Mục lục
Mối tình đầu bị đánh cắp - Trần Mỹ An (Truyện full Tác giả: Ngạn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bà nội biết không thế nào lây chuyển được Thanh Tùng nên cũng không định nhiều lời nữa:
“Bà đã nói tới vậy con cũng không nghe thì bà chỉ đành mặc kệ thôi."
Quản gia đẩy bà nội ra ngoài, tất nhiên bắt gặp Mỹ An đang đứng đó. Cô nhìn thấy bà nội gượng gạo gật đầu một cái.
“Vốn còn muốn đi tìm con nói chuyện bây giờ nói ở đây luôn đi, con biết chuyện Linh Chi có thai rồi đúng không?"
Mỹ An gật đầu.
"Con vẫn không định rời xa Thanh Bách sao? Đây là con đang tự làm khổ chính mình đó."
Mỹ An thật sự không biết nên trả lời bà như thế nào, cũng may Thanh Bách ở bên trong trong nghe tiếng cô đã vội bước ra. Anh đứng chắn trước CÔ, bày ra dáng vẻ bảo vệ.
"Bà muốn nói gì thì nói với con được rồi đừng khó dễ Mỹ An, chuyện này cô ấy không có lỗi gì cả."
"Con như vậy còn muốn bà nói cái gì đây?" - Bà nội thở dài quay sang
quản gia - “Chúng ta đi được rồi."
Mỹ An nắm lấy tay anh, nhẹ giọng: “Anh không nên gay gắt với bà như
Thanh Bách vòng tay ra sau eo cô kéo cô dính sát vào mình:
“Hiện tại anh chỉ cần em thôi."
Mỹ An vốn định sẽ nói với anh thật nhiều nhưng giờ đây không có gì là quan trọng nữa, hai cứ thế ôm ghì lấy nhau.
Thanh Bách cảm thấy không thế để yên cho Linh Chi muốn làm gì làm được nữa. Chuyện bà nội đến tìm anh chắc chắn cũng do cô ta đến Lưu gia
khóc lóc tỏ ra ủy khuất mới có. Thanh Bách hẹn Linh Chi đến một nhà hàng, Linh Chi còn tưởng anh đã hồi tâm chuyến ý nên vô cùng mừng rỡ.
'Thanh Bách, anh biết em không nỡ bỏ con mà." - Cô ta ôm lấy cánh tay anh.
Thanh Bách ngay lập tức gỡ tay cô ta ra, hướng ánh mắt về phía ghế đối diện:
"Sang bên kia đi."
Thanh Bách cũng không vội nói thẳng vào vấn đề, để cô ta thoải mái gọi món còn vui vẻ ăn hết một bữa cơm. Nếu cô ta thật sự đang mang thai
con anh thì anh cũng không nên bạc đãi con mình.
“Cô ăn ngon không?"
“Ngon ạ." - Linh Chi xoa xoa bụng mình - “Chắc con của chúng ta cũng sẽ thấy vui lắm."
Thanh Bách cười nhạt:
Bây giờ tôi sẽ nói cho cô hiếu, tôi tính toán như nào với cái thai trong bụng cô. Nếu sau khi xét nghiệm ADN nó thật sự là con tôi, tôi sẽ không bỏ rơi nó. Tôi sẽ chu cấp cho cô đầy đủ đến lúc sinh nó ra nhưng tôi sẽ không để cô nuôi dưỡng nó."
“Anh... anh nói cái gì?" - Linh Chi
điếng người, trừng to mắt không dám tin quyết định nhẫn tâm của anh.
“Đừng bất ngờ chứ, con của tôi không thể có một người mẹ độc ác như cô. Dù cô có đồng ý hay không cũng đừng mơ tưởng tôi sẽ cùng cô xây dựng gia đình hạnh phúc gì đó."
Linh Chi hoang mang tột độ cô cứ tưởng chỉ cần có đứa bé này, việc cô làm vợ anh sẽ không có trở ngại gì nữa. Không ngờ Thanh Bách thà lấy con bỏ mẹ cũng không mảy may quan tâm đến cô.
“Anh không thấy làm vậy là khốn nạn lắm sao? Anh bắt mẹ con em phải chia lìa nhau."
'Vậy lúc cô đâm xe vào Mỹ An rồi trắng trợn nói dối tôi, cô có thấy mình khốn nạn không?" - Thanh Bách khỉnh bỉ nói.
Anh cũng không có ý định nhìn gương mặt của cô ta thèm giây phút nào nữa, đứng dậy dứt khoát bỏ đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK