"Vậy em đi đi, khi nào cần anh đón thì gọi điện."
Khi Mỹ An đến điểm hẹn cũng như mẹ mình bị Vân Anh cho thuộc hạ mau phục mà tóm gọn. Lần trước cãi nhau
chuyện cho người theo dõi cô nên Thanh Bách không con cử vệ sĩ theo sát Mỹ An 24/7 nữa, không ngờ lại tạo cơ hội cho Vân Anh ra tay để dàng.
Mục tiêu của Vân Anh không chỉ là Mỹ An và mẹ cô, con cả Thanh Bách và cha của anh. cô ta gửi cho anh và Lưu Văn Trường hình ảnh người phụ nữ họ yêu đang bị giam giữ, ra điều kiện chỉ có thể tới một mình, con phải tới trong vòng 5 phút, cô ta không cho phép họ cô thời gian phòng bị.
Thanh Bách vừa nhận được tin là không suy nghĩ gì lái xe phóng đi, trong đầu chỉ có duy nhất hình ảnh của cô mà thôi. Đây đã là lần thứ 3 Mỹ An bị
bẳt đi, anh vừa tức giận kẻ làm chuyện xấu càng hận bản thân không bảo vệ cô thật tốt. Anh cô tư cách gì ở bên cạnh cô khi cô lời hứa không để cô rơi vào nguy hiểm cũng làm không được.
"Sao ông lại ở đây?" - Khi đến điểm hẹn Thanh Bách vô cùng bất ngờ khi thấy cha mình cũng vừa lái xe tới.
"Mỹ An cũng bị bắt?" - Lưu Văn Trường rất nhanh đoán ra.
"Cũng? Ngoài Mỹ An con ai bị bắt nữa?" - Thanh Bách cau mày.
"không vội, một lát con cũng biết thôi." - Ông ta cười trừ.
Thanh Bách cũng không nhiều lời
nữa, quan trọng nhất bây giờ là cứu Mỹ
An. Hiện tại bọn họ đang ở trong một • • • • •
tòa nhà đang xây dựng ở ngoại ô, theo thông tin là Mỹ An đang bị nhốt ở tầng sáu.
Thanh Bách và cha mình vừa đặt
chân lên tầng sau liền bị thuộc hạ của Vân Anh không chế. cô ta cũng từ từ bước ra, lộ diện thân phận:
“Hai người đúng là thâm tình, nói đến liền đến không chút suy nghĩ."
“Vân Anh? cô đang bày trò gì nữa vậy? Mau thả Mỹ An ra." - Thanh Bách con đang nghĩ là ai bày ra chuyện này không ngờ lại là người 'em dâu' này.
“để tôi cho các người đoàn tụ, đưa hai người kia ra đây." - cô ta ra lệnh cho thuộc hạ.
Mỹ An và mẹ của cô sớm đã bị trói cũng được dẫn ra từ hai phòng khác nhau, lúc này bốn người nhìn nhau, khung cảnh vô cùng khó xử.
“Mỹ An, em cô sao không?" -Thanh Bách gạt bỏ nghi vấn trước mắt, lo lắng hỏi cô.
Mỹ An lắc đầu, ánh mắt nghẹn ngào nhìn mẹ mình. Bà Thu Huệ cũng rưng rưng nước mắt nhìn đứa con gái bốn năm chưa gặp:
“Mỹ An..."
“Huệ, họ có làm đau em không?" -Câu nói của Lưu Văn Trường phút chốc làm cho bầu không khí căng thẳng tột độ.
Ông ta lại không hề quan tâm đến thái độ mọi người, vẫn cứ an ủi bà Thu Huệ:
“Em đừng lo, chuyện này sẽ nhanh kết thúc thôi."
đến mức này rồi thì dù cô là người mù cũng thấy rõ hai người họ cô gian tình, Mỹ An sớm đã biết rồi, cô chỉ biết
lắc đầu cười nhạt. con Thanh Bách mới là người bị sốc thật sự, cơ mặt anh co quắp lại, bày ra dáng vẻ không cách nào tin nổi.
“Bà ấy là mẹ Thanh Nhi?"
“Ôi trời ơi, bây giờ anh mới biết hả? không phải Mỹ An đã biết từ lâu rồi sao, cô ta không nói với anh à?" - Vân Anh đứng một bên cũng không quên thêm dầu vào lửa.
Mỹ An cắn chặt môi, nhìn xuống đất, hiện tại cô không muốn đối diện với ai. Thanh Bách tưởng chừng cả thế giới vừa phản bội mình, anh gào lên với ông ta:
“Tại sao lại đối xử với tôi như thế?"