ghẹo Thiên Kim:
“Phải đó, Tuấn Triết cũng nên học dân là vừa, hai người sớm muộn cũng có em bé."
“Tôi thì muốn lắm, chỉ có Thiên Kim là còn đắn đo thôi” - Tuấn Triết cười.
Mỹ Tâm vẫn nhíu mày hỏi Thanh Bách:
“Mỹ An sẽ về ở nhà tôi ở, không lẽ cậu định mỗi ngày sang đó nấu sao?”