Mục lục
Mối tình đầu bị đánh cắp - Trần Mỹ An (Truyện full Tác giả: Ngạn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỹ Tâm giữ tay cô lại, cũng không cầm được nước mắt:

"Em đừng như thế, không thể dùng hận thù để giải quyết hận thù.”

“Chứ giờ em con làm gì được, em và Thanh Bách, bọn em... bọn em sao cô thế cùng nhau được nữa." - Mỹ An nói ra câu này mà cõi lòng tan nát.

“Ân oán đời trước không nên để nặng lên vai mấy đứa..."

“Nhưng hạnh phúc của em cũng đâu thế xây dựng trên xương máu của cha được." - Mỹ An cắt lời chị gái.

“Nếu em đã hạ quyết tâm thì nhanh chóng giải quyết với Thanh Bách, đau dài chi bằng đau ngắn, kết thúc càng sớm càng tốt." - Mỹ Tâm thở dài.

“Em biết rồi, em chỉ đang tìm thời điểm thích hợp để nói rõ với anh ấy.

Nhưng mấy hôm nay thái độ như sợ mất đi em của Thanh Bách khiến em không đành lòng." - Mỹ An cắn môi.

"Chuyện này tạm gác lại, trước mắt em phải chú ý phía Vân Anh. Tấn Khang nói với chị là cô ta đã biết mọi chuyện rồi, cô ta đang bày kế hoạch trả thù, không biết lần này sẽ nghiêm trọng tới đâu."

"cô ta trả thù thì cũng là trả thù Lưu gia, trả thù Lưu Văn Tường." - Mỹ An cười nhạt.

"Em quên rồi sao? Tất cả mọi

chuyện đểu vì mẹ của chúng ta mà ra,

hơn nữa Vân Anh ôm hận em nhiều như thế, chưa biết cô ta sẽ nhắm vào ai đâu." - Mỹ Tâm lắc đầu nói.

Mỹ An rũ mắt, chuyện này chưa xong chuyện khác lại tới, cô sắp chịu không nổi rồi.

Thanh Bách trở về nhà không thấy Mỹ An, hoảng loạn tìm kiếm khắp nơi, bác Hai vội vàng tới nói:

"Mỹ An về nhà chị gái gái chơi, cô ây nói sẽ vê trê một chút.

Thanh Bách thở phào nhẹ nhõm, anh lấy điện thoại ra gọi cho Mỹ An hỏi cô khi nào về để anh đến đón.

"có lẽ em không về hôm nay đâu, lâu ngày mới gặp chị hai, muốn ngủ lại một đêm."

Sau câu nói của Mỹ An, cả hai im lặng một chút, anh hít sâu cười gượng nói:

"Được, vậy sáng mai anh tới đón em."

Cúp máy xong lòng Thanh Bách nặng trĩu, cô thật sự đang tránh mặt anh mà anh thì không dám hỏi. Bởi vì hỏi xong sẽ phá vỡ bức tường mỏng manh này, cũng phá vỡ cả mối quan hệ này.

Thanh Bách sợ chờ Mỹ An gọi anh đón thì có lẽ sẽ là không bao giờ nên Thanh Bách sáng sớm đã đậu xe trước biệt thự của Mỹ Tâm. Anh ngồi trong xe yên lặng chờ đợi, hy vọng Mỹ An nhìn thấy anh thế này sẽ chịu theo anh trở về.

Mỹ An con tính sáng nay sẽ đón xe đi thẳng tới công ty không ngờ vừa bước khỏi cửa đã thấy xe của Thanh Bách ngay trước mắt. Mỹ An vừa đau lòng vừa khó xử, cô đi đến gõ lên cửa kính mấy cái. Thanh Bách mừng rỡ hạ

kính xuống:

"Em lên xe đi."

"Sao anh không gọi điện cho em trước rồi hãy đến?"

"Anh sợ em con ngủ nên tự mình đến đây chờ." - Thanh Bách viện một cái cô không thể gượng gạo hơn.

"Lần sau đừng như thế nữa." - Mỹ An vẫn lựa chọn ngồi vào xe của Thanh Bách cùng đến cong ty.

Hai người cùng sóng đôi bước đi, bình thường nhân viên sẽ thấy khung cảnh này rất ngọt ngào nhưng hôm nay đột nhiên lại cô chút gì đó khiến người ta thấy không được tự nhiên.

“Chị Mỹ An!" - Thang máy vừa mở ra là Thanh Nhi đã chạy đến ôm lấy cô, Thanh Nhi và Minh Thái vừa đi trăng mật ở Paris về.

Về rồi à? - Mỹ An mím môi, cô không muốn tỏ ra quá lạnh nhạt với Thanh Nhi. Nhưng chỉ cần nghĩ tới Thanh Nhi là con của mẹ cô và cha Thanh Bách thì cô thật sự nuốt không trôi con giận này.

“Vốn định sẽ ở thêm mấy ngày nữa nhưng anh Thái cứ bảo cong ty nhiều việc, không thế ném hết cho anh chị." -Thanh Nhi nhoẻn miệng cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK