“Anh ấy đã chọn rồi” - Thiên Kim cười chua chát, những giọt nước mắt cố gắng khắc chế nãy giờ cũng đã rơi xuống.
Mỹ An cũng không biết phải khuyên Thiên Kim như thế nào, chính cô còn không ngờ được Tuấn Triết sẽ phủ nhận quyết liệt như thế.
“Bọn tớ đang trong giai đoạn nhạy cảm, chỉ thiếu một bước nữa thôi, công khai hoặc chia tay. Anh ấy đã chọn rồi, tớ còn cố chấp cái gì nữa chứ” - Thiên Kim cắn môi, chua xót nói.
“Cậu xem như vậy là xong luôn rồi sao?” - Mỹ An nhíu mày.
“Tớ có thể làm gì nữa? Tớ biết thân phận của tớ và anh ấy đặc thù không thể công khai như người ta. Những năm lần. bảy lượt anh ấy đều chối bỏ cũng đã thể hiện quan điểm của anh ấy rồi” - Thiên Kim nhìn chính mình trong gương, dùng khăn giấy cẩn thẩn lau sạch vết lem của mascara.
Mỹ An nhìn dáng vẻ này của Thiên Kim là biết đã hạ quyết tâm rồi, người bạn này của cô không bao giờ biết tới yếu đuối. Dù cho có ở tận cùng đau khổ vẫn phải là người
xinh đẹp nhất.
“Tớ không oán, không trách, giữa gia đình và tớ, nếu anh ấy chọn tớ, tớ sẽ thấy có chút tội lỗi, giờ thì ổn hơn rồi” - Thiên Kim đã chỉnh trang xong, gương mặt cô lại rạng rỡ không chút tì vết, chẳng giống người mới thất tình chút nào.
“Chúng ta ra ngoài thôi, còn phải chụp ảnh kết thúc nữa” - Thiên Kim cong môi nắm tay Mỹ An.
Mỹ An và Thanh Bách ở lại với Thiên Kim cho đến khi kết thúc, Thanh Bách nói nhỏ vào tai cô:
“Tuấn Triết đợi Thiên Kim ở bên ngoài, em nói giúp mấy câu để Thiên Kim ra gặp cậu ấy đi”
Mỹ An bĩu môi, tỏ ra không hài lòng lắm:
“Anh ta còn muốn em giúp, khi nãy không phải mạnh miệng phủ nhận lắm sao?”.
Thanh Bách cười khổ, anh hiểu Tuấn Triết, làm như vậy cũng chỉ vì quá muốn che chở cho Thiên Kim mà thôi. Mỹ An tuy nói vẫn tìm cách đưa Thiên Kim ra gặp Tuấn Triết.
“Anh không muốn vậy đâu, anh chỉ nghĩ tạm thời nên che giấu trước”.
Thiên Kim gật đầu, không tỏ ra thái độ gì với câu này của Tuấn Triết. Sự lạnh nhạt này của cô dọa sợ Tuấn Triết rồi, cậu vội nắm lấy tay cô:
“Anh không muốn em lại bị phong sát, anh không đủ năng lực để đấu lại cho mình. Một khi ông ấy muốn ra tay thì cả anh và em đều không còn đường sống”
Thiên Kim vẫn gật đầu, hít sâu một hơi nói:
“Chúng ta chia tay đi. Em không trách anh, vì một tình yêu chẳng biết có thể đi đến đâu mà trả cái giá đắt như vậy, thì có ai nguyện ý đâu chứ?”
Tuấn Triết chưa bao giờ nghĩ có một ngày Thiên Kim sẽ
dứt khoát như vậy, vội ôm ghì lấy cô nhưng bị cô đẩy mạnh ra. Mỹ An nhìn hai người kia giằng co không nhịn được bước qua can ngăn.
“Được rồi, hôm nay ai cũng mất bình tĩnh, từ từ rồi lại nói tiếp”.
“Không” - Tuấn Triết lắc đầu - “Thiên Kim, em không thể nói chia tay là chia tay, anh không đồng ý”
“Coi như em đơn phương đi” - Thiên Kim nói xong liền xoay người tiến về xe đã được trợ lý chuẩn bị sẵn.
Tuấn Triết muốn đuổi theo nhưng bị Thanh Bách ngăn lại:
“Cậu về kiểm điểm lại đi, tôi cũng từng nói cậu rồi. Ngẫm lại thật kỹ, cái gì mới là quan trọng nhất.
Mỹ An đột nhiên vì chuyện của hai người kia mà cũng sinh ra giận dỗi, Thanh Bạch day day thái dương, thầm mắng chửi Tuấn Triết. Chuyện nhà của cậu ta không xử lý ổn còn. làm cháy sang nhà anh.
“Tuấn Triết cũng có nỗi khổ của cậu ấy, chuyện này không thể chỉ nhìn một chiều”